Mô Phỏng Tội Phạm Mười Vạn Lần: Ta Trở Thành Siêu Cấp Cảnh Sát! (Dịch)

Chương 195 - Chương 195: Phương Pháp Không Theo Quy Tắc Của Tô Minh.

Chương 195: Phương Pháp Không Theo Quy Tắc Của Tô Minh. Chương 195: Phương Pháp Không Theo Quy Tắc Của Tô Minh.

Khi hoàn toàn xác định Đồ Tể sau khi hành quyết Độc Dược đã ngay lập tức trở về khu nhà ở Thế Mại Cẩm Thành, cất giữ những công cụ phạm tội mà không muốn vứt bỏ, cuộc hành động bắt giữ lần này đã trở nên vô cùng ý nghĩa.

Bởi vì thực sự rất có thể trực tiếp có thể bắt giữ được Đồ Tể, nhờ đó để vụ án đạt được đột phá lớn.

Thậm chí kết quả tồi tệ nhất... kết quả tồi tệ nhất, cũng là có thể phát hiện ra hung khí của vụ án giết người hàng loạt ở quận Bạch Ngân mà trong suốt bao nhiêu năm qua, qua nhiều lần tìm kiếm và điều tra, cũng không thể phát hiện ra.

Quan trọng nhất là......

Đồ Tể muốn cất giữ những công cụ phạm tội đó trong căn nhà này là để chờ sau khi cơn bão này qua đi rồi lấy lại.

Điều này chứng tỏ Đồ Tể rất có thể chưa từng xử lý những công cụ đó.

Tất nhiên cũng không có đủ thời gian để dọn dẹp, ngay cả việc trốn khỏi Cô Tô cũng không kịp, thì làm sao còn dám lãng phí quá nhiều thời gian để xử lý công cụ gây án một cách cẩn thận.

Và những công cụ phạm tội chưa từng được xử lý này, rất có thể sẽ để lại DNA của Đồ Tể, trợ giúp đối với việc bắt giữ sau này thì không cần phải nói nhiều.

......

Chỉ sau vài phút.

Một số chiếc xe riêng đã dừng ở dưới tòa nhà số năm của Khu nhà ở Thế Mậu Cẩm Thành, loại tòa nhà chung cư cũ kiểu hai mươi năm trước, thông thường không có bãi đỗ xe dưới lòng đất và thang máy.

Do đi bằng cầu thang bộ, nên mỗi tầng chỉ có hai hộ gia đình đối diện, số tầng thường là sáu hoặc bảy tầng.

Lúc đầu, vì là đại lý của tổ chức buôn ma túy, Phì Miêu hoàn toàn không thiếu tiền, hắn trực tiếp mua căn nhà giá đắt nhất, nằm ở bên trái tầng ba cho cha mẹ mình.

Còn tổ chức buôn ma túy này để giám sát tốt hơn cha mẹ Phì Miêu thì đã mua căn nhà ở bên trái tầng hai, cũng là ở dưới căn nhà mà cha mẹ Phì Miêu đang ở.

Vì đặc tính của cầu thang bộ, như vậy chỉ cần lắp một camera ở cửa, thì có thể dễ dàng nắm bắt được hoạt động của cha mẹ Phì Miêu.

Lúc này.

Tô Minh mở cửa xe phụ tài, đi vào cầu thang bộ của tòa nhà chung cư này, phát hiện cửa nhà ở bên trái tầng hai, thực sự có lắp một camera.

Nhìn như đối diện với cửa căn hộ của mình nhưng thực tế lại đang giám sát vị trí chính giữa của cầu thang, nhằm xác định cụ thể người lên xuống tầng này.

Một số cảnh sát đặc nhiệm cũng mặc quần áo dân sự, cầm các loại trang bị đặc chủng, đang rình rập ở vị trí mù của camera, đã sẵn sàng chuẩn bị đột nhập.

Từ hành động bắt giữ Tường Vi trước đó, Tô Minh đã xác định......

K lúc đầu để có thể phát hiện ra hành động của cảnh sát một cách nhanh chóng đã thông qua tập lệnh phân tích dữ liệu để tiến hành thu thập thông minh đối với đồ tương tự như đồng phục cảnh sát hoặc xe cảnh sát.

Nhưng lần này cảnh sát cố ý mở xe riêng và mặc quần áo dân sự đến giống như lần bắt giữ Tường Vi vì vậy bây giờ Tô Minh gần như có mười phần tự tin, xác định K chắn chắn là chưa biết về cuộc hành động bắt giữ lần này.

Nhìn những cảnh sát đặc nhiệm đã chuẩn bị xong, Tô Minh chỉ vào Lưu Dương bên cạnh gợi ý đột nhập vào phòng để bắt giữ.

Không chút do dự, Lưu Dương ngay lập tức chỉ vào một số cảnh sát đặc nhiệm đang rình rập, ra hiệu cho bọn hắn bắt đầu hành động.

Ngay sau đó.

Trưởng đội cảnh sát đặc nhiệm đứng đầu, sau khi nhận được chỉ thị bắt giữ, ngay lập tức giơ ba ngón tay, làm ra cử chỉ đếm ngược cuối cùng.

"Ba!"

“Hai!”

“Một!!!”

Theo nhịp đếm ngón tay của đội trưởng đặc nhiệm được giơ ra, cho đến khi nắm lại thành nắm đấm thì lúc đó hai đặc nhiệm cao to liền đồng loạt chạy vài bước, rồi đột nhiên nhấc chân đạp mạnh vào vị trí ổ khóa cửa.

“Rầm—”

Âm thanh cửa ra vào cũ bị đập vào tường, vang lên ầm ầm như sấm nổ.

Loại khu dân cư cũ này nhìn chung là cửa đẩy vào, cộng thêm cánh cửa đã cũ thì không cần dùng dụng cụ phá dỡ chuyên dụng, chỉ cần một cú đá mạnh là có thể mở ra dễ dàng.

Sau khi cửa ra vào bị đạp mở, một số đặc nhiệm nhanh chóng cầm súng phối hợp nhau xông vào nhà, tay luôn đặt ở vị trí cò súng, bắt đầu tiến hành khám xét vô cùng cẩn thận.

Nếu phát hiện ra Đồ Tể thì những đặc nhiệm này sẽ không do dự mà bắn vào tứ chi của Đồ Tể.

Điều này không chỉ để bảo vệ an toàn cho bản thân mà còn để khiến Đồ Tể hoàn toàn không có khả năng tự sát.

Sự cố xảy ra trong quá trình truy bắt Chu Thanh Duệ trước đó, nhất định phải được tránh đến mức tối đa, tuyệt đối không được để xảy ra lần thứ hai.

Việc chuyên nghiệp, đương nhiên là giao cho người chuyên nghiệp làm.

Khi một số đặc nhiệm cao to cầm súng trường tấn công vào nhà để khám xét thì Tô Minh và Lưu Dương cùng những người khác đều đứng ở cửa chờ đợi kết quả.

Năm giây.

Mười giây.

Hai mươi giây.

...

Hơn hai mươi giây trôi qua.

Chẳng nghe thấy tiếng súng hoặc tiếng gầm thét giận dữ, điều này rõ ràng là minh chứng cho...Đồ Tể đã sớm rời đi.

Lưu Dương vốn tưởng rằng có thể bắt Đồ Tể ngay lập tức, lúc này cũng khá bất đắc dĩ thở dài, nhìn sang Tô Minh bên cạnh, ý tứ sâu xa nói.

“Tô phó trưởng.”

“Có vẻ như khả năng phản trinh sát của tên Đồ Tể này còn lợi hại hơn chúng ta nghĩ rất nhiều.”

“Chỉ mới chưa đầy ba tiếng hắn đã sớm từ căn nhà này chuyển sang nơi khác rồi, tình hình ngày càng khó khăn, độ khó truy bắt sau này cũng càng ngày càng cao.”

Chưa đợi Lâm Thiên trả lời gì.

Dội trưởng đặc nhiệm dẫn đầu trước đó đã cầm súng trường chéo tay, đầu súng hạ thấp, từ từ bước ra ngoài, nhìn Tô Minh và Lưu Dương, lắc đầu nói.

“Tô phó trưởng, Lưu cục trưởng.”

“Rất tiếc, tên thành viên tổ chức buôn bán ma túy kia đã sớm rời khỏi đây rồi.”

“Tuy nhiên trong quá trình khám xét vừa rồi, quả thật đã phát hiện ra một con dao róc xương đã rỉ sét và một chiếc áo mưa đen cũ kỹ, hai thứ này đều dính đầy máu.”

"Về những thứ khác, ta cũng không nhìn ra được gì nữa, cứ để các người làm đi."

Nghe lời này.

Lưu Dương cũng không khỏi thở dài, nở nụ cười công thức hóa.

"Vất vả rồi, Hạ đội trưởng."

"Chuyện sau này để chúng ta lo, hy vọng có thể tìm thấy những manh mối quan trọng khác."

Nói xong.

Tô Minh và Lưu Dương cùng những người khác, cũng đã ngay lập tức bước vào căn nhà, bắt đầu tìm kiếm một cách toàn diện.

Tuy nhiên.

Khác với Bạch Vũ, Lưu Dương, Trịnh Huy, ngay lập tức đi kiểm tra công cụ phạm tội của Đồ Tể, cố gắng tìm kiếm manh mối hữu ích.

Tô Minh lần đầu tiên là quan sát các góc khuất, cũng như những vị trí không đáng chú ý có thể bị bỏ qua, để xác định xem có sự tồn tại của mắt hoặc tai của tổ chức buôn ma túy hay không.

Quan sát kỹ lưỡng một số lần.

Tô Minh từ từ đi đến dưới đèn của phòng ăn, ngẩng đầu nhìn vào chiếc đèn chụp ở chính giữa, vỏ ngoài mới tinh không có một chút bụi, rõ ràng là mới lắp đặt không lâu, là một thiết bị nghe lén.

Xem ra... từ phút đột nhập vào cửa, cuộc hành động lần này đã được K nắm bắt được.

Sau khi suy nghĩ hai giây.

Tô Minh bình tĩnh nhìn sang Bạch Vũ đang tìm kiếm manh mối, sau đó nghiêm túc.

"Tiểu Bạch, theo ngươi nghĩ......"

"Đồ Tể bây giờ có thể sẽ trốn ở đâu?"

Bình Luận (0)
Comment