Ký ức internet đôi khi rất tồi tệ.
Giống như những ngôi sao mạng, người nổi tiếng phạm tội, chỉ cần bỏ tiền cho quan hệ công chúng, phát tài liệu của luật sư là ký ức internet dường như bị xóa sạch, họ vẫn có thể xuất hiện trên màn ảnh kiếm bộn tiền.
Nhưng đôi khi... ký ức internet lại là thứ không bao giờ phai mờ.
Chỉ cần từng xuất hiện trên mạng, được báo chí đưa tin, dù có xóa bỏ thế nào thì vẫn sẽ còn dấu vết ghi lại.
Giống như bây giờ.
Sau khi suy luận ra vợ chồng U Linh từng ở Mỹ dùng thủ đoạn gian lận để thắng hàng triệu đô la tại sòng bạc.
Tô Minh lập tức nhận ra chắn chắn sự việc này đã được không ít cơ quan truyền thông đưa tin và chụp ảnh, phát tán lên mạng.
Bởi vì, số người có thể thắng vài triệu đô la ở sòng bạc thì quá ít ỏi.
Hồi trước ở Âu Tỉnh, Long Quốc, một nhóm đầu tư từ tỉnh Phúc Kiến sang gọi là Đội Trảm Long, ban đầu cũng thắng vài triệu nhưng cuối cùng đã thua sạch trong một lần chơi dài.
Sòng bạc.
Giống như một cái hố sâu không đáy, ai đến đây với ý định kiếm tiền thì chín mươi chín trong số một trăm người cuối cùng sẽ thua sạch.
Vì vậy, trường hợp của vợ chồng U Linh, trong mắt người khác không chỉ là đã thắng sòng bạc vài triệu đô la, mà còn kịp rút lui, không cuốn vào cờ bạc nữa.
Đó chắn chắn là một trường hợp hiếm có, sẽ có rất nhiều báo đài đưa tin và chụp ảnh về sự việc. ...
Lúc này.
Tô Minh mở bài báo kia ra xem kỹ hai mắt hình ảnh hiện trường lúc đó, ánh mắt lóe lên tự tin, đưa điện thoại cho Trần Thăng và Từ Trường Thắng:
"Trần cục, Thắng ca.
"Các anh có thể xem, hình ảnh mà báo chí Mỹ chụp lúc đó, ta nghĩ... có thể khẳng định thêm suy luận trước đây của chúng ta."
Nghe vậy.
Trần Thăng và Từ Trường Thắng lập tức cúi xuống xem điện thoại Tô Minh đưa, đọc bài báo của truyền thông Mỹ đăng tải.
Vài giây sau.
Trần Thăng không khỏi thở dài nhẹ nhõm, vẻ lo lắng trước đó rõ ràng đã giảm hẳn phân nửa, cố nén xúc động nói:
"Tất cả đều khớp!"
"Cho dù là sự kiện, địa điểm hay số tiền, tất cả đều phù hợp với những gì chúng ta suy luận trước đây."
"Thắng đến 5 triệu đô la, chẳng trách bị truy sát như vậy'
"Vợ chồng U Linh thật là liều lĩnh, thậm chí còn là sòng bạc mới mở được một thời gian, thực sự không sợ đánh sập đối phương à?"
'Có vẻ như... U Linh đã tìm kiếm kỹ lưỡng một sòng bạc phù hợp, xác định sòng bạc vừa mới mở này, các thiết bị và an ninh đều khá yếu, những người chia bài cũng khá tay mơ, phù hợp với việc hắn đánh bạc bịp. '
'Ngoài ra, Tô phó trưởng, ta cảm thấy từ điểm này cũng có thể liên hệ với K. '
'Nhìn từ thời điểm này để đánh giá, hẳn là K đã thành lập tổ chức buôn bán ma túy ở nước ta không lâu sau đó, có khả năng như này không... '
'Sau khi K thành lập tổ chức buôn bán ma túy, hắn cần một tổ chức tội phạm phối hợp mình ở Mỹ, vì vậy đã hỗ trợ thành lập sòng bạc này?'
'Như vậy, cũng có thể giải thích tại sao K có thể để U Linh giúp hắn giải quyết Lan Thải Nhi. '
'Bởi vì theo một nghĩa nào đó, hắn thực sự có mặt mũi và năng lực để khiến sòng bạc này không tiếp tục truy đuổi U Linh. '
Nói đến đây.
Kế bên, Từ Trường Thắng cũng kịp thời tiếp lời:
'Ngoài những gì Trần cục trưởng nói. '
'Vừa rồi ta cẩn thận xem lại bài báo về cặp vợ chồng Long Quốc này, mặc dù kỹ năng hóa trang rất xuất sắc, có lẽ nhà ảo thuật cũng giỏi kỹ thuật này. '
'Nhưng nếu xét từ các bộ phận như tai, ngón tay, thì cũng có thể xác định vô cùng chính xác... '
'Nam tử trung niên trong ảnh chính là U Linh hóa trang, lợi dụng đánh bạc bịp, thắng sòng bạc 5 triệu Đô La Mỹ. '
'Nếu theo suy đoán trước đây của Tiểu Minh, U Linh do cuộc điện thoại bắt giữ Tường Vi trước đó nên không dám dùng mặt nạ da người Tường Vi cho thì quả thực... rất có khả năng hắn lại hóa trang thành như vậy. '
'Bởi vì tạo hình này đối với hắn không xa lạ, thậm chí có thể nói là thành thạo, khi đi sòng bạc ở Mỹ, chắn chắn không ít lần sử dụng tạo hình này. '
'Sau đó, khi trốn thoát vào ngày hôm qua, thời gian không tính là nhiều. '
'Không chỉ cần đốt cháy tất cả manh mối trong căn nhà này, mà còn phải hóa trang, lựa chọn nơi ẩn náu phù hợp nhất để lẩn trốn. '
'Do thời gian tiếp tục bị rút ngắn, ngay cả khi U Linh có ý định đổi tạo hình hóa trang, có lẽ cũng là một việc khó khăn. '
'Sử dụng tạo hình đã từng trốn thoát thành công ở Mỹ chắn chắn là lựa chọn tối ưu nhất, hơn nữa với sự giúp đỡ của K, sòng bạc cũng không còn truy đuổi hắn nữa. '
'Vì vậy, dưới sự chồng chéo của tất cả những tình huống này, khả năng U Linh sử dụng tạo hình này để rời khỏi khu dân cư này, trốn đến một nơi nào đó, chắn chắn là lựa chọn tối ưu nhất. '
Đối với phân tích của Trần Thăng và Từ Trường Thắng,
Tô Minh đều gật đầu đồng ý, từ những manh mối bây giờ, U Linh thực sự có khả năng cao là đã trốn thoát với tạo hình tương tự như vậy.
Tuy nhiên, theo thời gian thay đổi, chắn chắn cũng sẽ có một số khác biệt.
Nghĩ đến đây, Tô Minh từ trên bàn lấy một cây bút, lại tiện tay rút ra một tờ giấy trắng, đặt trên bàn làm việc, vừa nhẹ nhàng phác họa chân dung người, vừa kể:
"Bây giờ, kể từ khi U Linh đi Mỹ đánh bạc bịp thắng tiền, đã là năm năm trời rồi, hơn nữa còn có trải nghiệm ngồi tù bốn năm."
"Dù là khuôn mặt hay vóc dáng, thực ra đều đã có sự thay đổi rõ rệt."
"Do đó, khi hóa trang, U Linh chắn chắn sẽ khác với khi hắn đi Mỹ trước đây. Nếu tiếp tục tìm kiếm theo bức ảnh này, có thể sẽ có một số sai sót."
"Vì vậy, ta sẽ thử kết hợp bức ảnh của U Linh trong sòng bạc lúc đó với diện mạo bây giờ của hắn, để suy đoán ra hình dạng hóa trang của hắn."
"Mặc dù nghe có vẻ khó, nhưng nếu nắm bắt được đặc điểm hóa trang của hắn, kết hợp với các đặc điểm trên khuôn mặt bây giờ thì cũng không phải là một việc quá khó."
"Điều quan trọng nhất là... khu dân cư U Linh đang ở không có hệ thống kiểm soát ra vào nghiêm ngặt. Bất kể người giao hàng, người giao thức ăn hay nhân viên sửa chữa khác đều có thể vào tự do mà không cần đăng ký, tổng thể nhân viên rất phức tạp."
"Nếu không đưa ra hình dạng có khả năng cao nhất thì khi sử dụng camera để tìm kiếm, thời gian bị lãng phí khi so sánh khuôn mặt có thể sẽ vượt quá tưởng tượng."
"Nhưng nếu bây giờ ta có thể vẽ chính xác thì có thể sử dụng bức ảnh được vẽ để so sánh khuôn mặt trong camera, có thể rút ngắn thời gian gấp nhiều lần."
Lúc này.
Tần Thăng và Từ Trường Thắng đứng bên cạnh đều gật đầu đồng ý với những gì Tô Minh nói.
Những gì Tô Minh nói không sai, mặc dù bây giờ đã nắm được hình dạng hóa trang có khả năng cao nhất của U Linh, nhưng khu dân cư này có nhiều người, cộng thêm sự thay đổi của năm năm.
Muốn tìm ra U Linh một cách chính xác trong thời gian ngắn, e rằng không dễ dàng như vậy.
Và thời gian lại là thứ quý giá nhất lúc này.
Hai người tuy rất tò mò không biết Tô Minh học được cách vẽ chân dung tội phạm từ khi nào, nhưng cũng âm thầm không nói gì, không muốn làm gián đoạn động tác của Tô Minh.
Theo thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Hai người không hẹn mà cùng lộ ra vẻ ngạc nhiên, bởi vì trình độ vẽ chân dung tội phạm của Tô Minh đã đạt đến mức khó tin.
Ở một số nơi, chỉ cần vài nét đơn giản cũng có thể vẽ nên chân dung vô cùng chân thực, càng làm nổi bật đặc điểm và chi tiết của U Linh.
Vài phút sau.
Tô Minh cuối cùng cũng dừng bút, đưa bức chân dung trên bàn cho Trần Thăng, ra hiệu.
"Trần cục."
"Hãy để các nhân viên phòng kỹ thuật hình sự đối chiếu bức chân dung trên giấy với camera giám sát trong khu dân cư và đường phố lân cận, xem có người nào giống không."
"Mặc dù ta cũng không chắc, nhưng ta tin rằng... có khả năng nhất định có thể tìm ra U Linh thông qua việc so sánh khuôn mặt!"...