Mô Phỏng Tội Phạm Mười Vạn Lần: Ta Trở Thành Siêu Cấp Cảnh Sát! (Dịch)

Chương 321 - Chương 321: Sói Xám Và U Linh Chạm Mặt

Chương 321: Sói Xám Và U Linh Chạm Mặt Chương 321: Sói Xám Và U Linh Chạm Mặt

Dưới ánh đèn sân khấu cao chói.

Dưới sự chú ý của toàn bộ khán giả, Sói Xám bước đi với tốc độ nhanh, rõ ràng là không muốn lãng phí quá nhiều thời gian.

Nhưng tốc độ nhanh này, trong mắt ảo thuật gia lại rất có lợi, hắn nắm bắt được bầu không khí, nói:

"Có vẻ như vị khách nước ngoài của chúng ta cũng rất mong đợi buổi biểu diễn này, có chút nóng lòng rồi."

"Không biết, lát nữa khi giúp ta trói tay chân thì có dùng cách thắt nút đặc trưng của đất nước bọn hắn không, khiến ta không thể cử động được."

"Điều này khiến ta, thật là có chút lo lắng rồi đấy, hôm nay chẳng lẽ thật sự phải thua sao."

Lời nói cố ý điều chỉnh bầu không khí này, lập tức khiến toàn bộ khán giả bật cười.

Còn ở vị trí trung tâm của tất cả du khách, U Linh lạnh lùng nhìn Sói Xám đang bị ánh đèn sân khấu khóa chặt, trong mắt hắn có chút lạnh lẽo và nghi hoặc không nói nên lời.

Mặc dù, U Linh không quen biết, cũng không nhận ra nam tử da đen đang bước lên sân khấu này.

Nhưng, nam tử da đen đeo tai nghe, trông có vẻ rất sành điệu này, luôn cho hắn một cảm giác nguy hiểm đặc biệt, thậm chí có chút khác thường không nói nên lời.

Mặc dù có chút linh cảm, nhưng U Linh cũng không nghĩ nhiều.

Bởi vì, ngay cả Mục Sư cũng có khả năng đã bị cảnh sát giải quyết thì tay chân dưới trướng của K gần như không còn ai có thể sử dụng nữa.

Ba người Jason, Ôn Dịch và Cơ Trưởng, mặc dù bây giờ có thể được coi là những người may mắn trong tổ chức buôn bán ma túy, vẫn chưa bị cảnh sát nhắm tới, cũng không có hành động bắt giữ nhắm vào bọn hắn.

Nhưng với loạt vụ án được phá vừa qua, bọn hắn chắc chắn nhịn không được sợ hãi, nhịn không được sẽ chuẩn bị đường lui cho mình.

Hơn nữa, xét về phương diện thủ đoạn giết người, ba người bọn hắn thực sự không xuất sắc, ít nhất là thua xa Mục Sư không biết bao nhiêu.

Nếu đối mặt trực diện, U Linh thậm chí có đủ tự tin để khiến bọn hắn chết trước khi gặp mình chứ đừng nói gì đến xử tử.

Vì vậy, xác định K bây giờ đã không còn tay chân có thể sử dụng, hắn cũng không thể tự mình xuất hiện.

U Linh thở dài một hơi, trên mặt có chút nhẹ nhõm không nói nên lời.

Nhìn lại Sói Xám đang lên sân khấu, hắn nở một nụ cười, thậm chí còn lắc đầu bất đắc dĩ, cảm thấy mình hơi nghi ngờ.

Chỉ cần yên lặng ở đây cho đến khi đóng cửa, sau đó tìm K lấy địa điểm ẩn náu tốt nhất tối nay, sau đó dùng nó để đối đầu với hắn một lần và mãi mãi.

Lúc đó, ngay cả khi hắn muốn phái người khác đến, đó cũng là chuyện sau ahf.

Biết đâu, lúc đó gió đã không còn mạnh như vậy, mình cũng có thể tìm một quốc gia ngoài biên giới tốt hơn, cầm theo số tiền hàng triệu đô la không thể tiêu hết của mình, sống nốt phần đời còn lại một cách yên bình.

Đó chính là thứ mà U Linh mong muốn.

Thậm chí hắn còn cảm thấy chỉ cần có thể qua được ngày hôm nay, sự truy bắt của cảnh sát sẽ lỏng lẻo hơn rất nhiều, việc trốn thoát khỏi thành phố Gia Hòa sẽ không phải là điều gì khó khăn.

Lúc này.

Dưới sự khóa chặt của ánh đèn sân khấu, Sói Xám đang nhanh chóng đi tới, cũng đã đến trung tâm sân khấu.

Ảo thuật gia nổi tiếng trên sân khấu, đưa tay về phía Sói Xám, trên mặt nở nụ cười nhạt nói:

"Hello."

Sói Xám nhìn thấy bàn tay Ảo thuật gia đưa ra, lúc đầu hơi sững sờ, sau đó lại dùng tay phải lau mồ hôi ở trán, vội vàng cũng đưa tay ra bắt lấy nói:

"Hi, hi."

"Hi, friend, god bless you."

Mặc dù miệng vẫn tiếp tục trả lời và phụ họa, tổng thể cũng không có vấn đề gì, rõ ràng là câu trả lời tiêu chuẩn nhất trên mạng.

Nhưng khi trả lời, ánh mắt Sói Xám rõ ràng đang nhìn về phía đám đông du khách phía trước, hoàn toàn không nhìn Ảo thuật gia nhiều.

Đứng ở trung tâm sân khấu, Sói Xám cũng nhanh chóng phán đoán vị trí của U Linh.

Ít nhất, theo quan điểm của hắn, những vị trí gần sân khấu nhất và cốt lõi nhất, tuyệt đối không có bóng dáng của U Linh, cũng không có ai có vẻ giống hắn.

Nhưng Sói Xám vẫn không bỏ cuộc, vẫn đang cẩn thận tìm kiếm U Linh.

Trước khi lên đường, Q đã đặc biệt cung cấp cho Sói Xám thông tin về khuôn mặt của mặt nạ da người của U Linh, với mục đích là lo lắng U Linh sẽ khó phát hiện và xử tử U Linh vốn linh hoạt như con lươn này.

Nhờ vị trí trung tâm của sân khấu và ánh sáng bật lên, Sói Xám bắt đầu tìm kiếm một cách nghiêm túc.

Trên sân khấu, ảo thuật gia cảm ơn Sói Xám đã sẵn sàng lên sân khấu, và giải thích lại một lần nữa những việc Sói Xám sẽ giúp đỡ sau này.

Tuy nhiên.

Lần này, Sói Xám hoàn toàn không trả lời ảo thuật gia, mà toàn bộ sự chú ý đều tập trung vào những du khách trước mặt, hy vọng có thể tìm thấy U Linh.

Việc Sói Xám đột nhiên không trả lời ảo thuật gia còn nhìn chằm chằm vào khán giả suốt, dường như đang tìm kiếm thứ gì đó, khiến lòng U Linh đột nhiên cảm thấy bất an và lo lắng.

Lúc này.

Sói Xám vốn trông có vẻ xa lạ, đột nhiên cũng khiến U Linh có một cảm giác đặc biệt như thể đã từng gặp qua.

Híp mắt suy nghĩ kỹ vài giây.

U Linh nhẹ nhàng gõ đầu, chợt nhớ ra

Vài năm trước, khi ở sòng bạc Mỹ, có mấy gã bảo vệ da đen giống như vậy, cứ thế quan sát xung quanh, đứng ở khắp mọi nơi trong sòng bạc, sẵn sàng ứng phó với những xung đột bạo lực có thể xảy ra.

Trong số đó, có một gã bảo vệ, dường như cũng không khác gì gã khách du lịch da đen trên sân khấu này.

Nếu đúng như vậy, thì chẳng phải là ngoài Mục Sư ra, K còn phái thêm người khác đến sao?

Nghĩ đến đây.

U Linh có chút lo lắng không nói nên lời, lập tức ngẩng đầu lên, muốn nhìn kỹ xem Sói Xám có phải là một trong những tên bảo vệ trong ký ức của mình hay không.

Nhưng khi U Linh vừa ngẩng đầu lên, lại đúng lúc nhìn thấy ánh mắt đang quét ngang quét dọc của Sói Xám.

Ngay sau đó.

U Linh lập tức nhìn thấy trong ánh mắt của Sói Xám, có những biểu cảm đặc biệt phức tạp như phấn khích, lạnh lùng, kích động và khát máu.

U Linh vốn là một ảo thuật gia giỏi về tâm lý ám thị, lập tức phán đoán ra rằng người đang đứng trên sân khấu này, chắn chắn chính là người khác mà K phái đến.

Ngay lập tức không chút do dự, U Linh cúi xuống, ẩn mình dưới ghế ngồi, đảm bảo có thể tránh được đợt tấn công đầu tiên.

Còn Sói Xám, tay phải lại trực tiếp thò tay vào ngực, nơi có dụng cụ đặc biệt mà hắn chuẩn bị cho U Linh.

Cùng lúc đó.

Khi hai người vô tình nhìn thấy nhau.

Tô Minh cũng đã cùng Lâm Thiên, ​​Trần Thăng và những người khác, sử dụng thẻ cảnh sát hình sự, thậm chí không cần mua vé, trực tiếp chạy vào hội trường.

Lúc này.

Khi Tô Minh và những người khác cách khán đài còn chưa đầy mười thước.

Phanh - -

Tiếng súng chói tai đã vang lên.

Bình Luận (0)
Comment