Mặc dù câu nói này rất bình thường.
Thậm chí không sử dụng ngữ điệu khẳng định hay bắt buộc, nhưng khí chất đặc biệt của người từng đứng trên đỉnh cao quyền lực như lão Morgan vẫn truyền tải rõ ràng đến Tô Minh.
Đối mặt với lời đe dọa mang tính nhắc nhở của lão Morgan, Tô Minh từ từ mở mắt, nghiêng đầu nhìn cảnh vật trên đường cao tốc, nói:
"Chủ tịch Morgan, ngươi có thể yên tâm."
"Ta đã nói sẽ đưa hung thủ đến trước mặt ngươi trong vòng bảy ngày thì ta chắn chắn có thể làm được."
"Ngay cả khi ta không sợ chết, không sợ bị ngươi trả thù sau này, ta cũng sẽ vì đồng đội của mình, những người đã đồng cam cộng khổ cùng ta sang đây mà cân nhắc."
"Bảy ngày chỉ là thời hạn tối đa ta đưa ra, chứ không phải giới hạn trong suy nghĩ của ta."
Nói đến đây.
Tô Minh dừng lời một chút, quay đầu nhìn sang lão Morgan bên cạnh, ánh mắt vô cùng tự tin đối mặt với đôi mắt hơi đục ngầu vì tuổi tác của lão Morgan:
"Nếu mọi việc suôn sẻ, ta nghĩ có lẽ chỉ cần ba ngày, ba ngày thôi, ngươi sẽ được nhìn thấy hung thủ sát hại Morgan Jr. '
Ba ngày?
Nghe con số quen thuộc này, lão Morgan không khỏi cau mày.
Bởi vì hắn cũng đã cho Sở Cảnh sát New York, tên vô dụng Walker ba ngày, nhưng kết quả nhận được lại là một kết quả không thể chấp nhận được.
Hơn nữa, trong video trước đây, viên cảnh sát trẻ này ngồi trước mặt hắn đã khẳng định một cách chắn chắn rằng thời gian rất gấp, ít nhất cần bảy ngày mới đủ.
Lão Morgan vô thức cau mày, Tô Minh cũng nhìn thấy, hắn nở nụ cười nhẹ, tiếp tục nói:
"Chủ tịch Morgan."
"Trước đây ta đưa ra thời hạn bảy ngày chỉ là để đảm bảo an toàn, như ta đã nói trước đây, ta không chỉ phải chịu trách nhiệm cho bản thân mà còn cho đồng đội của mình."
"Ba ngày để tìm ra J, kẻ đã sát hại Morgan Jr thực sự có thể nhưng cũng có rủi ro."
"Bởi vì ta không thể xác định được phong cách hành động cụ thể của tổ chức Poker này ở Hoa Kỳ, cũng như không thể xác định được bọn hắn sẽ chọn cách đối phó với sự truy bắt của ta như thế nào."
"Chỉ cần xác định được chiến lược đối phó của bọn hắn, việc tìm ra J trong vòng ba ngày thực sự không phải là một việc quá khó khăn."
"So với Long Quốc, Hoa Kỳ đề cao tự do, việc truy quét tội phạm vi phạm pháp luật luôn luôn không được thực hiện một cách nghiêm ngặt, điều này dẫn đến việc các tổ chức tội phạm ẩn náu ở Hoa Kỳ chắn chắn sẽ để lại nhiều manh mối."
"Chỉ riêng về độ khó trong việc tìm kiếm manh mối, chắn chắn sẽ đơn giản hơn nhiều so với việc phá án tổ chức buôn bán ma túy trước đây."
"Tất nhiên, quá trình phá án tổ chức buôn bán ma túy, chắc chắn Chủ tịch Morgan cũng đã có hiểu biết nhất định, vì vậy mới lựa chọn tin tưởng vào cảnh sát Long Quốc chúng ta."
Lúc này.
Lão Morgan không khỏi nhìn Tô Minh với ánh mắt khác, hắn khá hài lòng với sự tự tin và thái độ không hề sợ hãi của hắn.
Là người điều hành tập đoàn lớn, lão Morgan đã gặp quá nhiều người trẻ tuổi có thể nói chuyện một cách tự tin, nhưng khi đối mặt với hắn lại trở nên căng thẳng, không thể nói nên lời, thậm chí cúi đầu, chỉ biết tìm cách làm hài lòng hắn.
Ngay cả cục trưởng Walker của sở cảnh sát New York, khi đối mặt với hắn, cũng không thể tự nhiên như những người trẻ tuổi bên cạnh.
Chỉ vì điều này.
Lão Morgan có thể xác định cơ bản rằng, Tô Minh chắn chắn có đủ lực lượng, khi nói những lời trước đó, không có chút cảm giác lảng tránh, chỉ có sự tự tin tràn đầy.
Tuy nhiên.
Lão Morgan không định kết thúc cuộc trò chuyện như vậy, mà muốn có câu trả lời chắn chắn hơn.
Bởi vì lần này đồng ý để cảnh sát Long Quốc đến giúp đỡ bắt giữ, dường như chỉ vì trả thù cho Tiểu Morgan, nhưng thực tế hơn là để cảnh báo những đối thủ kinh doanh có ý định hành động mạo hiểm.
Hành động cắt tóc của hắn trước đó ở cảng New York, không còn nghi ngờ gì nữa đã thể hiện rõ một thái độ.
Dù là ai.
Chỉ cần làm phiền tập đoàn Morgan, bọn hắn đều phải trả một cái giá thảm trọng.
Nhưng nếu lần này không thể bắt được kẻ giết Morgan Jr, hành động cắt tóc cảnh báo của hắn, không chỉ không thể tạo ra tác dụng cảnh báo đe dọa, mà còn sẽ trở thành trò cười của các tập đoàn khác.
Lão Morgan đã thể hiện thái độ, kết quả kẻ giết Morgan Jr vẫn không biết trốn ở đâu, có thể sống sót qua cuộc sống còn lại một cách thoải mái.
Điều này đối với tập đoàn Morgan còn quan trọng hơn nhiều so với việc mất đi người thừa kế duy nhất.
Lão Morgan một lần nữa tựa vào ghế một cách thoải mái, nhắm mắt nhẹ nhàng xoa xoa trán, dường như cố ý thể hiện thái độ nghiêm trọng, nhăn mày nói.
"Tô cảnh sát."
"Mặc dù ngươi bây giờ rất tự tin, nhưng ta nhịn không được nhắc nhở ngươi một câu."
"Nếu theo thông tin ngươi đã nói trước đó, tổ chức poker này rất lớn, bên trong ít nhất có hàng chục thành viên rất giỏi trong việc phạm tội."
"Bọn hắn đã lẩn trốn ở Mỹ trong nhiều năm, thậm chí hàng chục năm, và chỉ xét về Long Quốc và Mỹ, hai quốc gia có sự khác biệt lớn về quốc tình, một khi tất cả các phương pháp điều tra hình sự thường dùng của ngươi đều mất hiệu quả, thậm chí là có thành viên bị thương, ngươi sẽ dùng phương pháp gì để bù đắp?"
"Bù đắp?" Tô Minh lặp lại từ này, híp mắt một chút, lộ ra hàn quang khát máu cực kỳ khiếp người, lộ ra hàm răng trắng tinh nói.
"Đừng lo, Chủ tịch Morgan."
"Nếu bị ép buộc phải đi đến bước này, ta sẽ dùng những phương pháp mà những tên tội phạm kia tự cho là giỏi nhất để xử lý bọn hắn, để bọn hắn hiểu được cái gọi là tuyệt vọng và hối hận."
"Nhưng nếu thực sự đi đến bước đó, ước tính sẽ cần Chủ tịch Morgan hỗ trợ nhiều hơn, loại bỏ các tác động xấu do việc bắt giữ tội phạm gây ra, để tránh gây ra vấn đề dư luận."
"Ta chắn chắn không để bọn hắn trốn thoát, đó là lời hứa ta có thể đưa ra."
"Tự do."
"Thực ra là một con dao hai lưỡi, đối với cảnh sát chúng ta như vậy, đối với những tội phạm càng là như vậy."
"Nếu trong vòng bảy ngày, không thể đưa J, kẻ giết Morgan Jr đến trước mặt ngươi, ta không ngần ngại để ngươi đổ đầy xăng lên người ta và đốt, trừng phạt ta vì không giữ lời hứa, đồng thời cũng có thể dùng một xác chết không thể nhìn ra khuôn mặt, để đưa ra câu trả lời phù hợp cho công chúng."
"Nhưng trước đó, hy vọng hắn có thể toàn lực hỗ trợ hoạt động điều tra của chúng ta. ta nghĩ những hoạt động giám sát vô nghĩa kia nên được gỡ bỏ."
Nhìn vẻ tự tin của Tô Minh cũng như những lời hắn vừa nói, lão Morgan cảm thấy áp lực trong lòng vơi đi phần nào, nở nụ cười hiếm hoi, gật đầu nói:
"Tô cảnh sát, sự tự tin của ngươi khiến ta rất hài lòng."
"Nói thật, chỉ dựa vào hiệu suất bây giờ của ngươi, ta thấy ngươi đã hơn tên vô dụng Walker kia không biết bao nhiêu lần."
"Còn về ảnh hưởng dư luận, ngươi cứ yên tâm, tập đoàn của chúng ta nắm giữ phần lớn các kênh thông tin dư luận trên thế giới, ta có nắm chắc 100% có thể chặn ảnh hướng xấu xuống đến mức thấp nhất có thể."
"Bây giờ điều duy nhất khiến ta tò mò là 'thủ đoạn' mà ngươi giỏi nhất là gì?"
Câu hỏi này.
Khiến Tô Minh hít một hơi nhẹ, dường như có thể cảm nhận được mùi khói thuốc súng trong không khí Hoa Kỳ, hắn cầm ly rượu vang trên bệ tì tay, nhấp một ngụm nhỏ, nghiêm túc nói:
"Chủ tịch Morgan."
"Cảnh sát giỏi nhất, cũng là tội phạm hoàn hảo nhất."