Hai giờ sáng.
Theo yêu cầu của Tô Minh, tất cả các thành viên tổ chuyên án đến từ Long Quốc, ngay cả Lưu Dương không có nhiều việc, cũng đều được yêu cầu nghỉ ngơi thật tốt, bù lại múi giờ để chuẩn bị ứng phó với những thách thức gay gắt hơn vào ngày mai.
Còn về phía cảnh sát sở cảnh sát New York đương nhiên không có cơ hội nghỉ ngơi, đã sớm được Tô Minh sắp xếp những nhiệm vụ khác.
Phát huy lực lượng của cảnh sát, cố gắng tìm ra càng nhiều người phục vụ trước đây của quán bar của các Knight càng tốt, đồng thời từ miệng của bọn hắn xác định danh tính của những nữ tử được họi là 'món hàng' kia.
Vì đây là một chuyện vặt vãnh, nên theo lời cầu xin của cục trưởng Walker, vì muốn lập công, Tô Minh đã để hắn toàn quyền phụ trách.
Có áp lực từ lão Morgan, đương nhiên cũng không cần lo lắng những cảnh sát của sở cảnh sát New York kia không chịu làm việc.
Rốt cuộc, khuôn mặt vẫn chưa hết sưng của cục trưởng Walker, chắn chắn đã đưa ra một lời cảnh báo cho tất cả mọi người, có một số người thực sự không thể trêu chọc, càng không thể qua loa.
Từ lúc máy bay hạ cánh đến giờ.
Còn chưa đến một ngày, Tô Minh đã đào ra được nhiều manh mối như vậy, chắn chắn là một chuyện vô cùng thành công.
So sánh tổng thể... chắn chắn là dễ dàng hơn nhiều so với việc tìm kiếm tổ chức Kill ở Long Quốc.
Nguyên nhân chính dẫn đến kết quả này, vẫn là bầu không khí tự do đặc biệt của Mỹ, cùng với những cảnh sát vô dụng kia, khiến các thành viên của tổ chức Poker thường ngày hoạt động ở Mỹ không quá thận trọng.
Mặc dù không để lại quá nhiều manh mối.
Nhưng tích lũy đủ các loại vấn đề chi tiết, đối với Tô Minh mà nói, đã đủ để sắp xếp ra đủ manh mối, từ đó chỉ ra các thành viên của tổ chức Poker.
Còn về việc tại sao mỗi một manh mối đều rất quan trọng, then chốt cũng là vì... bây giờ phán đoán tổ chức Poker có ít nhất mười ba thành viên, hơn nữa mối liên hệ bên trong các thành viên rất sâu sắc.
Cho nên dù đào ra bất kỳ thành viên nào, đều có thể nhổ tận gốc toàn bộ tổ chức, đây mới là một đặc điểm quan trọng nhất.
Từ 0 đến 1 là khó nhất, nhưng từ 1 đến 10, rất có khả năng là không có gì khó khăn. ...
Giờ phút này.
Tại phòng làm việc của chủ tịch Tập đoàn Morgan tại Phố Wall.
Mặc dù đã là đêm khuya nhưng những suy nghĩ phức tạp vẫn khiến lão Morgan khó có thể chợp mắt.
Không chỉ vì mỗi khi nhắm mắt lại, hình ảnh Morgan Jr bị tra tấn đến chết lại ngay lập tức hiện lên trong mắt hắn, mà còn lo lắng về tiến triển của Tô Minh.
Nếu trong vòng bảy ngày này, Tô Minh không thể bắt được hung thủ giết chết Morgan Jr, để hắn phải trả giá cho lời nói khoác lác trước đó thì đó chỉ là chuyện nhỏ.
Điểm mấu chốt là... nếu không bắt được hung thủ, theo một nghĩa nào đó, Tập đoàn Morgan có thể sẽ suy tàn.
Trước đó ở Cảng New York, hắn thể hiện thái độ như vậy là để truyền đạt rằng Tập đoàn Morgan rất cứng rắn, không phải bất kỳ a miêu a cẩu nào cũng có thể trêu chọc được.
Muốn duy trì được thái độ cứng rắn này thì phải tìm được hung thủ.
Nếu không thể tìm ra hung thủ thì cái gọi là cứng rắn chắn chắn sẽ trở thành trò cười, không thể khiến kẻ giết hại cháu trai mình phải trả giá, thì làm sao có thể răn đe những tập đoàn khác cũng ngang hàng.
Đương nhiên, lão Morgan không phải chưa nghĩ tới... nếu Tô Minh không tìm ra hung thủ, tùy tiện tìm một người nào đó để thay thế cho hung thủ giết chết Morgan Jr.
Cách này có lẽ tạm thời có thể duy trì được sự răn đe của Tập đoàn Morgan.
Nhưng theo lời Tô Minh, kẻ giết chết Morgan Jr - J, thuộc về một tổ chức tội phạm khổng lồ, không phải là loại tội phạm đơn thuần.
Điều này chắn chắn có nghĩa là... tổ chức tội phạm khổng lồ này có thể sẽ nói với các tập đoàn khác về việc tùy tiện tìm người thay thế hung thủ.
Như vậy, không những không thể duy trì được tính răn đe của Tập đoàn Morgan mà những đối thủ cạnh tranh trong kinh doanh hiện vẫn chưa có động thái gì, e rằng sẽ giống như những con sói gặm nhấm mọi hoạt động kinh doanh của Tập đoàn Morgan.
Nghĩ đến đây, lão Morgan cảm thấy một áp lực vô hình, đây là cảm giác mà hắn đã không trải qua trong một thời gian dài.
Cảm xúc đặc biệt này không rõ ràng lắm khi bận rộn công việc vào ban ngày, nhưng khi vào đêm khuya, sau khi mọi công việc đều đã kết thúc thì cảm xúc đó trở nên đặc biệt rõ rệt.
Hít một hơi thật sâu.
Lão Morgan đứng dậy, nhìn cảnh đêm Phố Wall ngoài cửa sổ kính lớn một lúc, sau đó không chút do dự cầm lấy điện thoại riêng trên bàn, gọi cho Tô Minh.
Cùng với một vài tiếng đổ chuông chờ đợi, điện thoại đã được kết nối ở đầu bên kia.
Lão Morgan dùng giọng già nua, mặc dù cảm xúc trong lòng rất phức tạp nhưng giọng nói vẫn khiến người ta không cảm thấy bất kỳ sự căng thẳng hay lo lắng nào, chậm rãi nói.
"Chào buổi tối, cảnh sát Tô Minh, hy vọng ta không làm phiền ngươi."
"Ta đột nhiên gọi điện đến vào thời điểm này là để tìm hiểu về tiến độ vụ án bây giờ và xem liệu có điều gì ta có thể giúp đỡ không."
Vừa dứt lời.
Giọng nói bình tĩnh của Tô Minh cũng ngay lập tức truyền đến từ đầu bên kia điện thoại.
"Chủ tịch Morgan, ngài gọi đến đúng lúc."
"Nếu trễ hơn vài phút nữa, có lẽ sẽ làm phiền đến giờ nghỉ ngơi của ta."
"Về tiến độ vụ án, từ khi xuống máy bay đến giờ, chúng ta vẫn luôn tìm kiếm các manh mối liên quan, bây giờ cũng đã có một số phát hiện, đặc biệt là một số manh mối có thể tìm ra hung thủ."
"Đồng thời, thông qua việc sắp xếp và suy đoán, bây giờ ta đã cơ bản phán đoán được... quá trình bị sát hại của Morgan Jr."
"Đầu tiên là một người mẫu nổi tiếng bị khống chế, lúc đó Morgan Jr đang cãi nhau với ngài, tâm trạng không tốt, chuẩn bị đến quán bar Knight để tìm niềm vui."
"Vì thói quen vui chơi của Morgan Jr không phù hợp với triết lý kinh doanh của quán bar Knight nên đã dùng tiền và Tập đoàn Morgan để ép buộc J phải khuất phục."
"Nhưng đáng tiếc là... J của tổ chức bài tây kia không giống những người khác, là người không dễ kiểm soát được lý trí, đã chọn dùng phương tiện cực đoan như trong đoạn video trước đó để khiến Morgan Jr phải trả giá không thể cứu vãn."
"Quá trình cụ thể như thế nào, sau khi kết thúc vụ án, ta sẽ sắp xếp lại và gửi cho ngài."
"Tất nhiên, nếu chủ tịch Morgan có chút lo lắng trong lòng, ta vẫn có thể cho ngài một câu trả lời đủ chắn chắn..."
"Bảy ngày, không, có lẽ là năm ngày, ta sẽ đưa hung thủ đến trước mặt ngài."
Nghe được lời khẳng định tự tin của Tô Minh.
Tâm trạng căng thẳng của lão Morgan không khỏi thả lỏng đôi chút, sau đó tiếp tục nghiêm túc nói.
"Cảnh sát Tô Minh."
"Ta luôn rất tin tưởng vào đạo đức nghề nghiệp và năng lực của ngươi, ta cũng mong ngươi có thể cho ta một câu trả lời hoàn hảo."
"Vậy thì, ngươi còn cần ta cung cấp sự giúp đỡ nào khác không?"
Dừng lại vài giây.
Tô Minh vẫn không nghe ra bất kỳ cảm xúc nào, nhưng đủ để khiến người ta cảm thấy lạnh lùng, lời nói vẫn truyền đến.
"Chủ tịch Morgan."
"Ta nhớ không nhầm... Tập đoàn Morgan của ngài hẳn có một vài công ty vũ khí phải không?"
"Theo suy đoán của ta, tổ chức bài tây rất có thể sẽ tiến hành một cuộc tấn công khủng bố hoặc ám sát liều chết, vì vậy ta cần... vũ khí tiên tiến đủ mạnh, cũng như thiết bị chống khủng bố đặc biệt, thậm chí cả trực thăng vũ trang."
"Dù sao thì đây cũng là một nhóm người sắp bị ta dồn vào đường cùng..."