Chương 162: Chương 162
Chương 162: Chương 162Chương 162: Chương 162
Lê Sơ cụp mắt, giấu đi vẻ kiên quyết trong đáy mắt.
Từ Tử Khâm chưa bao giờ trải qua chuyện như vậy, nhưng cô thích xem phim truyền hình, cũng thích chơi xã giao, đối với chuyện sinh non cũng không xa lạ gì, cô biết điều này đối với thân thể phụ nữ tổn thương rất lớn.
Nếu Lê Sơ và Hạ Minh Châu có con, cô nhất định sẽ ngăn Lê Sơ đưa ra quyết định này, nhưng đứa bé này là của Phó Tự Trì, cô lại vạn phần đồng ý với dự định của Lê Sơ.
Con của Phó Tự Trì tuyệt đối không thể giữ lại.
Người cao cao tại thượng như Phó Tự Trì, hiện tại chỉ là nhất thời mới mẻ mới nhốt Lê Sơ ở bên cạnh, có một ngày chán rồi cũng sẽ vứt bỏ Lê Sơ như vứt rác.
Nếu là Phó Tự Trì muốn có con, tự nhiên sẽ có rất nhiều phụ nữ nguyện ý sinh cho anh, sau này khi hoàn toàn chán Lê Sơ, chỉ sợ cũng sẽ thấy phiền chán đứa nhỏ của Lê Sơ.
Nếu đứa trẻ có một người cha như vậy thì thật đáng thương.
Từ Tử Khâm gật gật đầu "Sơ Sơ, mình ủng hộ cậu...
Bữa lẩu này hai người đều là ăn không biết vị, sau đó Từ Tử Khâm gọi vài bình rượu, nương theo mùi rượu phát ra sự khó chịu trong lòng.
Ngược lại đương sự là Lê Sơ này, không thể không khuyên cô không nên uống nữa.
Tửu lượng của Từ Tử Khâm không tính là tốt, ba chai bia vào bụng, đầu óc đã hôn mê, nhưng vẫn kiên trì đi quầy lễ tân tính tiền. Ngay cả điện thoại di động cũng sắp cầm không vững, lại sống chết ngăn Lê Sơ, không cho cô trả tiền cơm.
Thật vất vả mới trả tiền xong, thân thể Từ Tử Khâm cũng bắt đầu lung lay sắp đổ.
Lê Sơ hỏi cô ở đâu, cô cũng ấp úng nói không nên lời.
Lê Sơ ở số 1 Giang Loan, nơi đó là nhà của Phó Tự Trì, cô không thể mang Từ Tử Khâm về, nhưng cô cũng không biết Từ Tử Khâm ở nơi nào, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn quyết định tìm một khách sạn gần đó để Từ Tử Khâm ngủ một đêm.
Nếu như là chính cô ở, vậy cô sẽ tùy tiện đặt một nhà tiện nghi mau lẹ, nhưng người muốn ở là Từ Tử Khâm, Lê Sơ liền chọn một khách sạn bốn sao, giá cả hơn tám trăm, tiền ra ngoài trong lòng có chút đau, nhưng cô vẫn là cam tâm tình nguyện.
Từ Tử Khâm đối với cô tốt như vậy, cô cũng không muốn ủy khuất cô ấy.
Lê Sơ gọi xe, đợi khoảng năm phút, tài xế gọi điện thoại tới nói đã đến cửa.
Lê Sơ đỡ Từ Tử Khâm đi ra ngoài, liếc mắt một cái đã thấy một chiếc xe màu đen đỗ trước cửa hàng tiện lợi đối diện.
Sắc trời u ám, dù có ánh đèn màu cam trên đường chiếu rọi cũng không thấy được, Lê Sơ còn phải chiếu cố Từ Tử Khâm đang say, cũng không đi vòng xuống xem biển số xe.
Lúc đi tới ghế sau xe, một tay đỡ Từ Tử Khâm để cho cô đứng vững, tay kia đi mở cửa xe.
Xe vừa lái, Lê Sơ có chút há hốc mồm. Trang trí nội thất cao cấp như vậy, vừa nhìn đã biết không phải là chiếc xe cô bắt.
"Thật ngại quá, nhận nhầm xe rồi, Lê Sơ liên tục xin lỗi người lái,'Xin lỗi, tôi thật sự không cố ý."
"Lê tiểu thư?"
Lê Sơ ngước mắt nhìn người ngồi ở ghế lái, trong mắt không giấu được vẻ sửng sốt.
"Thời tiên sinh, sao ngài lại ở chỗ này?"
Sắc mặt Thời Doanh dịu đi"Đi ngang qua đây, đến cửa hàng tiện lợi mua chai nước.”
Thời Doanh chỉ chỉ cửa hàng tiện lợi bên ngoài xe, lại nhìn Lê Sơ hỏi ngược lại: “Còn cô?”
"Tôi và bạn bè ở đối diện ăn lẩu."
Quán lẩu này vô cùng nổi tiếng, bọn Lê Sơ tới sớm, không xếp hàng, giờ phút này trước cửa đã có không ít khách hàng lấy số chờ đợi.
Từ Tử Khâm đã đứng không vững bước chân, toàn bộ ngã vào trên người Lê Sơ, dựa vào Lê Sơ mới không đến mức ngã xuống.
Tuy rằng Từ Tử Khâm thoạt nhìn cũng rất gầy, nhưng thân thể Lê Sơ vốn đã yếu, lại bởi vì mang thai, làm cho cô càng lung lay. Lúc chống đỡ Từ Tử Khâm thật sự có chút cố hết sức.