Chương 223: Chương 223
Chương 223: Chương 223Chương 223: Chương 223
Điều khiến anh kinh ngạc chính là, Lê Sơ so với trong ảnh còn đẹp hơn, quả thực giống như một người đẹp Giang Nam bước ra từ trong tranh. Chu Vũ nuốt một ngụm nước bọt, sợ quấy nhiễu người trước mắt, anh cố ý hạ giọng hỏi: "Lê tiểu thư muốn ăn chút gì không?"
Lê Sơ thản nhiên nói: "Không cân”
"Lê tiểu thư không cần khách khí."
Chu Vũ cho rằng cô ngượng ngùng, lập tức mở miệng trấn an.
Bàn tay trắng nõn của Lê Sơ đặt trên danh sách, nhẹ nhàng đẩy trở về,'Chu tiên sinh tự mình gọi đi, tôi uống chút nước trà là được rồi."
Chu Vũ gật đầu "Được rồi, tôi tùy tiện gọi mấy món."
Điểm tâm đều là do đầu bếp đã sớm làm xong, không bao lâu lập tức bưng lên. Chu Vũ gắp mấy thứ bỏ vào trong đĩa trước mặt Lê Sơ.
Lê Sơ thản nhiên nhìn lướt qua, lễ phép cảm ơn. Người đàn ông hơn ba mươi tuổi nghe thấy lời nói dịu dàng của Lê Sơ, hai má hơi phiếm hồng,Lê tiểu thư, tôi... Tôi cảm thấy cô rất tốt, không biết cô cảm thấy tôi thế nào."
Người trưởng thành không thích quanh co, nói chuyện đều là đi thẳng vào vấn đề, không muốn lãng phí thời gian.
Lê Sơ cũng nghĩ như vậy. Cô vuốt ve chén trà trong tay, cân nhắc mở miệng:
"Chu tiên sinh, ngài rất tốt."
Chu Vũ trong lòng buông lỏng, khóe miệng tươi cười ức chế không được, Vậy chúng ta...' Anh mở miệng đồng thời, Lê Sơ cũng bình tĩnh nói: "Nhưng chúng ta không quá thích hợp.”
Khóe miệng Chu Vũ đang tươi cười cứng đờ, ngữ khí có chút vội vàng: "Lê tiểu thư cảm thấy chỗ nào không thích hợp?”
Chu Vũ không nói những lời sau ra ngoài. Trong lòng anh hiểu rõ chính mình không xứng với cô, đại mỹ nhân như vậy, chỉ cần đi bên cạnh cô đều là một loại xa xỉ với anh.
Nhưng bây giờ, bọn họ có thể ngồi xuống xem mắt, ở một mức độ nào đó mà nói bọn họ vẫn xứng đôi, anh cũng không ngại đối phương có một đứa con gái.
Anh biết lần này nếu như bỏ lỡ, sau này sẽ không bao giờ gặp được đối tượng kết hôn tốt như vậy nữa.
Lê Sơ rũ mắt, tinh tế giải thích: "Chu tiên sinh, thật xin lỗi, kỳ thật là tôi không có ý nguyện kết hôn."
Chén trà trong tay Chu Vũ nhoáng lên, bọt nước từ miệng chén bắn ra, rơi xuống mặt bàn, anh nhịn xuống hoảng loạn trong lòng, nói: "Chúng ta cũng có thể bắt đầu từ bạn bè trước, chậm rãi tiếp xúc, tình cảm đều là chậm rãi bồi đắp, nói không chừng ngày nào đó cô sẽ đổi ý."
Lê Sơ lễ phép cự tuyệt.'Không cần, hôm nay chậm trễ thời gian của anh, vì biểu đạt lời xin lỗi, bữa ăn này do tôi trả tiền đi."
Chu Vũ còn muốn nói cái gì nữa, chỉ thấy Lê Sơ vẫy tay gọi tới nhân viên phục vụ. Nhân viên phục vụ lật xem danh sách, sau khi xác nhận nói: "Tổng cộng là 288 tệ, xin hỏi quý khách thanh toán như thế nào?”
Chu Vũ nhíu mày, nhỏ giọng lầm bầm một câu: "Đắt như vậy sao."
Tay chuẩn bị cầm điện thoại di động trả tiên lại thu trở về. Lê Sơ không chú ý tới động tác của anh, trực tiếp đưa mã thanh toán cho nhân viên phục vụ quét.
Sau khi thanh toán hóa đơn xong, Lê Sơ nhìn về phía Chu Vũ. Vẻ mặt Chu Vũ rối rắm, tựa hồ là muốn nói cái gì đó. Lê Sơ đợi một lát, Chu Vũ rốt cục mở miệng: "Để cho nữ sinh trả tiền làm sao không biết xấu hổ, bằng không tôi và cô AA đi." "Không sao, Chu tiên sinh không cần để ý."
Giọng nói Lê Sơ dịu dàng, làm cho người ta nghe xong chỉ cảm thấy thoải mái. Chu Vũ không từ chối nữa, ra vẻ hào phóng nói: "Lần sau tôi mời cô đi nhà tôi ăn cơm, mẹ tôi làm đồ ăn không hề kém so với bên ngoài."
Lê Sơ cười cười, không có lên tiếng trả lời. Từ chối khéo ý tốt muốn đưa cô về của anh, Lê Sơ tự mình gọi xe. Sau khi về đến nhà, Phùng Ngọc Dung tiến lên hỏi thăm tình huống, Lê Sơ chỉ là lắc đầu không nói Chu Vũ nửa chữ không tốt.
Phùng Ngọc Dung cũng không nghĩ gặp mặt một lần là có thể thành, nếu con gái không thích, bà cũng sẽ không cưỡng cầu. Trở về không bao lâu, wechat của Lê Sơ lập tức nhận được một đơn xin kết bạn tốt, sau khi thông qua mới phát hiện là Chu Vũ.