Mỗi Ngày Khí Lực Của Ta Tăng Trưởng 100 Cân (Dịch Full)

Chương 266 - Chương 266: Thiên Phú Phục Chế! Hấp Thụ Biển Lôi! 3

Chương 266: Thiên Phú Phục Chế! Hấp Thụ Biển Lôi! 3 Chương 266: Thiên Phú Phục Chế! Hấp Thụ Biển Lôi! 3

Như một vùng biển lôi đình bao la.

So với khu vực có sét đánh dữ dội kia, các nơi khác thì bình lặng không thể diễn tả.

"Giang thiếu hiệp, đây là Lôi Cốc!"

Lý Trường Phong đáp lại.

"Lôi Cốc?"

"Đúng vậy, không rõ chịu ảnh hưởng bởi thứ gì, nơi này quanh năm có lôi đình bao phủ, cực kì nguy hiểm, thường xuyên có sét đánh tràn ra, khu vực trong vòng ba mươi dặm không có dấu vết của người và yêu thú!"

Lý Trường Phong nói.

Ánh mắt Giang Thạch lóe lên, chăm chú nhìn vùng biển lôi đình mênh Mông.

"Không lẽ bên dưới có trận pháp?"

"Cái này ta cũng không rõ, Ta chỉ biết Khổng Phục Thiên từng dẫn người xông vào, tiếc là khi ra bị thương nặng, xông đến giữa đường đã phải lui ra."

Lý Trường Phong nói.

"Ừm, nhìn xem chính xác nguy hiểm."

Ánh mắt Giang Thạch lóe lên, nhìn về phía đám mây đen kịt, trong lòng không khỏi nảy sinh một ý nghĩ.

Không biết với thiên phú Bôn Lôi của mình, có thể hấp thu và sử dụng lôi điện ở nơi này không.

Bôn Lôi: có thể tự động hấp thu lôi đình, nắm giữ lôi đình!

Giang Thạch nghĩ là làm, trực tiếp hướng về phía khu vực đó đi tới.

"Giang thiếu hiệp..."

Lý Trường Phong vội vàng nói.

"Ta đi xem."

Giang Thạch không quay đầu lại đáp.

Lý Trường Phong tối sầm mặt, thầm vui mừng.

Giang Thạch tự rước họa vào thân, cũng không trách được hắn, chỉ hy vọng Giang Thạch bị sét đánh bị trọng thương, mất khả năng hành động, như vậy hắn sẽ lập tức quay đầu chạy trốn.

Còn chuyện phản sát Giang Thạch? Đừng đùa, Khổng Phục Thiên còn có thể sống sót đi ra, bây giờ hư hư thực thực đã bị Giang Thạch giết, hắn cũng không hi vọng Lôi Cốc ở đây có có thể giết chết Giang Thạch/

Giang Thạch đi tới, càng lúc càng gần thung lũng Lôi Cốc thần bí kia, nhưng hắn không đi vào khu vực trung tâm nguy hiểm nhất, mà dừng lại ở vùng ngoại vi.

Bôn Lôi tuy có khả năng hấp thu lôi đình, khống chế lôi đình, nhưng biển lôi này cũng quá bao la.

Rèn sắt còn phải rèn từ từ, bản thân hắn không đủ mạnh, cho dù có thể hấp thu lôi đình nhưng cũng không phải là không có giới hạn.

Do đó, hắn dừng lại ở vùng ngoại vi, chuẩn bị hấp thu một hai luồng ở ngoại vi, thăm dò trước.

Sắc mặt Giang Thạch nghiêm nghị, giơ lên một bàn tay, lặng lẽ vận dụng thiên phú Bôn Lôi, cả lòng bàn tay lóe lôi điện, ánh sáng lấp lánh, như có một lực hấp dẫn kì dị, ngay lập tức mấy luồng lôi điện kinh khủng đang lướt nhanh phía xa đột nhiên bị cuốn lại, như nam châm hút bụi sắt, trực tiếp xộc thẳng vào lòng bàn tay Giang Thạch.

Rầm rầm!

Ánh sáng lấp lánh, cho dù chỉ là những tia sét nhỏ, vẫn chứa đựng lực lượng kinh thiên, chớp mắt xộc thẳng vào lòng bàn tay Giang Thạch, trong nháy mắt, Giang Thạch cảm thấy như có một luồng năng lượng ngùn ngụt ùa vào cánh tay và lòng bàn tay vậy, cánh tay và lòng bàn tay hấp thu cực nhanh luồng năng lượng này.

Tia sét lấp lánh xen kẽ xoáy vào khắp cơ thể, bị hắn hoàn toàn hấp thu.

Tiếp đó càng nhiều lôi điện hơn bay thẳng đến, dày đặc không dứt, vô cùng lấp lánh, bao phủ Giang Thạch, tiếng nổ lách tách không ngừng.

Khoảnh khắc này, Giang Thạch giống như đã trở thành một cột thu lôi khổng lồ, có thể lưu trữ, hấp thu lôi điện trong cơ thể.

Chỉ có điều theo lôi điện bay đến càng nhiều, dần dần hắn cảm nhận được giới hạn của bản thân, sắc mặt thay đổi, thân thể lập tức rút ra say, vụt một tiếng, đập mạnh xuống đất, toàn thân bốc khói, quần áo tan nát, miệng phun máu, nhìn có vẻ rất thảm.

Không xa, mắt Lý Trường Phong sáng lên, trong lòng vui mừng.

"Tốt!"

Tuy nhiên ngay sau đó, hắn lại kinh ngạc mở to mắt, chỉ thấy ánh sáng trắng lóe lên trên người Giang Thạch, thân thể bị thiêu đen từ từ đứng dậy từ mặt đất, rung lắc, tất cả vết thương trên người dường như đang khôi phục với tốc độ có thể nhìn thấy được bằng mắt thường, chớp mắt lại hoàn toàn phục hồi như ban đầu.

Ngoài việc nhổ ra vài ngụm máu, bên ngoài gần như không thấy bất kỳ thương thế.

Đây là năng lực khôi phục kinh khủng thế nào?

Quái vật!

Thật sự là quái vật!

Lý Trường Phong vừa kinh hãi vừa may mắn chính mình không hấp tấp chạy trốn, trong lòng hoảng loạn.

"Lực lượng lôi điện thật đáng sợ, bây giờ thân thể ta vẫn chưa thể hấp thu trên diện rộng, nhưng việc này cũng cho ta một lời cảnh tỉnh!"

Giang Thạch thầm nghĩ.

Thân thể của hắn vốn là có thể hấp thu lôi điện, vậy tại sao không dự trữ lượng lớn lôi điện trong cơ thể, đến lúc giết địch, phóng thích một thể.

Đến lúc đó, chắn chắn có thể đánh ra uy lực kinh khủng chấn động thiên địa.

Phải biết những lôi điện này đều là thiên lôi!

Với lôi điện mà hắn từng nắm giữ trước đó, có sự khác biệt cực lớn!

Thân thể Giang Thạch rung lên, lập tức bắn ra lôi điện vừa mới hấp thụ, tức thì một mảnh ánh sáng tím vô cùng lấp lánh trực tiếp từ người hắn bùng lên, cuồng nộ, uy thế kinh khủng, lập tức bao trùm phạm vi mười mấy thước xung quanh.

Toàn bộ phạm vi mười mấy thước lập tức biến thành biển lôi đáng sợ.

Đất đá vụn vỡ, thiên địa chấn động.

Cảnh tượng khiến người ta kinh hãi.

Lý Trường Phong trực tiếp sợ hãi há to miệng.

Đây là võ học gì?

Sử dụng thân thể nhân loại hấp thu thiên lôi?

Rầm rầm!

Tràng diện kéo dài hơn ba phút mới dần dần dừng lại, cuối cùng tan biến.

Trong phạm vi mười mấy thước, mặt đất lún sâu hơn một thước, khét đen khắp nơi, sóng điện âm ỉ, lách tách ầm ĩ, mấy chục năm tới chắn chắn thực vật cũng chẳng mọc được.

"Quả là thế, lôi điện ta vừa hấp thụ có thể thuận lợi phóng ra, chỉ có điều một lần phóng ra chỉ kéo dài được ba phút, thời gian hơi ngắn một chút."

Giang Thạch nghĩ, trong lòng cuồn cuộn, thoáng thấy một con đường cấp tốc trở nên mạnh mẽ ở phía trước.

Có đòn sát thủ này trong tay, bất kể đối thủ là ai, chắn chắn sẽ bị trọng thương ngay lập tức nếu đối mặt, như vậy có thể tiết kiệm được rất nhiều công sức trong giao chiến.

Cứ tưởng tượng, ai có thể đỡ được chiêu này của hắn.

Phải biết lấy nhục thân bây giờ của hắn, ban nãy cũng bị lôi điện đánh trọng thương, nhờ thiên phú Quy Nguyên mới có thể chậm rãi khôi phục.

"Hơn nữa theo nhục thân của ta không ngừng mạnh lên sau này, khả năng hấp thu lôi điện chắn chắn sẽ còn tiếp tục tăng vọt, tức là lôi điện tích trữ trong cơ thể ta sẽ càng ngày càng nhiều."

Trên mặt Giang Thạch lộ ra ý cười.

Tiếp đó lại kích hoạt thiên phú Bôn Lôi, lao vút lên không trung hút lấy, đột nhiên lại có nhiều lôi điện hơn không kiểm soát bay nhanh tới phía hắn.

Rầm rầm!

Tử lôi xé gió, khí thế đáng sợ.

Bình Luận (0)
Comment