Trần Huyền Thiên chấn động trong lòng, nhìn chằm chằm về phía trước.
Từ khi gặp Giang Thạch, Giang Thạch liên tục để hắn đi từ chấn kinh này đến chấn kinh khác.
Khí lưu vô hình kêu vù vù, cát đá bay lả tả trong sân.
Trên cao cũng bắt đầu xuất hiện từng luồng khí lưu lớn, như một cơn lốc nhỏ trên mái nhà, tiếng động kinh khủng, quấn chặt lấy nhau, khiến ngói trên mái bay lên xoay tròn.
Mọi người lùi ra xa, nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt.
May là cảnh tượng này không kéo dài lâu.
Khoảng 7, 8 phút sau dần dần lắng xuống.
Mọi thứ trở lại bình thường.
Trong phòng.
Giang Thạch mở mắt ra, sương trắng trên đầu tan đi, hai cánh tay khổng lồ cũng nhanh chóng phục hồi như cũ, lộ vẻ mệt mỏi, nhìn về phía bảng điều khiển trước mặt.
Dung hợp đã thành công!
Khuôn mặt hắn không khỏi lộ ra một nụ cười.
Hỗn Nguyên Kim Quang Chưởng dung hợp với Đại Lực Băng Thiên Chưởng và Hắc Long Diệt Tuyệt Thủ, cuối cùng dung hợp thành Đại Diệt Băng Thiên Thủ!
Đặc Hiệu: Kình như xoắn ốc, kịch độc vô song, một trăm linh tám trọng ám kình, Pháp Tắc Hủy Diệt.
Khi thấy đặc hiệu ‘’Pháp Tắc Hủy Diệt’’ ở phía sau, Giang Thạch hơi nghi ngờ.
"Pháp Tắc Hủy Diệt?"
Rất nhanh hắn nhận được một lượng lớn thông tin phản hồi trong não.
Huyền Cấp Võ Học liên quan đến dẫn dắt của thiên địa nguyên khí và vận dụng một số pháp tắc vi mô, mỗi môn Huyền Cấp Võ Học đều có pháp tắc vi mô xuất hiện.
Những pháp tắc này có hỏa tính, băng tính, thủy tính, phong tính, địa tính... Pháp tắc mang theo các tính chất khác nhau nên uy lực và hiệu quả cũng khác nhau.
Nhưng công pháp có pháp tắc uy lực chắc chắn kinh khủng hơn những võ học không có pháp tắc rất nhiều, cho dù chỉ là một chút pháp tắc vi mô thôi cũng có tác dụng khó tưởng tượng đối với các loại võ học khác.
Pháp tắc của môn công pháp mới dung hợp thành của hắn chính là Pháp tắc Hủy Diệt.
Chỉ một từ Hủy Diệt đã nói lên tất cả!
"Ra là thế."
Ánh mắt Giang Thạch lóe lên, bỗng cười lớn.
Không uổng công thời gian này hắn liều mạng dung hợp, không ngờ lại thật sự dung hợp ra một môn Huyền Cấp Võ Học.
Nghe nói cả đại lục chỉ có một môn Huyền Cấp Võ Học là của Trường Sinh giáo Bắc Chu nắm giữ, bây giờ lại xuất hiện môn thứ hai.
"Chỉ là không biết uy lực cuối cùng kinh khủng đến mức độ nào? Cần tìm siêu cấp cường giả thử một chút."
Giang Thạch thầm nghĩ.
Sau đó hắn lại nhìn về phía bản điều khiển trước mặt.
Tính Danh: Giang Thạch
Tu vi: Hoán chuyển bát trọng thiên.
Công pháp: Cửu Cực Lôi Quang Tâm Pháp (tầng thứ 8)
Võ kỹ: Phá Long Thương (tầng thứ 2), Thân Pháp Như Hình Với Bóng (viên mãn), Vũ Hoa Tật Thiên (viên mãn), Hỗn Nguyên Long Tượng công (tầng thứ 4), Vô Tướng Mê Ảnh (viên mãn), Lôi Lân Bộ (viên mãn), Đại Diệt Băng Thiên Thủ (tầng thứ nhất), Huyền Băng Chỉ (tầng thứ 2)
Tư chất: Long Tượng (2,57 triệu cân), Ngộ Đạo (phân tích công pháp, hợp nhất công pháp), Quy Nguyên (tinh luyện huyết mạch, phục hồi thương thế), Vạn độc bất xâm (miễn dịch độc tố, bỏ qua độc tố, giải đọc máu), Thấu Thị (bỏ qua ảo giác, tăng cường trí tuệ, tăng cường tinh thần), Bôn Lôi (có thể chủ động hấp thụ lôi điện, nắm giữ lôi điện), Phục chế (phục chế siêu phẩm võ học, xác suất cao phục chế được võ học mạnh hơn)
Giá trị danh vọng: 480 (tích lũy đủ 1vạn giá trị danh vọng có thể mở khóa thiên phú tiếp theo)
...
Thiên phú Long Tượng đã đạt tới mức 2,57 triệu cân lực lượng nhục thân.
"Tu vi đã đi đến ngõ cụt, nếu không có nguyên liệu thay máu hoặc những cơ duyên khác, trong thời gian ngắn sợ rằng ta khó có thể bước vào cảnh giới Hoán Huyết Cửu Trọng."
Giang Thạch nhíu mày.
Không biết Tư Đồ Yến, Đổng Bưu có mang theo nguyên liệu Hoán Huyết không?
Giang Thạch liền đứng dậy, bước ra bên ngoài.
Trong sân.
Trần Huyền Thiên, Tư Đồ Yến, Đổng Bưu, Lý Trường Phong... ai nấy đều kinh ngạc nhìn Giang Thạch.
"Giang Thạch, cảm giác thế nào?"
Trần Huyền Thiên hỏi.
"Cảm giác mạnh hơn trước đây một chút, nhưng tiếc là vẫn chưa thể thay máu lần nữa."
Giang Thạch đáp, đột nhiên nhìn sang Tư Đồ Yến, Đổng Bưu, Lưu Lộ: "Ba vị thượng sứ, không biết có mang theo nguyên liệu thay máu không?"
"Cái đó..."
Ba người liếc nhau, do dự.
Đổng Bưu thành thật đáp: "Giang giáo chủ thứ lỗi, chúng ta đến đây là có nhiệm vụ trên người, hoàn toàn không mang nguyên liệu thay máu nào trên người, huống hồ ba chúng ta đều đạt tới cảnh giới Thánh Linh, thay máu cách chúng ta thực sự quá xa rồi, tuy nhiên ta biết cách có thể thay máu, với thực lực của giáo chủ, chỉ cần tùy tiện bức bách mấy thế gia lớn là có thể dễ dàng gom đủ nguyên liệu thay máu."
Nguyên liệu thay máu dù cực kỳ khan hiếm trên hòn đảo này, nhưng chỉ cần tập hợp nguồn lực của ba bốn thế gia lớn chắc chắn cũng có thể kiếm ra được một phần.
Giang Thạch ngẫm nghĩ: "Nếu không còn cách nào khác thì chỉ có thể dùng cách này."
Mặc dù hắn bây giờ không muốn ra ngoài lắm, nhưng mãi bị kẹt ở Hoán Huyết bát trọng thiên thì quá nguy hiểm.
Vì vậy, đến lúc phải ra tay, chắc chắn không được do dự.
"Ba người các ngươi đến đây với mục đích gì?"
Mắt Giang Thạch lóe lên nhìn ba người.
"Chúng ta theo lệnh tổng đàn, đến để chỉnh hợp Hắc Liên Thánh giáo, giúp Hắc Liên Thánh giáo thống nhất Đại Huyền."
Đổng Bưu nói.
"Thống nhất Đại Huyền? Sao tổng đàn đột nhiên lại chú ý đến nơi này?’’
Giang Thạch cau mày.
"Tổng đàn định biến nơi này thành một cứ điểm ngoại địa, chỉ cần bồi dưỡng thỏa đáng, về sau có thể phản hồi không ít tài nguyên cho tổng đàn."
Đổng Bưu nói.
Dù thiếu nguyên liệu thay máu và nguyên liệu luyện chế Thánh Linh đan nhưng nơi này không thiếu các loại huyền thiết, thép ròng, hoặc ít nhất vẫn có thể sản xuất lương thực nên tổng đàn mới để mắt tới.
"Tốt a."
Giang Thạch gật đầu, đột nhiên nhìn Trần Huyền Thiên: "Giáo chủ, ta sẽ đi ra ngoài một chuyến, cố gắng sớm đột phá Hoán Huyết viên mãn."
"Cũng tốt, thời gian gần đây bên ngoài lại hơi hỗn loạn, Khổng Thiên Nhật, Khổng Tuyết đã xuất quan, đứng về phía Bắc Chu, hiện đang truy tìm các giáo đồ của Thánh giáo khắp thiên hạ, ép ngươi lộ diện. Hai người này là Kỳ Lân Tử của Khổng thị, từ trước luôn được ca tụng là có thể sáng vai với Mông Phóng, ngươi đã giết sạch gia tộc bọn hắn, một khi bị bọn hắn phát hiện, chắn chắn sẽ rất rắc rối. Nêu không để ba vị thánh sứ đi cùng ngươi đi."
Trần Huyền Thiên nói.
"Khổng Thiên Nhật, Khổng Tuyết?"
Giang Thạch nhíu mày, nói: "Bọn hắn còn sống sao? Ta còn tưởng bọn hắn bế quan đến chết rồi đây, giáo chủ biết cảnh giới của bọn hắn chưa? Thánh Linh cảnh?"
"Không rõ, chỉ biết là cao thâm khó lường."