Mỗi Ngày Khí Lực Của Ta Tăng Trưởng 100 Cân (Dịch Full)

Chương 377 - Chương 377: Tung Tích Của Viên Phúc Hải 2

Chương 377: Tung Tích Của Viên Phúc Hải 2 Chương 377: Tung Tích Của Viên Phúc Hải 2

Liệt Hỏa trưởng lão không thể không giật mình, nhìn về phía Giang Thạch.

Tựa hồ không nghĩ tới Giang Thạch là có thể phá vỡ cấm chế dễ dàng như vậy.

Nhưng rất nhanh bàn chân của hắn phù phiếm, nhanh chóng chạy vào sâu trong hang động.

Giang Thạch lập tức theo sát phía sau.

Rất nhanh ở chỗ sâu nhất trong hang động này, thình lình phát hiện một bóng đen khổng lồ như gấu, vững vàng ngồi xếp bằng, hai mắt nhắm chặt, không nhúc nhích, khí tức trên người gần như hư vô.

Chính là Viên Phúc Hải!

‘’Bang chủ!’’

Giang Thạch sắc mặt khẽ biến, nhanh chóng tiến lên, nhưng Liệt Hỏa trưởng lão lại ngăn lại thân thể của hắn, trầm giọng nói, "Không nên tiếp cận!"

‘’Bang chủ bây giờ thế nào?’’

Giang Thạch lập tức hỏi.

"Bang chủ thân trúng kịch độc, lại trải qua thảm chiến, hồn phách gần như khô kiệt, thân thể chỉ còn lại một tia sinh cơ yếu ớt, ta lợi dụng bí pháp, đem hồn phách cùng thân thể của hắn tạm thời phong bế, có thể bảo đảm ba năm bất diệt, nhưng ba năm sau, nếu là không tim được cách nào cứu bang chủ, thì triệt để tan thành mây khói, cho dù cứu về, cũng sẽ công lực mất hết!"

Ngữ khí Liệt Hỏa trưởng lão âm trầm, lại ho khan một ngụm máu loãng.

‘’Cái gì?’’

Giang Thạch giật mình.

‘’Giang tổng quản, bang chủ đối xử với ngươi như thế nào?’’

Ngữ khí Liệt Hỏa trưởng lão trầm thấp, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng về phía Giang Thạch.

Giang Thạch trong nháy mắt trầm mặc, đáp lại, "Nói là ân trọng như núi, cũng không đủ để hình dung.’’

‘’Tốt, vậy là tốt rồi!’’

Liệt Hỏa trưởng lão liên tục gật đầu, lành lạnh nói, "Nếu bang chủ đối với ngươi ân trọng như núi, bang chủ kia rơi vào kết cục như thế, ngươi có báo thù hay không?"

‘’Báo thù?’’

Giang Thạch ngẩng đầu lên.

‘’Không sai, giết Dương Thiên Đạo và Bạch Thông Thiên!’’

Liệt Hỏa trưởng lão lạnh giọng mở miệng.

‘Lấy lực lượng của hai người chúng ta đi chống lại Dương Thiên Đạo là không thể nào.’’

Giang Thạch lắc đầu.

‘’Cho dù không địch lại, lão phu cũng phải khiến hắn phải trả giá đắt.’’

Liệt Hỏa trưởng lão băng hàn nói.

"Liệt Hỏa trưởng lão, ngươi quá xúc động, bây giờ thân ngươi còn mang trọng thương, căn cơ hao tổn, một thân chiến lực còn có thể còn lại bao nhiêu, bảo lưu lại lực lượng, sau này mưu đồ, chẳng lẽ không tốt sao?"

Giang Thạch hỏi.

"Không, bây giờ là cơ hội duy nhất của chúng ta."

Liệt Hỏa trưởng lão mở miệng trầm thấp nói: "Dương Thiên Đạo đại chiến một trận với bang chủ, tuy rằng để bang chủ trọng thương, nhưng bọn hắn cũng đều thụ thương thế rất nặng, chỉ có thừa thời cơ này đột kích đánh lén giết bọn hắn mới có thể thành công, một khi chờ bọn hắn hồi phục lại, chúng ta sẽ không còn cơ hội!"

‘’Nhưng ta vẫn cho rằng ngươi quá xúc động.’’

Giang Thạch mở miệng.

Giết chết Bạch Thông Thiên, bây giờ hắn có một chút chắc chắn làm được.

Bởi vì Bạch Thông Thiên lần trước đã bị Viên Phúc Hải phế bỏ ba thành công lực, hơn nữa lần này cũng bị thương, thực lực chân thật phỏng chừng cũng chỉ còn lại có Thánh Linh thất bát trọng thiên là cùng.

Nhưng nếu để cho hắn đi giết Dương Thiên Đạo, vậy không thể nghi ngờ là không có khả năng thành công.

Dương Thiên Đạo, giống như Viên Phúc Hải, đều là cường giả Huyết Đan Cảnh!

Huyết đan cùng Thánh Linh, chênh lệch giống như lạch trời.

‘’Ngươi nói cái gì? Ngươi không muốn?’’

Liệt Hỏa trưởng lão đột nhiên quay đầu lại, lành lạnh mở miệng, một thân tóc đỏ đều kịch liệt run rẩy lên, phát ra khí tức, máu loãng tràn ra, khí tượng kinh người.

‘’Không phải không muốn, mà là ta có phương pháp của mình. Liệt Hỏa trưởng lão, thương thế của ngươi quá nặng, vẫn là nghỉ ngơi đi.’’

Mí mắt Giang Thạch khép lại.

‘’Theo ta thấy chính là ngươi tham sống sợ chết, Giang Thạch, ngươi thật sự là phụ lòng bang chủ bồi dưỡng!"

Liệt Hỏa trưởng lão lạnh giọng nói: ‘’Ngươi đã không muốn thì để lão phu tự đi đi.’’

Hắn trực tiếp xoay người, sải bước đi ra ngoài.

Nhưng hắn vừa mới đi ra, đột nhiên cảm thấy bả vai trầm xuống, một cái bàn tay to lớn vững vàng nắm chặt bả vai của hắn, vô cùng trầm trọng, lực lượng kinh người.

‘’Liệt Hỏa trưởng lão, đến lúc ngươi nên nghỉ ngơi rồi.’’

Ngữ khí Giang Thạch trầm thấp, mặt không chút thay đổi.

Ánh mắt Liệt Hỏa trưởng lão phát lạnh, đột nhiên nhanh chóng xoay người lại, toàn bộ thân thể phồng lên, khí tức khủng bố tràn ra, như là hỏa thần, liên tục đánh tới thân thể Giang Thạch.

Sắc mặt Giang Thạch hơi lạnh, bàn tay vung lên, trực tiếp lựa chọn đối cứng với Liệt Hỏa trưởng lão, giữa hai bên, thùng thùng rung động, thanh âm chói tai, từng mảnh dao động khủng bố khó lường không ngừng quét sạch từng ngách của hang động.

Trong nháy mắt đã qua mấy chục chiêu.

Thân hình Giang Thạch nguy nga như núi, đứng bất động, liền đem toàn bộ chiêu số của Liệt Hỏa trưởng lão đều ngăn cản, đến cuối cùng tiện tay một trảo, bàn tay đen nhánh trong nháy mắt nắm chặt cổ tay Liệt Hỏa trưởng lão.

‘’Liệt Hỏa trưởng lão, đủ rồi!’’

Ánh mắt Giang Thạch trợn trừng, giống như dã thú, quát to: "Bây giờ ngươi còn không làm gì được ta, còn muốn đi đối phó Dương Thiên Đạo?"

‘’Ngươi!!’’

Liệt Hỏa trưởng lão chấn động trong lòng, không thể tưởng tượng nổi, hai con ngươi gắt gao nhìn chằm chằm Giang Thạch, chỉ cảm thấy giống như là nhìn thấy thứ gì cực kỳ.

Giang Thạch này.

Rốt cuộc là quái vật gì!

Thực lực của hắn vì sao có thể không nói đạo lý như vậy!

Lúc này mới bao lâu, hắn lại có thể cứng rắn tiếp nhận công kích của mình!

Bàn tay nắm còn để cho cổ tay của mình cảm giác được đau đớn.

‘’Lúc trước ngươi vẫn che dấu thực lực?’’

Sắc mặt Liệt Hỏa trưởng lão trầm xuống.

‘’Không phải, ta thiên phú dị bẩm, mỗi ngày thực lực đều đang tăng trưởng.’’

Ngữ khí Giang Thạch bình tĩnh.

‘Mỗi ngày thực lực đều có thể tăng lên?’’

Liệt Hỏa trưởng lão giật mình nói.

‘’Đúng vậy.’’

Giang Thạch gật đầu, "Ngươi vẫn là ở chỗ này tỉnh táo lại đi, chuyện báo thù để ta tới là được, ngươi yên tâm, ba năm sau, ta có chín thành nắm chắc có thể cứu được bang chủ."

Hắn trực tiếp buông lỏng cổ tay Liệt Hỏa trưởng lão.

Trong lòng Liệt Hỏa trưởng lão cuồn cuộn tâm tình, nhìn chằm chằm Giang Thạch.

‘’Ngươi thật sự có nắm chắc cứu được bang chủ?’’

‘’Giang mỗ xưa nay nói lời giữ lời.’’

Giang Thạch đáp lại.

Bình Luận (0)
Comment