"Thiên Ma động rốt cuộc là nơi nào?"
Giang Thạch hỏi.
"Thiên Ma động, lai lịch lâu đời, từ rất lâu trước đây đã tồn tại, được coi là một loại tuyệt địa giữa thiên địa, khi ta chưa bị phong ấn, đã có rất nhiều người bị phong ấn vào Thiên Ma động.
‘’Nơi đó được xưng là tuyệt địa của tất cả ma đầu dưới bầu trời này, bất kể là ai, một khi bị phong ấn vào trong đó, đều không thể nào phá ấn thoát ra từ bên trong, chỉ có thể vào những thời điểm nhất định, từ bên ngoài phá vào trong.’’
‘’Nhưng thời điểm này cũng chỉ thoáng qua trong chốc lát, cứ vài trăm năm mới xuất hiện một lần."
Đầu lâu Thiên Ma đáp lại, nói: "Mà vị trí thực sự của Thiên Ma động không phải ở trong tiểu thế giới này, mà ở rất xa bên ngoài Hồng Hoang đại sơn."
"Hóa ra là vậy."
Trong lòng Giang Thạch cuồn cuộn.
Bên ngoài Hồng Hoang đại sơn?
Như vậy xem ra, mình tuyệt đối không thể lơ là chút nào.
Một khi bỏ lỡ thời điểm phá vỡ Thiên Ma động lần này, phải chờ thêm vài trăm năm nữa.
Trong lòng nhất thời hắn xuất hiện một ý nghĩ táo bạo, mơ hồ có ý định liên thủ với [Thiên Kiếp Môn], nhưng ý nghĩ này vừa xuất hiện đã bị hắn nhanh chóng dập tắt.
Theo những gì hắn biết bây giờ, [Thiên Kiếp Môn] tuyệt đối không phải là đối tượng hợp tác tốt.
"Lão tổ, thỉnh ngài nhanh chóng bắt đầu quán đỉnh lần này đi."
Giang Thạch ngẩng đầu lên, đi thẳng vào chủ đề.
"Được."
Đầu lâu Thiên Ma lên tiếng đáp lại, sau đó vô số hắc khí lập tức bắt đầu cuồn cuộn kéo đến từ bốn phương tám hướng, trùng trùng điệp điệp , mang theo khí tức như sóng biển, ngưng tụ thành từng giọt chất lỏng tinh khiết, tràn ngập về phía thân thể Giang Thạch.
Giang Thạch lập tức vận chuyển [Thiên phú Thôn Phệ], toàn bộ thân thể giống như biến thành một loại yêu thú vô cùng khủng bố, điên cuồng hấp thụ Thiên Ma bản nguyên vô tận này.
Sức hấp thụ khủng bố đột nhiên xuất hiện khiến cho đầu lâu Thiên Ma cũng không khỏi hơi sửng sốt, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Sau đó, hắn lại ngưng tụ ra nhiều lực lượng bản nguyên hơn nữa, hướng về Giang Thạch bên dưới mà ập tới.
Nhất thời, sóng lớn cuồn cuộn, khí tức chấn động, toàn bộ hư không đều tràn ngập khí tức Thiên Ma vô tận.
Quán đỉnh khủng bố kéo dài không biết bao lâu.
Thân thể Giang Thạch giống như biến thành một cái hố sâu không bao giờ lấp đầy, vẫn đang nhanh chóng hấp thụ Bản Nguyên Thiên Ma.
Huyền Đạo Tử và lão giả gầy gò ở không xa bên ngoài sắc mặt kinh ngạc, lại mở mắt ra lần nữa, nhìn về phía Giang Thạch,
Lúc này, bọn hắn sao lại có cảm giác, giống như thực lực của Giang Thạch lại tăng lên rồi.
Nhìn từ thân thể cũng có thể cảm nhận được từng cỗ khí tức khủng bố từ lỗ chân lông trên người Giang Thạch tỏa ra, thậm chí không gian xung quanh Giang Thạch cũng xuất hiện chấn động mơ hồ.
"Không thể tưởng tượng nổi, thật không thể tưởng tượng nổi, chẳng lẽ hắn còn có cơ duyên có thể tiếp tục đề thăng trong cảnh giới Cổ Thánh?"
Huyền Đạo Tử lẩm bẩm trong miệng.
Nhưng tốc độ này quá nhanh rồi?
Cứ như vậy, quá trình tăng lên khủng bố này kéo dài rất lâu.
Tu vi của Giang Thạch liên tục tăng lên, từ Cổ Thánh tam trọng thiên trước đó, rất nhanh đã lên đến tứ trọng thiên, ngũ trọng thiên, trực tiếp lên đến lục trọng thiên.
Thân thể Giang Thạch từ trong ra ngoài đều được cường hóa trực tiếp một lần, muôn vàn lỗ chân lông đều có hào quang đang cuồn cuộn, dù là bản thể này hay phân thân ở cách đó vô số dặm đều nhận được lợi ích không thể tưởng tượng nổi.
Cuối cùng!
Trạng thái thôn phệ khủng khiếp này lại một lần nữa dừng lại.
Trong hư không vô tận, ánh mắt đầu lâu Thiên Ma thâm thúy, có chút phức tạp nhìn về phía Giang Thạch, nói: "Xem ra lần này ngươi thu hoạch được nhiều hơn hẳn so với trước đây."
"Đa tạ lão tổ thành toàn!"
Giang Thạch chắp tay, nghiêm túc nói.
Cảnh giới Cổ Thánh, đột phá nhất trọng thiên đều khó như lên trời, muốn tiến thêm một bước phải tiêu hao tu vi tích lũy vô số năm tháng.
Nhưng Thiên Ma lão tổ lại trực tiếp giúp hắn tăng liên tiếp ba trọng thiên, tiết kiệm cho hắn vô số năm khổ tu.
Lợi ích như vậy quá lớn.
"Không có gì, ngươi có thể tìm lại được tàn thể của ta, những thứ này đều là ngươi đáng được hưởng, ta cũng phải ngủ say lần nữa rồi."
Thiên Ma lão tổ chậm rãi đáp lại, khí tức trên người đột nhiên trở nên hư vô mờ mịt.
Những luồng lực lượng bí ẩn và mạnh mẽ lập tức từ bốn phương tám hướng tràn ra, giống như vô số bàn tay vô hình, đẩy thân thể Giang Thạch.
Xoẹt!
Cảm giác thiên địa quay cuồng truyền đến, trong chớp mắt, ý thức của Giang Thạch đã trở lại bản thể, đôi mắt của hắn đột nhiên mở ra.
Hoàn cảnh sáng sủa lại một lần nữa hiện ra trước mắt, chỉ thấy cả thế giới trong mắt hắn dường như hoàn toàn thay đổi, vô số nhận thức và cảm ngộ mới xuất hiện trong đầu hắn, khiến khí tức của hắn trở nên hư ảo, từ từ đứng dậy khỏi bệ đá.