Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 296


Tư đồ lâm vươn tay ra, đầu ngón tay màu đen, thoạt nhìn trông cực kỳ sắc bén, trong nháy mắt lao về phía tôi.
Tôi sợ hãi hét lên trong cổ họng, tránh cũng không thể tránh
Một hình bóng đột nhiên lao đến chắn trước mặt tôi.
Mạnh bà!
Tay của tư đồ lâm hoàn toàn đâm vào bụng cô ấy, cô ấy một tay gắt gao nắm chặt cánh tay hắn, một tay bấm niệm thần chú….
Ngón hai, ba nhéo ngón cái, niết chặt ngón giữ, Bắc Đế quyết
” Đế quân đại nhân! Tôi đã bắt được hắn”.

Mạnh bà giọng nói thật đau đớn, nhưng đôi mắt rất rõ ràng, cô ấy vừa mới nhéo quyết, một cổ khí lạnh băng bá đạo, lập tức tràn ngập gian thạch thất này.
Hơi thở này, giống như một góc của tảng băng —– cái chúng tôi cảm nhận được chỉ là một phần nhỏ, nỗi sợ hãi nguy nga kia được ẩn sâu dưới mặt nước, chỉ có rơi vào trong nước mới cảm thấy tuyệt vọng.
Giang khởi vân, thân hình từ phía sau mạnh bà nổi lên — đây là củ sen hoá thân của anh ta, bên trong ẩn giấu pháp môn của tiên gia
Trong tay anh ta nắm trường kiếm trong suốt
” Đến chết mới thôi? Tư đồ lâm ngươi cùng ai đến chết mới thôi….” Giọng nói lạnh lùng của anh ta giống như sương băng, mang theo tức giận lạnh lẽo truyền đến mang tai.
Tư đồ lâm hoảng loạn, cố gắng rút tay ra, nhưng lại bị mạnh bà gắt gao bám lấy.
” Đế quân, ngươi là tôn thần, cũng bắt đầu giở trò đồi bại sao? Nhúng tay vào chuyện của nhân gian, ngươi sớm muộn gì cũng bị thiên phạt thôi”.

Hắn cười nói.
“Thật vậy.” Giang khởi vân cười lạnh một tiếng.
” Nhân gian sinh diệt đều có nhân quả, tôn thần tiên gia chỉ khoanh tay đứng nhìn.


… Nhưng ngươi năm lần bảy lượt ra tay với mộ tiểu kiều…..

Cô ấy là thê tử của ta, lại có linh thai, ngươi cho rằng cô ấy còn được tính là phàm nhân sao?”
Tư đồ lâm khoé miệng co giật, lặng lẽ nháy mắt với a tỷ
” Khởi vân…..

Cẩn thận…..” Tôi chỉ có thể mở miệng, thân thể tê liệt đến khó có thể nhúc nhích
Anh ta quay lưng về phía tôi, lơ lửng trêи không trung, mái tóc đen khẽ bay lên, ánh sáng bên dưới hắt lên nhìn có vẻ đặc biệt sát khí lạnh băng.
Nghe được giọng nói của tôi, anh ta hơi nghiêng đầu liếc tôi một cái:”….

giúp cô ấy cầm huyệt Khúc trì”
Huyệt Khúc Trì? Anh tôi lập tức ấn huyệt đạo ở khủy tay tôi, đây là huyệt kết hợp của dương minh đại tràng, chẳng nhẽ tôi thật sự đã trúng thi độc?
Giang khởi vân giơ tay vung kiếm, đôi mắt của tư đồ lâm lộ rõ vẻ sợ hãi, thanh kiếm của giang khởi vân là pháp khí trảm hồn đoạt phách, một khi bị chém, sẽ bị hồn phi phách tán
Hắn dưới tình thế cấp bách liền kéo mạnh bà chìm xuống dưới Thi Chiểu.
Giang khởi vân cười lạnh:” lại nữa?”
Anh ta dơ tay, trong tay áo, xiềng xích bay ra, lại bị một thi vương ngăn chặn.
Thi vương lao đến chỗ mạnh bà, há mồm cắn một miếng da thịt lớn.
“Àhhhhh!” Mạnh bà đau đớn hét lên
Giang khởi vân cau mày: “… Được rồi, xuất hiện đi.”
Mạnh bà lập tức hoá thành quỷ hồn thoát xác ra, cô ấy xoa xoa bả vai nguyên vẹn của mình nói:” đau quá! Thi vương này sức mạnh thật lớn! Hì hì, đế quân đại nhân, ngài thật săn sóc cấp dưới”
Bên ngoài có hơn mười thi vương bị a tỷ kia thả ra, ánh mắt cô ta dữ tợn, lại đối với tư đồ lâm hét lên:” chạy mau”

Thi vương dũng mãnh lao vào thạch thất, khoá hồn của giang khởi vân đối với thứ đã chết mà không cứng này, không có tác dụng, anh ta nhảy lên không trung, vung thanh chiếm chém vào tư đồ lâm, ánh sáng bạc của thanh kiếm xẹt qua đuổi xác của mạnh bà, trêи mặt tư đồ lâm lộ ra thần sắc thống khổ.
Hai ánh sáng trắng được mang ra trước mặt giang khởi vân, anh ta mở lòng bàn tay, bạch mang phi, gom lại trêи tay.
Đó là phách!
” …… Thi cẩu, tước âm…..

Hừ”.

Gianh khởi vân cười lạnh, quang hoa loé lên trong lòng bàn tay anh ta, đem hai phách kia bóp đến tan thành trọ bụi.
Tư đồ lâm kéo đuổi xác của mạnh bà đi vào bên trong thi chiểu, giang khởi vân ở trước thi chiểu phong ấn, tay trái bấm tay niệm thần chú, mũi kiếm vẽ ra một câu phù chú bạc, rơi vào giữa thi chiểu
Thi chiểu ùng ục vang lên, giống như kíp nổ của lựu đạn, phun ra đầy tay chân gãy vụn trêи mặt đất
Giang khởi vân cũng thật phúc hắc, anh ta để cho mạnh bà làm đuổi xác, xoá ra là chôn nhiều thứ ở đằng sau như vậy …..
Giang khởi vân thu kiếm lại, đi đến trước mặt tôi
” Hắn chết rồi à?” Tôi hỏi
“...!không, có mệnh nên không chết, ta hủy hoại hai phách của hắn, xem hắn còn dám tiếp cận em không”.

Giang khởi vân đưa tay kéo áo tôi xuống, để lộ ra bả vai có miệng vết thương nho nhỏ
Ở cửa, thi vương cuồng gạo gầm lên, trong cổ họng long tiểu ca còn phát ra vài tiếng kêu quái dị.
Giống như tiếng kêu của động vật, những Thi Vương động tác từ từ dừng lại, long tiểu ca đôi tay cũng dần dần bỏ xuống.
Linh hồn từ trêи người long tiểu ca cũng dần dần rời đi, âm thanh trầm thấp khàn khàn ở giữa Thạch thất vang lên:” tôn thần, Bắc Thái Đế Quân.


….

Nhân quả của ta có phải bị đứt ở đây……”
Giang Khởi Vân nhìn thây khô sừng sững đứng trước ghế tròn lắc đầu:” ta không phải thần chỉ toàn trí toàn năng…… Nhưng sinh diệt là một vòng luân hồi, oán độc chi khí trêи người ngươi xua tan hơn phân nửa, không còn gì nguy hiểm, có nghĩa người vẫn còn lần nữa có cơ duyên tu luyện”
” ” Hahahhaa……..

Thiên đạo cũng như vậy…… Ta sinh thời làm nhiều việc ác, vẫn còn có thể sống đến ngày hôm nay…..”
” Mặc dù ngươi có làm điều ác, nhưng lại phù hộ người thân bạn bè, con cháu, bảo vệ một phương bình an, trái phải rõ ràng, trêи vấn đề ngươi không có làm gì sai, cũng không có quên nguồn gốc, phản bội bộ tộc…….

Minh Phủ phạt ác thưởng Thiện, sẽ không lẫn lộn trái phải”.

Giang Khởi Vân vừa nói, vừa ôm tôi lên.
” Mộ Vân Phàm”.

Anh ta gọi tên anh tôi.
“Hả?” Anh tôi bất ngờ quay nhìn anh ta
” Nữ nhân vừa rồi không để chạy thoát, cô ta biết rất nhiều bí mật luyện chế thi vương, ra khỏi hàng rào này sẽ gây ra sóng gió, mau chóng bắt trở lại”.

Giang khỏi vân nhíu mày phân phó cho anh tôi.
” Được…..

Long….ơ? Long tiểu ca đâu”
Linh hồn của đại thi Vương rời khỏi cơ thể của long tiểu ca không đến một phút đồng hồ, hắn cũng biến mất luôn.
” Đuổi theo nữ nhân kia đi? Mạnh bà, ngươi cũng đi đi”.


Giang Khởi Vân ra lệnh
“Vâng!” Mạnh bà cởi đuổi xác ra, có vẻ nhẹ nhàng hơn nhiều.
ở bên trong Thạch thất chỉ còn lại anh ta đang ôm tôi, Đại Thi Vương phát ra một chuỗi mệnh lệnh nghe không hiểu, những Thi Vương kia một đám khoanh tay cúi đầu dựa vào vách đá, đứng thẳng không nhúc nhích.
” …… Mộ Tiểu Kiều, vừa rồi suýt chút nữa làm tổn thương ngươi……” Đại thi Vương khàn khàn nói.
” Không sao, ta chỉ bị trầy da thôi”.

Tôi nghiêng đầu nhìn bả vai, không có chảy máu, chỉ là bị xước da, nhưng cảm giác có một cổ khí lạnh băng xâm nhập vào da.
” Chà, đừng xem nhẹ….

Thi khí dính vào máu sẽ có ảnh hưởng, tốt nhất tìm đại phu tiêu độc nhìn xem”.

Đại thi vương, giọng nói già nua vang lên, lúc này hắn giống như một vị trưởng bối có tội với hậu bối của mình vậy
” Ta sẽ làm con cháu nhớ rõ ân tình của ngươi, về sau đuổi thi sẽ không bao giờ trở thành kẻ địch của Mộ Gia….”

” Khởi vân, anh vẫn luôn ở đó hả?” Tôi được anh ta ôm ra khỏi núi, ở bên ngoài, huyết khí cùng phần còn lại của tay chân, nhìn thấy đã ghê người, tôi nhắm hai mắt, tìm đề tài nói chuyện để phân tán lực chú ý
” Không, mạnh bà bắt được hắn, bấm tay niệm thần chú gọi ta tới, ta mới xuất hiện — kết giới này bị đại thi vương và linh thai va chạm tạo ra khe hở, đuổi thi nhân phải lần nữa tạo lại kết giới, nếu không, thi vương sẽ bị sinh khí hấp dẫn mà mất khống chế “
Anh ta nhìn vết thương, thở dài:” nhân gia, luôn muốn nắm giữ sức mạnh mà không có được, làm cái gì cũng phải thận trọng, nếu có chuyện ngoài ý muốn sảy ra, bản thân sẽ bị phản vệ đầu tiên “
“Vết thương nhỏ này có quan trọng không?” Tôi lo lắng chỉ vào vai mình.
Anh ta cau mày, âm trầm một lúc.
“… Tìm trình bán tiên.”
Dịch: Vi Vu
———————.

Bình Luận (0)
Comment