Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 311


” Đúng vậy….

Tôi cũng ngạc nhiên”.

Tôi gật đầu, lòng còn sợ hãi nhìn về phía móng vuốt của thần hổ.
Lần trước gọi thần hổ xuất hiện, vẫn là một con hổ lớn, tại sao bây giờ nó lại biến thành một ngọn đồi như vậy?
Giang khởi vân cười toe toét, đến cạnh bên tai tôi nói:” biết vì sao ta lại muốn em sinh nhiều con chưa? Con của thần chi có tiên lục, đến lúc đó, mẫu thân còn lo mình trở nên già nua xấu xí sao? Còn lo lắng đi nhảy giếng luân hồi sẽ tiểu yêu tinh đến đe doạ địa vị của em sao? Giờ đã hiểu chưa?”
” Tôi nào biết cái này……”
Anh ta cười, dơ tay lướt qua mặt tôi, nhẹ giọng nói:” đã ngốc, còn không nghe lời, em thật dại dột……”
Tôi đỏ mặt, con sinh dễ dàng như vậy sao!?
Mặc dù có Linh Thai cũng bớt lo lắng thât, ba tháng cuối cùng mới làm tôi gặp khó khăn, nhưng loại tâm lý sợ hãi này, chịu thế nào nổi năm lần bảy lượt?
Anh tôi phun hạt dưa hấu, cười xấu xa nói:” hai người muốn làm nũng nhau đến bao giờ? Nhanh lên, mau chóng làm xong việc, rồi về nhà đóng cửa thân thiết đi.”
Giang khởi vân mang theo âm linh con cú mặt người kia đi, chúng tôi ở lại xử lý tốt tàn cục ở đây.
Ông lão 80 tuổi kia, không thể di chuyển con gái của hắn, vẫn là anh tôi hỗ trợ đưa con gái của hắn về giường, sau đó cho cô ấy lá bùa Định Kinh
Tôi đang ngồi dưới giàn mướp, vừa ăn dưa hấu đá, vừa nghĩ xử lý quỷ khí của nhà này như thế nào, ông lão này là một lão nhân quân, vì quốc gia mà chảy mồ hồi, đổ máu, bây giờ tuổi đã lớn, không chịu nổi âm khí ảm đạm này, chỉ sợ sau này sẽ bị bệnh đau ốm
Anh tôi thấy tôi ăn dưa hấu đá, cả giận nói:” em đừng ăn đá”
” Chỉ một miếng”
” Một miếng cũng không được”.

Anh tôi cướp nửa miếng dưa hấu trong tay nói:” nói với em bao nhiêu lần rồi? Sắp sinh rồi nên phải ăn kiêng, ăn đá sẽ co t.ử ƈυиɠ, t.ử ƈυиɠ co lại thì phải làm sao? Cái này là Ô Lão Thái nói”
Tôi bĩu môi, từ bỏ nửa miếng dưa hấu kia.
” Thi thể con chim quái kia, ông chôn ở đâu rồi, lão tử gia?” Anh tôi hỏi.
Thái độ của ông lão đối với chúng tôi rất khác, tuy rằng hắn không nhìn thấy Bạch Hổ khổng lồ bao phủ sân nhà hắn, nhưng rõ ràng cảm nhận được tình trạng con gái hắn đỡ đi rất nhiều.
Ít nhất ngũ quan sẽ không biến thành động vật, hơn nữa bây giờ còn thật bình thường ngủ ở trong phòng

” Hai vị tiên sinh, ta mang thi thể con chim kia chôn ở sau núi, bởi vì ta không biết đó là động vật hoang dã nào, sợ có bệnh khuẩn lạ, nên không dám chôn ở sau nhà”.

Ông lão nói.
” Vậy ông đưa chúng tôi đi tìm được không? Ngay cả thứ kia chỉ còn là bộ xương, cũng phải thiêu hủy hoàn toàn mới được, nếu không về sau sẽ sảy xa vấn đề”.

Anh tôi đề nghị, nói.
Ông lão liên tiếp gật đầu, quay vào trong nhà lấy cây trượng.
Tôi thấy hắn như vậy, vội nói:” thôi thôi, chúng tôi tự đi tìm, gọi thổ địa công lên giúp đỡ là được”
Ông lão nhìn tôi đầy kinh ngạc, anh tôi gật đầu nói:” được rồi, ông nhớ rõ, phù chú ở đầu giường con gái ông không được xé xuống, chờ ba ngày sau mới được xé”
” Không xé, không xé, ta nhất định sẽ bảo tồn thật tốt”.

Ông lão vội gật đầu chấp hành
Chúng tôi vòng ra sau núi, anh tôi tìm được một bức tượng nhỏ của thổ địa công, thắp ba cây nhanh Trung Quốc, tôi im lặng niệm bảo cáo.
Chí tâm quy mệnh lễ.

Một phương thổ cốc.

Vạn họ phúc thần.

Bỉnh trung chính liệt.

Trợ quốc vệ dân.

Ưng thừa giản mệnh.


Tòa trấn một phương mà lê thứ ngưỡng 聸.

Tư chức công tào.

Chưởng truyền đan thầm mà thượng đạt thiên thương.

Nghĩa quán cửu thiên.

Thiện ác rõ ràng mà đáp lại.

Linh thông tam giới.

Ưu khuyết điểm duy trì trật tự lấy rõ ràng.

Củng cố vững chắc.

Điện an xã tắc.

Đại trung đại hiếu.

Đến hiện đến linh.

Hộ quốc hữu dân.


Đại hỉ đại xá.

Hậu thổ chân quân.

Thổ cốc Tôn Thần.

Chủ đàn trấn cung.

Thổ địa minh vương.

Đương cảnh thổ địa.

Phúc đức chính thần.
Nhìn xem, tôi nhớ rõ mà
Giang khởi vân luôn nói, tôi đến bảo cáo niệm cũng không được đầy đủ, tôn thần đạo giáo nhiều bảo cáo như vậy, tôi đều nhớ rõ.

Truyện mới cập nhật
Tôi chỉ là khi ở cùng anh ta mới đọc bảo cáo, lười biếng liền bỏ qua đoạn giữa, chỉ niệm đầu đuôi…..

Dù sao anh ta biết tôi đang niệm là được.
Vị thổ địa công này còn khá trẻ, khi xuất hiện còn đặc biệt cùng anh tôi chào hỏi:” đã lâu không ai dùng nhang Trung Quốc thắp hương cho ta….

Cảm ơn nha”
Hắn hướng về phía tôi khom lưng hành lễ:” tiểu nương nương, muốn tôi giúp người tìm thi cốt của con cú mặt người kia sao?”
Không đợi tôi trả lời, hắn liền ngoắc ngón tay cho mấy âm binh đi theo phía sau hắn, âm binh rất nhanh đã tìm thấy chỗ đó, anh tôi lấy ra chiếc xẻng gấp quân sự, mở ra đào, sau ba lần đào, liền thấy di cốt.
” Nơi này đã nhiễm độc khuẩn, nếu những thứ quanh đây bị nhiễm độc, bị người ăn nhầm, nhẹ thì phát sốt, nói năng hàm hồ, nặng thì một đường chết …..

May mắn, tiểu nương nương và lệnh huynh đây đã giúp đỡ”
Tôi cười cười, lặng yên chấp nhận lời khen tặng của thổ địa công.

Anh tôi học được Ngũ Hành Hoả Quyết của Giang Khởi Vân, chiêu này thật thuận tiện, rất mau liền đem một nửa thi thể thối rữa kia thiêu đến khô khốc, không còn khả năng xác chết vùng dậy nữa rồi.
Hơn nữa anh tôi còn thiêu nốt những cây cối xung quanh, trước khi ngọn lửa lan rộng ra ngoài phạm vi, đã được âm binh dập tắt.
” Đi thôi, Tiểu Kiều, lại phải đi gặp Thẩm lão thái, chả hiểu sao anh lại không thích bà này”.

Anh tôi lắc đầu thở dài.
Một đường lái thẳng đến khu danh lam thắng cảnh của Thẩm Gia, thật xa nhìn thấy một đoàn dài, xe xếp hàng nối đuôi nhau, các xe đều kẹt ở trêи đường không thể nhúc nhích.
” Chết tiệt, cái quái gì thế này!” Anh tôi không kiên nhẫn bóp còi.
Chúng tôi còn chưa ăn trưa, thời tiết nóng nực nên anh tôi nóng nảy, giờ còn thêm đói bụng càng khiến anh tôi nóng nảy hơn.
“Hôm nay ngày 19 tháng 6 âm lịch, là ngàyTừ Hàng Đạo Nhân, trêи núi mở yến hội ăn chay, xung quanh, các tín đồ đều chạy đến núi”.

Tôi nhìn điện thoại, giải thích cho anh tôi
Từ Hàng Nhân Đạo là Quan Thế Âm Bồ Tát của Phật Giáo, trong hệ thống thần tiên của Trung Quốc, ông là từ Đạo Giáo, nhập vào thành phật, cho nên, đạo giáo cũng hiến tế Từ Hàng Nhân Đạo.
” Đổ thành không thể đi tiếp, nếu em bị đổ ngất phải làm sao? Chắc anh phải gọi điện thoại cho Thẩm Lão thái thôi”.

Amh tôi chỉ có thể thoả hiệp, gương mặt khó coi kêu một tiếng bà dì.
Có điều muốn cầu người giúp đỡ, vẫn nên có một tư thái đúng mực, nếu không sẽ tiếp tục chờ ở trêи đường đi.
Thẩm gia nhanh chóng cử hai đệ tử đến giúp chúng tôi lái xe.

Chúng tôi ra khỏi xe, đi theo một nữ đệ tử xuyên qua khu ngắm cảnh, bước vào Thẩm Gia bằng cửa phụ.
Chúng tôi không ngại đi qua cửa phụ, chỉ là không ngờ gặp Thẩm Thanh Nhụy, cô ta ngạo nghễ liếc nhìn chúng tôi một cái, không nói một lời đi qua chúng tôi.
Cô ta mặc áo bào màu trắng có hoa văn bát quái, đầu vấn tóc đội khảm ngọc, sau tai, rũ xuống hai dải lụa Thái Cực, một bộ trang điểm cô tiên.
( Sao mình gét nhân vật này thế không biết)
Tôi lạnh lùng nhìn cô ta, cô ta lại tránh ánh mắt của tôi.
Anh tôi nhịn không được, mở miệng giễu cợt:” chó má, người thừa kế cái nỗi gì, mẹ nó đến lễ tiết cũng không biết, còn không biết xấu hổ làm bộ làm tịch”
Tiểu đạo cô phía sau Thẩm Thanh Nhụy tức giận nói:” ngươi là khách nhân, tại sao vừa vào đến cửa liền nói năng lỗ mãng”?
” Tiểu đạo cô này, ta là gia chủ Mộ Gia, so với cô ta, bối phận có cao hơn không? Huống cho em gái ta là chủ mẫu của cô ta, không bắt cô ta dập đầu là tận tình tận nghĩa lắm rồi, mẹ nó, còn cho chúng ta cái sắc mặt gì? Là mù mắt muốn tìm đường chết nữa sao?” Anh tôi mắng.
———————.

Bình Luận (0)
Comment