Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 339


Muốn anh tôi suy xét một chút? Suy xét cái gì?
” Phổ tề tự của chúng ta là ngôi chùa trăm năm, một khu thắng cảnh 4A, khách hành hương và du khách là vô tận, hơn nữa sư huynh Ta là viên Tuệ Pháp Sư ở trong vòng tròn rất có danh tiếng, nói như vậy Mộ Đương Gia cũng biết, phong ấn pháp trận năm đó là sư phụ ta chủ trì thành lập, sau có sư huynh và sư điệt của ta góp lực “
” Để tử xuất gia, tu hành của chúng ta ở nơi này có hơn 90 người, có vô số các cư sĩ tu hành ở nhà, nhân viên công tác….

À, những tăng nhân kiếm chức tạm thời cũng rất nhiều, đãi ngộ phong phú, ký kết hợp đồng lao động, 5 năm một lần, lương tháng khởi điểm mười ngàn, đương nhiên, với thân phận của mộ đương gia, lương khởi điểm ít nhất là 50 ngàn”
” Mộ đương gia chỉ cần quy y, mặc tăng bào là được, đương nhiên mộ đương gia phong thần tuấn lãng, vừa thấy chính là một người đào hoa không ngừng, có phú quý lâu dài, có thể mỗi quý được về nhà một tháng, hahaha…… Muốn làm gì thì cứ làm, chúng ta sẽ giả vờ như không biết”
Tôi nghe một hồi, cuối cùng cũng hiểu
Vị đại hoà thượng này tính toán đào anh tôi trở thành cao quản của bọn họ?
Là cao quản chùa chiền? Vui đùa cái gì vậy?
Anh tôi lười biếng trả lời:” đại sư, chiêu sính điều kiện phong phú của ngươi, ta có điểm hơi động tâm…..”
” Thật sao? Thật tốt quá! Ngưới cứ suy xét, nếu có yêu cầu gì, nói ra còn có thể thương lượng! Chúng ta nhất định sẽ tận lực đáp ứng, tận lực đáp ứng!”.

Đại hoà thượng kia hưng phấn nói.

Anh tôi khó xử nói:” nhưng nhà ta, trêи có già, dưới có nhỏ, ở giữa còn có em gái ta cần ta chiếu cố, ta làm sao có thể chạy đến nơi này, để hỗn ăn hỗn uống, tắm nắng? Hay là thôi đi, ta sợ ta nhàm chán quá, cùng với phú bà nào đó đến cửa thắp hương, tham khảo sinh mệnh khởi nguyên, bôi nhọ các ngươi thì phải làm sao?”
“Ách?!”
Tôi nghẹn cười, vị đại sư này thật có ý nghĩ kỳ lạ, anh tôi sẽ đến làm hoà thượng sao? Ngay cả làm đạo sĩ anh tôi cũng không muốn đâu
Giới luật đạo giáo, anh tôi đã không để trong lòng, huống chi là thanh quy giới luật phật môn.
Đại hoà thượng bị anh tôi nói những lời này, đổ đến thân mình đau khổ, xác thật, nếu sảy ra loại chuyện này, thanh danh của bọn họ liền xong đời, lại còn không dám sử phạt anh tôi.
Khả năng hoà thượng này, nghe nói chúng tôi bước đến nhà tranh, bảo toàn mạng sống mà đi ra, cho nên nghĩ cách muốn giữ anh tôi ở lại hỗ trợ vượt qua cửa ải khó khăn này, mà anh tôi lại không ngốc, sao có thể đáp ứng

Giang khởi vân nhìn vào thời gian, ở dương gian bọn họ đã chịu một số hạn chế, ví dụ như pháp lực của anh ấy bị suy giảm đi rất nhiều.
Vào ban đêm, chờ dương khí tiêu tan, hầu hết mọi người đều đang ngủ, lại đi nơi có âm khí nặng, bọn họ lúc đó mới chịu hạn chế ít đi một chút
Giang khởi vân không triệu hoán âm binh, lần trước âm binh nhìn thấy đầu lưỡi của thi ma đã run sợ, liều mạng kéo tôi lùi ra sau, bọn họ đối với thi ma kia cũng bó tay, cũng không có biện pháp khác, phỏng chừng còn chưa đủ nhét kẽ răng
Bạch vô thường phiêu đãng, hắn có vẻ hơi khác, không tùy ý kiêu ngạo như trước, ngược lại một bộ dáng thờ ơ, nghe phân phó.
Anh tôi nhịn không được, phun trào nói:” thất gia, vợ ngươi chỉ nhảy giếng luân hồi mà thôi, ngươi không đến nỗi buồn ỉu xìu như vậy chứ?”
Bạch vô thường híp mắt nhìn về phía anh tôi:” tiểu gia hoả, ngươi biết không ít nha”

” Vô nghĩa, tin đồn trong minh phủ của ngươi ít sao? Gần ngàn năm nay ngươi tạo tin đồn! Còn không phải chỉ là xa cách một chút thời gian thôi sao, sợ gì? Vợ ngươi có uống canh mạnh bà cũng không quên được ngươi, người như vậy cực kì hiếm thấy nha, một cái giếng luân hồi thôi thì có là gì? Lần trước không phải cô ấy cũng đi chuyển kiếp, nhưng vẫn không quên tên ngươi đó thôi…..”
“Ta thấy lần này là một bước nhảy, coi như về nhà mẹ đẻ ở dương gian để giải sầu, trưởng thành vẫn không phải là vợ ngươi sao? Cô ấy là một người phàm có thể làm loạn với thần chỉ như ngươi sao?”
Bạch vô thường hì hì cười:” ngươi nói đúng, nàng không thể nhảy khỏi lòng bàn tay của ta…..”
Tôi cảm thấy, nhất định bạch vô thường sẽ trộm chêu trọc vợ mình, ngay cả có luân hồi cũng vô dụng, bạch thất gia tính tình ác liệt như vậy, có lẽ cả đời này của vợ hắn, sẽ bị hắn khi dễ đến thảm hại
Giang khởi vân đứng yên trước nhà tranh, bấm tay niệm thần chú, Âm Dương Bát Quái Chỉ Quyết anh ấy nhéo thật đẹp, tôi chỉ có thể im lặng kinh bỉ thủ quyết siêu vẹo của mình.
Trong bóng đêm, gian nhà tranh giống như bị một lực lượng khổng lồ lay động, bãi cỏ trêи đỉnh nhà tranh rào rào những mảnh cỏ bay lên
” Đế quân đại nhân, hay là sử dụng hồng liên nghiệp hoả thiêu hủy xem sao? Bao vây cũng không phải là một biện pháp”.

Hắc vô thường trầm giọng nói
” Không được, bên trong còn có viện tuệ đại sư”.

Tôi mau chóng nhắc nhở:” hơn nữa, nhà tranh chỉ là vỏ ngoài, bên trong là một gian thạch thất lạnh băng “
Anh tôi cũng nhắc nhở:” đại sư đem một đoạn ” ghế tắm kỳ” bằng gỗ, giấu ở bên dưới chiếc giường, không biết bên trong giường gỗ kia còn có huyền cơ gì không, nếu mọi thứ đều bị thiêu hủy, nhưng cái ghế tắm kỳ này không bị đốt cháy, thật xấu hổ”

Vừa dứt lời, tà khí bên trong tràn ra, hình như cảm nhận được uy lực phá sát của giang khởi vân, cho nên cố gắng muốn thoát ra
” Đại sư, hắn……” Tôi có chút lo lắng nhìn về phía nhà tranh
Lần trước tà khí tràn ra, hắn sắp không trụ được, lần này lại đến! Hắn còn chịu được bao nhiêu lần?
Trong gian nhà tranh tối tăm, đột nhiên truyền đến một tiếng phật hiệu, theo sau là một chuỗi kinh văn được niệm tụng, hối thanh lập tức đi theo, im lặng niệm tụng.
Chúng tôi có nên đi vào xem không? Tôi nhìn về phía giang khởi vân
Anh ấy nhíu mày nói:” em đừng đi vào, để anh đi xem”
Dứt lời, anh ấy mang theo hắc bạch vô thường bước vào cánh cửa lẻ loi đứng một mình.
Anh tôi không thể đứng yên một mình, ước tính anh tôi được kế thừa rất nhiều to gan lớn mật mạo hiểm phiêu lưu, anh theo giang khơi vân vào trong đó, tôi cùng hối thanh hoà thượng và tiểu sư thúc đã thuyết phục anh tôi đến chùa làm công, đứng ngoài cửa.
Khoảng cách không xa, với lại giang khởi vân ở đó, tôi nghĩ phong ấn tà khí sẽ không có vấn đề gì, không phải bên kia Thanh Ngọc Đạo quán cũng bị người của Thẩm Gia tạm thời phong ấn sao?
Hắc bạch vô thường đẩy hai cánh cửa ra, kim quang bên trong lấp lánh, chiếu rọi bên trong bên ngoài sân nhỏ rõ như ban ngày, hoá ra phật hiệu cũng lợi hại như vậy
” Viên tuệ đại sư vẫn rất lợi hại, cư nhiên một mình có thể trụ lâu như vậy…..” Tôi cảm thán một câu
Hối thanh trầm mặc gật đầu, im lặng vặn phật châu trong tay.
Màn che kinh văn chị sốc lên, tà khí liều mạng chạy ra bên ngoài, giang khởi vân bấm tay niệm thần chú, véo một ngón tay trêи mặt đất, phía sau anh ấy một quỷ môn thật lớn dựng lên
Đó là quỷ môn của núi Độ Sóc ba ngàn dặm
Hai cánh cửa quỷ môn mở rộng, đứng ở trong sân, không có xiềng xích bay ra, chỉ lẳng lặng cùng tà khí giằng co, tà khí chạy ra ngoài, đã bị hút vào bên trong quỷ môn.
Trêи núi Độ Sóc có gỗ đào mấy ngàn dặm, nhất nhất trừ tà, tà khí bị hút vào đều bị đàn áp tiêu tán

Giang khởi vân đón kim quang trong phòng, nhàn nhạt nói:” tiểu hoà thượng, ngươi thừa kế của sư phụ ngươi chiêu lợi hại độc nhất”
Tiểu hoà thượng …..

Tôi không nói lên lời.
Viên tuệ khó khăn trả lời:” tôn thần …..

Lão nạp không thể nhúc nhích, mong tôn thần thứ tội…..”
Trường kiếm trong tay giang khởi vân biến ảo mà bật ra, anh ấy dùng mũi kiếm chĩa vào lão hoà thượng đang ngồi trêи giường, ngữ khí lạnh băng:” …..

Ngươi vẫn còn tuổi thọ, nhưng nếu ngươi muốn xả thân, bổn toạ sẽ thành toàn công đức cho ngươi”
“A Di Đà phật … Đa tạ tôn thần …”
Ách! Đây là, tính toán muốn đem đại hoà thượng …..
Tôi thật lo lắng, hoàn toàn không chú ý tình hình bên cạnh, cho đến khi hối thanh hét lên:” tiểu sư thúc, thúc làm sao vậy….”
———————.

Bình Luận (0)
Comment