” Cứu tinh cái gì…..
Chúng ta không kham nổi hai chữ này, là Long Tiểu Ca đến cứu người”.
Tôi bước lên đỡ Thẩm lão thái.
Thẩm Lão thái lùi một bước, lắc đầu nói:” mặc dù ta không bị dính máu đen, nhưng ta lại bị thương rất nặng, âm tà thi khí đã lây dính không ít, thân thể của ngươi thoạt nhìn trông thật yếu ớt, không nên bước vào trong núi”.
Quanh thân bà ấy, khí thế sắc sảo báo đạo biến mất, tôi biết vì sao bà ấy lại điềm đạm như vậy — dù tôi có nhìn thấy cái gì đi chăng nữa, tôi đều cảm giác được thẩm lão thái đang từng bước suy sụp.
Thần thức như vậy, tôi không muốn có.
Tôi không có tâm tư cao thâm bình tĩnh như vậy, có thể thờ ơ nhìn ngọn lửa sinh mệnh của mình dần tắt
Ngọn lửa minh mệnh của bà ấy đã yếu đi, gần như là cầm cự để chủ trì đại cục chung
“…..
Nơi này có bao nhiêu người bị máu độc thi ma bắn đến?” Tôi thấp giọng hỏi, chuyển đến đề tài chính, để không có cảm xúc đau buồn tràn lan.
” Tổng cộng có 40 người….
Nơi nay là chiến trường chính, máu đen của thi ma vẩy ra quá nhiều, những người của Thẩm Gia chủ trì pháp trận không một ai may mắn thoát khỏi cả, còn có các đạo hữu của Thanh Ngọc Đạo Quán nữa,…… Ta phân phó bọn họ tạm thời ở sương phòng sau núi, không nên ra ngoài hành tẩu, sợ bị quân nhân giới nghiêm dưới núi làm bọn họ vị thương”.
Thẩm lão thái xoay người, hai Khôn Dao từ sau núi đi ra đỡ bà ấy.
“….
Bà dì, vì sao bà lại có thể hy sinh lớn như vậy? Trước kia chủ trì phong ấn pháp trận, bây giờ vẫn phục tùng sắp xếp, ở lại đây để đôn đáo những người bị thương vô tội này…..
Bà không cảm thấy bất bằng sao?” Tôi nhíu mày nhìn bà ấy.
Trêи khuân mặt của thẩm lão thái lộ ra một ý cười như đã biết rõ.
” Nha đầu, công bằng là gì? Thẩm gia phục vụ các vị tôn thần, được các vị tôn thần bảo vệ, đây là một loại công băng, tương tự như thế, nếu thẩm gia muốn sống trong xã hội này, sẽ phải trung thành với quyền lực, nếu không, sẽ không có chỗ đứng…..
Ngươi chưa từng thấy những dị loại trốn ở pháp môn để sinh tồn sao? Thẩm gia không muốn giống bọn họ….”
Bà ấy lắc đầu nói:” Đạo Giáo coi trọng tự do xuất thế, càng coi trọng sức mạnh siêu nhiên và làm hết sức mình để giúp đỡ thế gian, Tất cả đều hỗ trợ thế gian…… Cân bằng các mối quan hệ, đây cũng là một loại tu hành”.
” Vậy bà nói là vì xã tắc, ý là nếu nhận được mệnh lệnh của cấp trêи, thì phải hy sinh gia tộc của mình sao?” Tôi nhịn không được mà hỏi
Bà ấy dừng lại, nhỏ giọng nói:” xã tắc có thể chỉ quốc gia, cũng có thể chỉ một loại người nhất định, loại người này có thể ảnh hưởng đến cân bằng ba giới….
Tiểu kiều, ngươi có trái tim nhân hậu, tính tình hiền lành, không tham lam, phù phiếm, cho nên gặp được loại người này phải đặc biệt cẩn thận ….
Đặc biệt là vị Lâm Gia kia”
Vị Lâm Gia kia?
Tôi trộm liếc nhìn lâm tiểu thư đang theo sau anh tôi, nhất định không phải nói cô ấy, cô ấy đối với anh tôi là thật, hẳn là sẽ không làm những việc ngu ngốc làm tổn thương anh trai tôi.
Nếu như vậy, người thẩm lão thái am chỉ chính là Lâm Ngôn Hoan?
” Hắn có khí thế của thái miếu xã tắc, phải thật cẩn thận hắn….
Người như vậy, thông thường có thể tàn nhẫn, hạ quyết tâm làm đại sự”.
Giọng nói của thẩm lão thái quá nhỏ
Tôi gật đầu, Lâm Ngôn Hoan đối với tôi thật dịu dàng, nhưng tâm tư của hắn lại thật khó đoán.
Thông Huyền Sẽ cũng là hắn can thiệp vào nửa chừng, trở thành kim chủ đứng đằng sau, điều khiển các pháp sư nhiệt huyết của các môn khác, thuận tiện giám sát Tư đồ lão đông tây, hiện tại Tư đồ gia đang lung lay sắp bị lật đổ, mục đích của hắn đã đạt được chưa?
Một đời vua, một đời thần, hắn vì Lâm gia mà lót đường đi sao?
Trong vài năm nữa, người đứng trêи đài sẽ là bố của hắn, khi đó cố vấn đặc biệt nhất định không thể là người của tư đồ gia.
” Bà dì, bà liều mạng như vậy, là muốn để thẩm gia thay thế địa vị của tư đồ gia sao?” Tôi nhíu mày hỏi
Thẩm lão thái gật đầu:” lâm ngôn hoan lag một nhân vật lợi hại, nếu thẩm gia có thể có quan hệ tốt với hắn, kể cả sau này cố vấn đặc biệt không tới phiên thẩm gia làm, nhưng ít nhất cũng có thể để lâm gia biết, thẩm gia có thể hỗ trợ điều hành vòng tròn này….
Sản nghiệp của thẩm gia, không thể bị hủy hoại trong tay ta……”
Haizzzz…..
Quả nhiên làm gia chủ không dễ dàng, nhọc lòng quá nhiều việc.
” Tiểu kiều…..
Tím Tiêu Như Ý đâu?” Bà ấy hỏi.
Tôi sờ sau lưng, ngày hôm đó, tím tiêu như ý suýt chút nữa bị tôi ném vào bên trong thi chiểu, lúc ấy vì kéo tham lang ra, tôi tùy tay ném nó sang một bên, cho đến khi thi chiểu biến mất, tôi mới phát hiện mình ném đến chân giường, suýt chút nữa đã đánh mất.
” Như ý này nhận ngươi, ngươi có thể sử dụng như ý này để triệu hoán Lôi Tổ, điều đó có nghĩa ngươi được tiên gia chấp nhận….
Nếu ta chết, ngươi có nguyện ý thay ta quản lý thẩm gia không?” Bà ấy tha thiết nhìn tôi.
Tất nhiên là tôi không muốn.
Thẩm lão thái thấy tôi lắc đầu, vội vàng nắm tay tôi nói:” vì sao lại không muốn? Nếu ngươi có thể trở thành gia chủ Thẩm Gia, Lâm Ngôn Hoan nhất định sẽ mời Thẩm Gia đến đảm nhiệm vai trò cố vấn đặc biệt, nếu thẩm gia có thể làm trong một thời gian dài, vậy thì địa vị của thẩm gia….”
Tôi thở dài, cười khổ nói:” bà dì, bà cho rằng ta là tư liệu nhà bà chăng”?
” Tiểu kiều, khi ngươi lớn lên, ngươi sẽ hiểu được trêи đời này, hai chữ quyền lực quan trọng đến mức nào! Hai chữ này có thể bảo vệ em, cũng có thể bảo vệ người nhà của ngươi,....!chuyện này không chỉ vì danh lợi… Haizzz…..” Bà ấy thở dài
Lòng tôi có chút khó hiểu, không phải bà ấy đã ấn định thẩm thanh nhụy là người thừa kế sao? Vì sao bây giờ lại tha thiết hỏi tôi có nguyện ý thay bà ấy quản lý Thẩm Gia không?
Nói là thay bà ấy quản lý, nhưng thực tế chính là làm gia chủ, vấn đề ở đây là bỏ qua họ Mộ để làm họ Thẩm, nên mới nói thay bà ấy quản lý Thẩm gia uyển chuyển như vậy, tôi có thể cai quản một gia tộc sao?
Cha của con tôi, tôi còn không quản được…….hai, ba ngày không thấy anh ấy, lòng tôi bắt đầu cảm thấy trống trải điên cuồng
” Thẩm lão thái, bà có biết cách nào giao tiếp với Minh Phủ không? Giang khởi vân không có liên lạc với ta, ta thật sự rất lo lắng”
Thẩm lão thái hơi khép mắt lại, giơ tay lên cúi lạy trước hư không, nhẹ nhàng niệm một câu Phước Sinh Vô Lượng Thiên Tôn.
“Một chữ Đạo, không thể nói….
Âm Dương phúc hoạ, nhân duyên nghiệp chướng, đều ở trong một vòng tuần hoàn, thành tiên, hoá ma không phải chỉ là một đường, ma tức là kiếp nạn, nghiệp chướng, ác niệm….”
” Thân phá ma tu vi có thể tăng trưởng, tâm phá ma cảnh giới có thể phi thăng…..
Tôn thần có việc của tôn thần, ngươi không phải lo lắng”
Tôi lắc đầu:” ta sắp phát điên rồi, một đêm anh ấy không ở cùng ta, ta sẽ rất lo lắng bất an, tràn trọc khó ngủ, huống chi là đã ba ngày……”
” Có tôi khi tôi cảm thấy, anh ấy giống như đang bên cạnh tôi, …..
Nhưng có vẻ như si niệm vô căn cứ của ta sinh ra ảo giác….
ta nên phá ma như thế nào?” Tôi cười khổ
Tôi sắp phát điên lên rồi, cho dù tôi có che giấu cảm xúc như thế nào, từ dưới đáy lòng của tôi lại điên cuồng sinh ra ảo giác, hơi thở của anh ấy, cảm xúc của anh ấy, cái ôm của anh ấy……
Tất cả mọi thứ về anh ấy, giọng nói, lời nói, những cái đụng chạm, hơi thở … nghĩ đến tôi thật muốn phát điên.
Thẩm lão thái nheo mắt, nhỏ giọng nói:” sau núi có một Đại Điện, khách hành hương bình thường không thể bước vào, nơi đó thờ phụng thần chỉ tôn kính nhất của Đạo Giáo, nếu tâm ma của ngươi khó nén, không ngại thì đến nơi đó tĩnh tâm cầu nguyện, có lẽ có thể đến tai Thiên Tử...”
Đại Điện sau núi?
Một mình tôi vội vàng đi đến sau núi, quả nhiên nhìn thấy một đại điện mái cong phỷ thúy, nhưng rất đơn sơ, lại thật hoang vắng.
Đẩy ra cánh cửa cao lớn khép hờ, ánh sáng và bụm bặm bay loạn, một bức tượng cao lớn, trang nghiêm rũ xuống ánh mắt từ bi nhìn tôi…..
Dịch: vi vu
———————.