Tôi nhìn người phụ nữ đi vào của hàng, là Lệ Lệ.
Sao cô ta lại tới đây? Anh tôi và tôi liếc nhìn nhau, trong lòng đề cao cảnh giác.
Cô ta và trấn Thượng Quan, còn có tên quái vật khoác da người của Quan Ngạn Thần rốt cuộc là có quan hệ gì với nhau,
hiện tại tới tim chúng tôi làm gì? Gần đây Lệ Lệ nhìn gây hơn, lúc trước cô ta cũng đã rất thon thả nhưng bây giờ gây tới nỗi gió thổi thì ngã.
Không biết có phải là do tâm lý của tôi hay không mà mỗi khi thấy cô ta xuất hiện trước mắt tôi nghĩa là cô ta có mục đích gì đó, lần trước Quan Ngạn Thần muốn lấy đi nửa cái hồn của linh thai trong bụng tôi, sau khi bị thương thì hoảng loạn chạy trốn chưa xuất hiện lần thứ hai, nhưng Lệ Lệ lại thường xuyên xuất hiện trước mắt tôi, không biết có phải là gián điệp của Quan Ngạn Thần không.
“Cô là ai?" Anh tôi giả vờ không biết hỏi.
“Em là bạn học của Thanh Tiêu” Cô ta nhìn tôi, ân cần hỏi han: “Thanh Tiêu bị ốm sao?"
Tôi gật đầu, muốn xem thử cô ta muốn nói gì.
"Vậy sao...Tớ có vài vấn đề muốn hỏi cậu vài câu, cậu có tiện không?" Lệ Lệ nhìn tôi tha thiết.
Tôi dùng mắt ra hiệu cho anh tôi, anh ấy đứng lên ra ngoài nói chuyện với ông Trần.
"Cậu muốn hỏi tôi cái gì? Là hỏi thăm chuyện của Quan Ngạn Thần sao? Tôi thật sự không biết..Dù là thân thích nhưng bọn tôi cũng không thân" Tôi khan tiếng nói.
Lệ Lệ cười cười, nụ cười có chút miền cưỡng: "...!Tớ chỉ muốn hỏi là nhà các cậu có phải thiên về đạo pháp và phong thủy lây rồi không, có vật nào để trừ tà đuổi tà không.."
A?? Tà vật lớn nhất bên cạnh cậu chẳng phải là Quan Ngạn Thần đã lăn giường với cậu hay sao?
Tôi liên tưởng đến việc Lệ Lệ từng có mấy hành động như một người nuôi quỷ, không đổi sắc mặt nói: "Chắc là Quan Ngạn Thần cũng biết về mấy thứ này, sao cậu không trực tiếp hỏi anh ta đi?"
Vẻ mặt Lệ Lệ u oán nhìn tôi, đôi mắt dần đỏ lên: “Anh ta về trường rồi, cậu cũng biết anh ấy đi học ở thành phố kế bên mà...Tớ thấy anh ta không nhớ tới tớ nữa, chắc là đã có người mới rồi”
Người mới? Kẻ hy sinh mới thì đúng hơn.
Nhìn bộ dáng này của Lệ Lệ tôi không nhịn được hỏi: "Lệ Lệ, điều kiện của cậu tốt như vậy vì sao phải thích Quan Ngạn Thần chứ, tôi không hiểu anh ta có gì tốt, tuy rằng bề ngoài cũng anh tuấn nhưng điều kiện gia đình thì kém xa cô? Sao cô lại đối với anh ta...!
Lệ Lệ miễn cưỡng cười, nói rằng: "Tớ và anh quen nhau qua phần mềm kết bạn, quen nhau rồi mới biết hai người là họ hàng...Anh ấy rất thu hút, nhất là lúc hai người bọn tớ bên nhau..."
Cô ta nói, ánh mắt hiện ra vẻ si ngốc, gương mặt trảng bệch lại hiện lên vẻ ửng đỏ nhìn rất kì dị.
Cùng âm nhân quan hệ xác thịt thì phải có đám cưới ma mới có thể làm được, hơn nữa âm tà nhập thể nếu nhẹ thì sốt, nặng thì hao tổn dương khí và tuổi thọ, Lệ Lệ cùng một thi thể khoác da người quan hệ thì sẽ có hậu quả gì đây?
Sau đêm đầu tiên với Phong Ly Ngân, tôi sốt cao không ngừng bệnh nặng một trận, cũng không biết do sợ hay âm tà nhập thể, nhưng sau đó, cho dù Phong Ly Ngân có gây sức ép kiểu nào thì cũng không giống
Lệ Lệ mặt mày tái mét ánh mắt dại ra như vậy.
"Thanh Tiêu cậu biết không, anh ấy là người đàn ông giỏi nhất tớ từng gặp Trong ánh mắt Lệ Lệ có một loại si mê khó nói thành lời.
Cô ta như điên cuồng nói: “Tớ thấy ở cùng anh lúc nào cũng thoải mái, trước kia tớ cũng có vài người bạn trai nhưng không ai có thể cho tớ cảm giác như chết ở trên giường như vậy, anh ấy biết rất nhiều thứ, mà đối với anh ấy cái gì tớ cũng nguyện ý!"
Tôi hoảng sợ nhìn cô ta, không cần biết Quan Ngạn Thần có phải là xác sống hay không nhưng một người phụ nữ si mê một người đàn ông như thế thì đầu óc thật sự bất thường lắm rồi.
Nếu chi là ân ái yêu thương nhau thì mấy chuyện giường chiếu đều là việc riêng tư, là cảm xúc, nhưng Lệ Lệ lúc này giống như là một kẻ ấm đầu lún sâu trong vũng bùn.
"Lệ Lệ.Có phải cậu hơi cực đoan rồi không? Hai người ở chung là phải tôn trọng và tin tưởng nhau, không phải chỉ phù hợp về mặt thân thể là được...!Quan Ngạn Thần đối với cậu.." Tôi cũng không biết nên nói thế nào, xem trạng thái hiện giờ của cô ta nếu tôi nói Quan Ngạn Thần chỉ đang lợi dụng cô ta thì Lệ Lệ chắn chắn sẽ không tin.
"Anh ấy đối với tớ...!rất tốt, nhưng mà lại có lúc gần lúc xa làm cho tớ không an lòng.
Tớ không thể xa anh ấy Thanh Tiêu, nếu cậu gặp anh ấy, cậu có thể nói anh ấy ở bên tớ lâu hơn được không? Cái gì tớ cũng đồng ý làm! Muốn chơi thế nào cũng được!"
“Đủ rồi!” Đầu tôi sắp nổ tung rồi, vẻ ửng đỏ quái dị trên gương mặt tái nhợt của Lệ Lệ càng ngày càng đậm, giống như đang thẹn thùng lại giống như đang kích động không thể khống chế chính mình.
Tôi hít sâu một hơi, ngăn chặn sự ghê tởm trong lòng...Quan Ngạn Thần có phải là kẻ bình thường đâu? Vừa không phải là người sống, cũng chẳng phải người chết, vậy có thể là thi thủy không?
".Nếu sau này tôi gặp Quan Ngạn Thần tôi sẽ chuyển lời cho anh ta."
Người này điên rồi.
Rốt cuộc cô ta đã bị tên quái vật kia làm gì? Vì sao từ đầu đến chân đều không bình thường như thế?
Lệ Lệ mờ mịt ngẩng đầu, nhìn tôi nói: "A...!Thiếu chút nữa thì quên mục đích đến tìm cậu...!Tớ tới làm gì nhỉ? Để tớ nhớ..."
Tôi nhìn hành vi quái dị của cô ta, nhịn không được nhắc nhở: “Vừa rồi cậu hỏi tôi có vật gì trừ tà, đuổi tà không."
"A! Đúng đúng...!Tiền không thành vấn đề, tớ muốn thứ tốt nhất, pháp lực mạnh nhất!" Trong mắt Lệ Lệ hiện lên một tia hoảng sợ.
Cô ta si mê Quan Ngạn Thần như vậy nên muốn vật trừ tà không phải để dùng lên người Quan Ngạn Thần rồi.
"Cậu gặp phải chuyện gì sao? Nói rõ thì tôi mới biết phải đưa cho cậu cái gì được."
Tôi cố gắng moi thông tin của cô ta.
Cô ta hơi chần chừ liếc mắt nhìn tôi: “Ngạn Thần không ở cạnh tớ nếu không anh ấy sẽ chỉ cho tớ nên làm thế nào...!Tớ cũng không còn cách nào khác, nhớ tới cậu và anh ấy là thân thích nên chắc là sẽ biết mấy thứ này."
Ba của Lệ Lệ là Phó thị trưởng, có thể ngồi vào vị trí đó tất nhiên phải là người có thủ đoạn và gia thế, lúc trước ba cô ta được ban kỷ luật mời đi trò chuyện, người nhà lo sợ không thôi rồi một ngày nọ Quan Ngạn Thần bày cho cô ta thử nuôi tiểu quỷ để đổi vận.
Qua lời nói của Quan Ngạn Thần, cô về nhà mời một tiểu quỷ về, mỗi ngày nói chuyện với nó, để đồ ăn vặt và đồ chơi ở nhà, lúc ăn cơm cũng chuẩn bị thêm chỗ ngồi, trà nước, một phần cơm trong bát rồi trò chuyện thì thầm với không khí.
Sau đó ba cô ta trở về, giận dữ nói mình đắc tội với Hứa thị, cho nên mới bị ban kỷ luật kiểm tra, phỏng chừng kết quả không khả quan nên bảo cả nhà chuẩn bị tiền, ông phải vào tù là cái chắc rồi.
Trong lòng Lệ Lệ có hận, hy vọng tiểu quỷ có thể trả thù Hứa thị, nhưng dần dần cô phát hiện tiểu quỷ không còn nghe lời, căn phòng của tiểu quý thường truyền ra tiếng cười khanh khách..