Mỹ An vẫn còn mÆ¡ há» chưa hiá»u, rá»t cuá»c ý tá» trong lá»i nói cá»§a Thanh Bách là gì.
“Mỹ An, anh vẫn luôn là má»t kẻ há» Äá», em có thá» cùng anh nhá» lại những chuyá»n trưá»c Äây.
Giúp anh hiá»u rõ, rá»t cuá»c bản thân Äã phải lòng ai không?” Cô nghe không hiá»u, nhá» lại chuyá»n trưá»c Äây là nhá» chuyá»n gì?
“Anh muá»n nhắc lại chuyá»n gì?”
“Em có thá» ká» từ lần Äầu em gặp anh không?” - Thanh Bách nói vá»i giá»ng vô cùng kháºn thiết, bá»i vì anh không há» nhá» mình Äã gặp gỡ cô như thế nào.
Mưá»i nÄm trưá»c, Mỹ An chá» là cô bé mưá»i tám tuá»i ÄÆ¡n thuần, cả ngày Äắn Äo không biết nên thi vào trưá»ng Äại há»c nào.
Má»t lần tình cá» theo cha Äi dá»± tiá»c Äã gặp ÄÆ°á»£c Thanh Bách.
Lúc này anh Äã bắt Äầu dấn thân vào thương trưá»ng, hai ngưá»i chá» qua loa gáºt Äầu vá»i nhau sau khi ÄÆ°á»£c hai ông bá» giá»i thiá»u. !Mỹ An cÅng không chú ý Äến anh, cô Äi ra ban công hóng gió, trong Äầu vẫn là suy nghÄ không biết nên chá»n trưá»ng gì.
Cô Äang phân vân hai nÆ¡i nên quyết Äá»nh tung Äá»ng xu Äá» chá»n, không ngá» Äá»ng xu vÄng ra ngoài, Mỹ An vá»i tay ra bắt lấy.
“Cáºn tháºn” - Thanh Bách Äá»t nhiên xuất hiá»n ôm lấy eo cô giữ cô tránh bá» ngã khá»i ban công - “Không thấy nguy hiá»m
à?"
Trái tim thiếu nữ cá»§a Mỹ An Äiên cuá»ng loạn nhá»p, cô xấu
há» nói:
“Cảm Æ¡n anh, tôi bất cáºn quá”.
Thanh Bách buông cô ra, không mặn không nhạt há»i: “Cô vừa làm rÆ¡i thá» gì Äấy?”
“Má»t Äá»ng xu thôi, tôi có chuyá»n khó nghÄ nên tính tung Äá»ng xu Äá» quyết Äá»nh”.
Thanh Bách lấy từ trong túi áo ra má»t cái huy hiá»u ÄÆ°a cho cô:
“Thá» này có thá» thay cho Äá»ng xu nhưng cô nên hiá»u váºn má»nh cá»§a mình không thá» Äá» ông trá»i quyết Äá»nh thay”
Anh nói xong thì quay lưng trá» vá» bữa tiá»c Äá» má»t mình Mỹ An á» Äó hai má á»ng há»ng, chưa ká»p hiá»u chuyá»n gì Äang xảy ra.
Cô nhìn huy hiá»u trong tay, là huy hiá»u cá»§a má»t trưá»ng Äại há»c.
Mỹ An hạ quyết tâm, cô không Äắn Äo nữa, cá» quyết Äá»nh là trưá»ng này Äi.
“Anh cá» Äợi Äó, tôi sẽ gặp lại anh”
Nhưng Mỹ An có thá» cảm nháºn ÄÆ°á»£c, ngưá»i càng tá» ra á»n lại là ngưá»i Äau Äá»n hÆ¡n cả.
Äêm Äó Mỹ An ngá»§ không ÄÆ°á»£c, cô thấy không an tâm, cô Äoán Thanh Bách có lẽ Äang á» má»t nÆ¡i nào Äó khá» sá».
Cô chạy lại sân bóng, Äúng là anh Äang á» Äây má»t mình chÆ¡i bóng.
“Mẹ, mẹ Äã há»a sau này sẽ cùng dắt cháu ná»i Äi dạo công viên.
Mẹ từng há»a sẽ dạy vợ con làm món sưá»n xào chua ngá»t con thích nhất mà”.
Mỹ An cắn chặt môi, cô rất muá»n chạy Äến ôm lấy anh nhưng cô biết lúc này anh nên ÄÆ°á»£c á» má»t mình.
HÆ¡n nữa, hai ngưá»i còn chẳng thân quen, anh làm sao tin tưá»ng dá»±a dẫm vào cô.
Thanh Bách ngá»i bá»t xuá»ng sân, rít từng hÆ¡i thuá»c má»t, Äây cÅng là lần Äầu tiên cô thấy anh hút thuá»c.
Thanh Bách cá» hút hết Äiếu này Äiá»u khác, thuá»c trong bao Äã cạn, anh
báºt khóc như má»t Äá»a trẻ.
“Mẹ Äừng bá» con lại mà.”.