Điền Nghiên quàng một chiếc khăn trên người, không thèm để ý chút nào đến cái nhìn của người khác.
Nếu như không xem mặt, dáng người Điền Nghiên gần như có thể so với những mỹ nữ u Mỹ, thu hút ánh nhìn của một đám người.
Thậm chí còn có không ít người tới bắt chuyện, nhưng đều bị Điền Nghiên từ chối.
Mấy người nước ngoài này tuy rằng cũng không tệ, nhưng so với ông chủ thì kém cũng không phải chỉ là một chút.
Nhất là cơ bụng tám múi kia, quả thực khiến người ta muốn ngừng mà không được.
Giờ phút này, Điền Nghiên thừa nhận, mình đúng là tham lam.
Dưới bờ cát, hai người mang kính râm, nằm trên ghế dài.
Hưởng thụ ánh sáng mặt trời hiếm hoi của buổi chiều.
“Lâm tổng, anh bỗng nhiên bay đến Miami, hẳn là có chuyện quan trọng cần xử lý đúng không, có cần tôi giúp đỡ gì không?” Điền Nghiên hỏi.
“Đây là chuyện bí mật.”
“Trước đó còn muốn tôi giữ bí mật, không muốn để cho người khác biết, không phải là đến để tán gái đó chứ?”
“Tốt xấu gì tôi cũng là ông chủ, các người có thể tôn trọng tôi một chút hay không, không có việc gì thì học tập lão Kỳ một chút, sao lại biến thành một dạng giống như Hà Viện Viện rồi.”
“Đây cũng là một loại phương thức quan tâm tới ông chủ, nếu như anh có thể khống chế chuyện bên này, tôi đoán hiệu quả sẽ tốt hơn.”
“Tôi không có hứng thú đối với chuyện làm người giàu nhất, nào có tâm trạng để ý tới những chuyện lông gà vỏ tỏi này.”
Nói xong, Lâm Dật chỉ vào du thuyền Quantum đang đỗ ở phía xa, “Tối nay trên thuyền có hoạt động, tôi qua đó xem một chút.”
Chuyện liên quan tới du thuyền Quantum, các tạp chí lớn đều đưa tin, Điền Nghiên cũng nghe nói qua.
Nhưng chưa từng nghĩ tới, Lâm Dật tới vì chuyện này.
“Lâm tổng, có thể cho tôi một kỳ nghỉ hay không, tôi cũng muốn đi dạo một chút.”
“Chuyện này không được, đây không phải nơi tốt lành gì, không thích hợp với cô.”
Vẻ mặt Điền Nghiên thay đổi, cảm thấy có gì đó là lạ.
Lâm Dật không phải là ông chủ bình thường, chỉ cần là chuyện không trái với nguyên tắc thì đều không thành vấn đề.
Nhưng anh ấy lại từ chối mình, như vậy du thuyền Quantum này chắc chắn là không được bình thường.
Nhưng Điền Nghiên cũng có chút buồn bực, người không kiêng kỵ gì như ông chủ sao lại không hứng thú gì với mình chứ.
Hai đống thịt lớn lên trắng như vậy.
“Nhưng tôi nghe nói, trên đó hình như có thẻ VIP.” Điền Nghiên vừa bôi kem chống nắng cho đùi vừa nói:
“Mấy ngày trước, có một thổ hào mời tôi lên thuyền chơi, nói mình có tư cách đi thông đạo VIP.”
Lâm Dật gật gật đầu, cũng không xa lạ gì đối với những quy định như vậy.
Tại Trung Quốc có rất nhiều quy củ như vậy, huống hồ là chủ nghĩa tư bản có tính ưu việt cao như Mỹ.
“Đi thông đạo VIP có cần gì không?”
“Không biết.” Điền Nghiên lắc đầu, nói:
“Lúc đó, trên tay tôi còn có một chuyện cần làm, cũng không tâm tư hỏi những việc này. Nhưng tôi có thể gọi điện thoại hỏi một chút, đoán chừng anh ta sẽ đồng ý giúp đỡ.”
“Không cần đâu, chút chuyện nhỏ như vậy, tự tôi làm là được rồi.”
Nói xong, Lâm Dật bấm gọi cho Andy Moore, nói với ông ta tình huống bên này một chút, sau mấy phút đồng hồ liền cúp điện thoại.
“Andy Moore nói thế nào?”
“Chỉ cần 5 triệu đô làm vật nghiệm chứng là được.” Lâm Dật nhún vai nói:
“Khó trách mấy kẻ có tiền ở Trung Quốc đều muốn di dân đến đây, chỉ cần có tiền thì chính là tổ tông ở đây, đơn giản mà thô bạo.”
Điền Nghiên từ chối cho ý kiến gật đầu, “Lúc trước nghe người khác nói, chỉ cần có tiền là có thể mua được tôn nghiêm của người ở chỗ này. Nhưng lúc đó tôi không có cảm giác gì, hiện tại có tiền, tiếp xúc nhiều hơn, phát hiện thật sự đúng là như vậy.”
“Cho nên ở những chỗ như vậy, một là thật sự có tiền, hai là thật sự nghèo.”
“Thật ra Miami còn tốt, nếu như là Chicago thì sau sáu giờ tối, tôi cũng không dám ra khỏi cửa, loạn muốn chết.”
“Cho nên cô ở bên này nhớ chú ý một chút, chuyện làm ăn chỉ là chuyện nhỏ, nhớ bảo vệ bản thân mình.”
Điền Nghiên cười tủm tỉm nhìn Lâm Dật, “Lâm tổng, nếu có một ngày, tôi bị người cưỡng gian ở đây, anh sẽ làm gì?”
“Tôi giúp cô giết chết kẻ đó.” Lâm Dật thuận miệng nói: “Tặng thêm ưu đãi giết một tặng N, giết cả nhà của hắn ta luôn.”
Điền Nghiên cười một tiếng, nếu như được bảo đảm như vậy thì mình cũng cần phải sợ gì nữa.
Hơn 5h chiều, hai người thu dọn đồ đạc, trở lại khách sạn.
Điền Nghiên vẫn luôn đi theo bên cạnh Lâm Dật, cũng giúp đỡ anh làm xong giấy tờ nghiệm chứng.
Là một cái cấp dưới, như vậy đã coi như là tận tụy hết mức.
“Lâm tổng, anh, anh muốn đưa thứ này lên thuyền?”
Điền Nghiên cảm thấy rất ngạc nhiên, bởi vì trên tay Lâm Dật đang cầm một con dao giải phẫu, cùng một thanh dao găm bậc thầy phòng ngự MOD màu đen.
Du thuyền là chuyện rất mỹ diệu, nhưng khi hai thứ đồ này xuất hiện, phong cách sẽ không còn như vậy nữa.
“Mang theo phòng thân.” Lâm Dật thuận miệng nói: “Dọa cô rồi sao?”
“Đúng vậy.” Điền Nghiên gật đầu, “Lấy trình độ của anh, vậy mà còn muốn mang theo thứ này, sao cảm giác giống như là đang đóng phim băng đảng vậy.”
“Ừm...”
Lâm Dật dừng một chút, “Từ góc độ nào đó mà nói, mọi chuyện đúng là tương tự như vậy.”
Lúc này Điền Nghiên mới hiểu được, tại sao lại không mang theo mình lên thuyền, chỉ sợ thật sự là rất nguy hiểm.
“Nhưng lần này người lên thuyền hầu hết đều là phú thương, với lại bên Mỹ vừa trải qua khoảng thời gian không yên ổn, nên trước khi lên thuyền nhất định sẽ đem kiểm tra những vật này. Do đó, bọn họ đang nghiêm cấm về mấy chuyện như này.”
“Không có việc gì, tôi đã nghĩ ra được biện pháp.”
Điền Nghiên gật gật đầu, không nói gì nữa.
Năng lực và trình độ của Lâm Dật vượt xa mình, anh ấy đã dám làm như thế, thì nhất định là đã chuẩn bị kỹ càng.
Sau mười mấy phút, Lâm Dật chuẩn bị hoàn tất.
“Bên này không có việc gì nữa, đi làm việc của cô đi, nếu như gặp phải chuyện phiền toái thì nhớ gọi điện thoại cho tôi.”
“Đã biết, Lâm tổng.”
Nói xong, hai người cùng nhau rời khỏi khách sạn, sau đó mỗi người đi một ngả.
Lâm Dật đi về phía du thuyền, Điền Nghiên thì đến sân bay.
Tuy còn chưa tới giờ lên thuyền, nhưng phía dưới đã có không ít người xếp hàng, ít nhất phải dài năm mươi mấy mét, mức độ vội vàng vượt qua tưởng tượng của Lâm.
Trong đó còn có không ít người Hoa, khiến người ta cảm thấy nhiều hơn mấy phần quen thuộc.
Giống như Điền Nghiên đã nói trước đó, bởi vì bên Mỹ có chút lộn xộn, cho nên thủ tục lên thuyền cũng sẽ phức tạp hơn một chút, có một bộ thiết bị kiểm tra an toàn giống như ở sân bay.
Nó dùng để kiểm tra người lên thuyền có mang theo vũ khí nguy hiểm hay không.
Nhưng những tin tức cơ bản này, trước khi Lâm Dật lên thuyền đã tìm hiểu rồi, cho nên trong vali xách tay đã lắp đặt thiết bị che đậy, muốn ứng phó kiểm tra cấp bậc này là chuyện không thành vấn đề, cho nên cũng không lo lắng.
Ngoài ra, Lâm Dật nhìn thấy cách đó không xa còn có một con đường lên thuyền khác.
Nhưng lối đi này thì hơi có vẻ hơi vắng vẻ.
Chỉ có mấy người, cũng không dùng thiết bị kiểm tra, toàn bộ đều rất bình thường.
Dạng này tương phản, khiến cho Lâm Dật có cảm thấy như trời cũng đang giúp mình.
Không ngoài ý muốn chút nào, lối đi này chắc hẳn là dành cho VIP.
Ngay cả thiết bị kiểm an cũng không có, đối với mình mà nói sẽ giảm bớt tính nguy hiểm.
Mặc dù đã hiểu rõ tình huống nơi này, nhưng Lâm Dật cũng không vội lên thuyền.
Bởi vì trong đội ngũ lên thuyền, nhìn thấy đám người Khưu Vũ Lạc.
Tổng cộng có chín người, ngoại trừ người của hai tổ hai ba và ba người vừa mới gia nhập, bên cạnh Ninh Triệt còn có hai người đàn ông lạ mặt.
Lâm Dật khẽ nhíu mày, lúc ở sân bay trước đó hình như cũng chưa từng nhìn thấy hai người đàn ông xa lạ này.
Bây giờ lại đứng chung với Ninh Triệt, chắc là thành viên tổ ba của cô, trước đó đang ở nơi khác, giờ mới tập hợp tại Miami.
Nhìn thấy chín người chia làm ba tổ, lần lượt đứng tại các vị trí khác nhau, Lâm Dật liền đeo khẩu trang lên, để tránh bị nhận ra.
Lần hành động này, là tách ra để tiến hành.
Nếu để cho bọn họ phát hiện ra mình, thì hành động này sẽ không còn chút ý nghĩa nào nữa.
------
Dịch: MBMH Translate