Sự sảng khoái của Tiếu Lập Đông có chút nằm ngoài dự đoán của Lâm Dật.
Giúp đỡ đến giúp mức độ này, đã đủ ý tứ.
“Dựa theo giá cả vừa rồi thì đang còn chênh lệch 100 triệu, nhưng tôi cảm thấy, chương trình này không giống với bất kỳ chương trình nào trên thị trường. Cho nên tôi rất có lòng tin rằng lúc thu hút đầu tư hẳn là sẽ không có sai sót gì.”
Tiếu Lập Đông gật gật đầu, có chút đồng ý với cách nói của Nhan Từ.
Hiện tại các chương trình tống nghệ đang phát triển mạnh mẽ, nhưng lại có tính đồng hóa rất nghiêm trọng, quả thực cần một số chương trình mới để kích thích thị trường.
“Tiếu tổng, anh bình tĩnh một chút.”
“Tôi cảm thấy ý tưởng của Nhan đạo diễn không tệ, có thể thử một chút.”
“Thử cũng được, nhưng đề nghị của tôi là đem giá đầu tư áp xuống dưới 20 triệu, 100 triệu quá mạo hiểm.”
“Việc này chúng ta nói sau đi, nói những chuyện khác trước.”
Tiếu Lập Đông có chút không vui, Lâm Dật có ân tình lớn với mình, dưới điều kiện có thể thì mình nhất định phải giúp đỡ khó khăn của cậu ấy.
Tiếp đó, anh cảm thấy chương trình này đúng là mới mẻ, có thể mạnh tay liều một phen, không nghĩ tới lại bị Vu Phong phản đối.
Thật sự là không cho chút mặt mũi nào.
“Không sao.” Lâm Dật vừa cười vừa nói:
“Không phải chúng ta đã nói qua điện thoại rồi sao, dưới cái nhìn của thương nhân, tôi cảm thấy cách làm của Vu tổng không sai. Các người chỉ cần có thể giật dây kéo cầu thôi thì tôi đã rất cảm tạ rồi.”
Lâm Dật cũng không cảm thấy lời nói của Vu Phong là quá đáng, chỉ cảm thấy vô cùng bình thường.
Là một nhân viên, có thể xuất phát từ lợi ích thực tế của công ty là một loại phẩm chất cực kỳ tốt.
“Nhưng dựa vào kinh phí trước mắt, thì còn thiếu rất nhiều mới chi trả nổi cho chương trình này.”
“Không sao, tôi sẽ trả số tiền còn lại, đưa tài khoản công vụ của các người cho tôi, sau đó tôi sẽ để tài vụ gửi qua.”
“A?”
Tiếu Lập Đông và Vu Phong đều ngây ngẩn cả người, vậy mà lại có thể ném ra 100 triệu một cách dễ dàng như vậy. Cho dù anh ta là bác sĩ giỏi nhất cả nước thì cũng không có khả năng có nhiều tiền như thế?
“Lâm chủ nhiệm, anh muốn đầu tư cho chương trình này 100 triệu sao?” Tiếu Lập Đông kinh ngạc nói.
“Có chuyện tôi quên nói với các người, tôi không chỉ là chủ nhiệm khoa tim mạch của bệnh viện Hoa Sơn, mà còn là tổng giám đốc của tập đoàn Lăng Vân. 100 triệu cũng không phải là nhiều, chỉ là một cái mục tiêu nhỏ mà thôi.”
“Tập đoàn Lăng Vân!”
Sau khi biết được thân phận thật sự của Lâm Dật, hai người thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên.
Tuy bọn họ không lui tới gì với tập đoàn Lăng Vân, nhưng đây là một trong những công ty dẫn đầu Trung Hải, danh tiếng của tập đoàn Lăng Vân đối với bọn họ có thể nói là như sấm bên tai.
Trước con quái vật khổng lồ này, Truyền Thông Thế Kỷ chẳng là cái gì cả.
Vạn lần không nghĩ đến, tổng giám đốc thần long thấy đầu không thấy đuôi của bọn họ vậy mà lại tới công ty của mình!
Nhưng người cảm thấy mơ hồ nhất chính là Tiếu Lập Đông.
Anh ta có tiền như vậy, tại sao lại chạy đến Thang Thần Nhất Phẩm để bán hoa quả chứ?
Việc này có chút hạ thấp giá trị của mình rồi.
“Nhìn xem việc này, thật là lộn xộn, nếu như tôi có chỗ tiếp đãi không chu đáo, mong Lâm tổng đừng để trong lòng.” Tiếu Lập Đông nói xin lỗi.
“Không sao cả, tôi cũng không có chuyện chính gì, hơn nữa là chuyện gì tôi cũng làm. Anh không nhận ra tôi cũng là chuyện bình thường, tóm lại là không cần lo lắng về chuyện tiền bạc, các người cứ nghiên cứu thêm một chút, tranh thủ hoàn thành chương trình này.”
“Được, được, được, chúng tôi nhất định sẽ phối hợp toàn lực.”
Sau khi biết thân phận của Lâm Dật, hai người rõ ràng đã khách khí hơn không ít, giọng điệu nói chuyện đều mang theo một chút kiêng kỵ.
Nhan Từ vén tóc, trong lòng nghĩ thầm.
Quả nhiên, thế giới của đàn ông luôn dựa vào thực lực để nói chuyện.
“Lâm tổng, nếu không thì vậy đi, tôi tìm một chỗ, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện, cũng cho tôi có cơ hội mời khách.” Tiếu Lập Đông nói:
“Còn có chuyện của con gái tôi nữa, dù sao cũng phải để tôi cảm ơn anh một chút.”
Lâm Dật nhìn Nhan Từ, “Cô thấy thế nào?”
“Tôi nghe anh.”
“Vậy thì cùng nhau đi đi, dù sao cũng đã đến giờ cơm nước.”
“Lâm tổng, Nhan đạo diễn, mời.”
Một hàng bốn người lần lượt đi ra khỏi văn phòng, Lâm Dật và Nhan Từ đi phía trước, nhỏ giọng nói chuyện.
“Tôi chỉ muốn anh giúp đỡ làm cầu nối, không phải để anh bỏ tiền.”
“Coi như là đầu tư đi, đợi đến khi kết thúc, cô trả lại cho tôi là được.”
“Vạn nhất thua lỗ thì sao, tiền của anh sẽ trôi theo dòng nước.”
“Thua lỗ cũng là chuyện bình thường.” Lâm Dật nói:
“Tôi có mấy khoản đầu tư, sau đó cũng thua thiệt, một phần đều không thừa. Cô nhìn tôi không phải là đang rất tốt sao. Không ai có thể bảo đảm, đầu tư thì nhất định có thể kiếm tiền.”
“Tính chất không giống nhau.” Nhan Từ nói:
“Tóm lại tôi cảm thấy không tốt lắm, giống như đang công khai đòi tiền anh vậy.”
“Nghĩ nhiều như vậy làm gì, tốt xấu gì chúng ta cũng có giao tình nâng cốc, đừng nói 100 triệu, cho dù là một tỷ đều đáng.”
“Đi chết đi.” Nhan Từ trợn mắt nhìn Lâm Dật, “Đây là hai chuyện khác nhau.”
“Ha ha...”
Lúc hai người đang nói chuyện, Tiếu Lập Đông và Vu Phong cũng đang nhỏ giọng nói chuyện.
“Chuyện hôm nay quá kích thích rồi, thế mà lại gặp được tổng giám đốc của tập đoàn Lăng Vân. Đây không phải là người mà bình thường có thể thấy.” Vu Phong nói.
“May mà tôi vẫn luôn biểu hiện rất khách khí, nếu như thật sự trêu chọc anh ta thì sẽ rất phiền toái.”
“Ai nói không phải đâu, tôi đã có chút hối hận với lời vừa mới nói.”
“Chuyện này không có sao cả, anh ta cũng không phải là người bụng dạ hẹp hòi, chúng ta cứ phối hợp toàn lực với chuyện tiếp theo đó là được. Nếu như có thể đặt quan hệ với tập đoàn Lăng Vân thì sẽ có chỗ tốt cực lớn đối với sự phát triển của công ty trong tương lai.”
“Lời này không giả, mùa xuân của Truyền Thông Thế Kỷ chúng ta sắp tới rồi.”
“Chuyện liên quan tới sắp xếp nhân viên, anh có ý kiến gì hay không?”
“Dưới tình huống giá cả không đổi, tôi chuẩn bị cải thiện chiều sâu của đội hình diễn viên một chút, tìm hai ngôi sao hạng nhất, thay thế toàn bộ khách mời phi hành bằng người tuyến hai, nhất định phải đập bể chương trình này, nhưng như vậy sẽ tốn thêm không ít chi phí.”
“Chuyện này không thành vấn đề, bỏ ra mấy chục triệu hẳn là có thể giải quyết.” Tiếu Lập Đông nói:
“Nhưng anh nhớ lựa chọn khách mời cẩn thận một chút, có một số người tuy rất hot, nhưng cảm giác tống nghệ rất kém, sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả của chương trình.”
“Tôi dựa vào!”
“Anh đột nhiên hét lên làm gì, dọa chết tôi rồi.”
Vu Phong nhìn Tiếu Lập Đông với một ánh mắt khác, sau đó lại nhìn Lâm Dật đang đi ở phía trước.
“Tôi đột nhiên nhớ tới một việc, gần đây đài truyền hình Trung Hải có một chương trình tên là “Sinh tồn nơi hoang dã”, Lâm tổng hình như cũng là một thành viên trong đó!”
“Thật hay giả vậy? Anh ta còn tham gia chương trình tống nghệ sao?”
“Anh chờ chút, tôi lấy điện thoại ra xem.”
Vu Phong vội vàng lấy điện thoại di động ra, tìm được chương trình kia.
Khi thấy Lâm Dật xuất hiện trong hình, đại não của hai người nhất thời như chết máy.
Đường đường là tổng giám đốc mấy trăm tỷ thế mà lại đi quay chương trình tống nghệ!
Hơn nữa còn là chương trình nguy hiểm như vậy?!
Anh ta rốt cuộc là đang nghĩ gì vậy?
“Khó trách tập đoàn Lăng Vân có thể phát triển đến quy mô này, bố cục của chúng ta đúng là còn kém xa người ta.” Vu Phong thở dài nói.
“Ai nói không phải đâu, đổi lại là tôi, chắc chắn sẽ không hạ thấp mặt mũi để đi bán hoa quả, đây chính là chênh lệch.”
------
Dịch: MBMH Translate