Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1192 - Chương 1190. Nhiệm Vụ Này, Có Chút Khó

Chương 1190. Nhiệm Vụ Này, Có Chút Khó
Chương 1190. Nhiệm Vụ Này, Có Chút Khó

“Hả? Có ý gì?”

Quách Tử Kiện và Dương Tinh nghe mà cảm thấy mơ hồ.

“Bởi vì vết thương trên đùi anh ta chính là do Lâm Dật làm.” Ninh Triệt nói.

“Đây, đây không phải là bức cung sao?”

“Đúng a, chính là tra tấn bức cung.” Ninh Triệt quét mắt qua những người đang đứng cạnh cửa để xem náo nhiệt, “Đối phó với mấy tên cặn bã này thì bức cung cũng không tính là gì.”

Quách Tử Kiện và Dương Tinh đều khẽ run rẩy.

Cảm giác mình đã xem thường những người này.

Thực sự quá kinh khủng.

Đoàn người đến phòng thẩm vấn, Lâm Dật và Jimmy bước vào trước, nhưng Khưu Vũ Lạc lại ngăn hai người bọn họ ở bên ngoài.

“Nội dung cuộc nói chuyện tiếp theo có thể sẽ liên quan đến một số bí mật, cho nên hai vị không thể vào.”

“Trước đó cũng là chúng tôi thẩm tra mà, sao hiện tại lại thành cơ mật rồi?”

“Lúc hai vị làm công việc thẩm tra này, cần phải ký hiệp nghị bảo mật đúng không?”

Nghe Khưu Vũ Lạc nói vậy, hai người mới nhớ tới.

Lúc Jimmy bị giam vào đây, chủ nhiệm quả thật đã để cho mình ký tên vào hiệp nghị bảo mật.

Cho dù thẩm vấn được bất kỳ thông tin gì cũng không thể tiết lộ, nếu không sẽ bị xử lý như gián điệp.

Lúc ký tên, hai người cũng không có nghĩ nhiều như vậy, không ngờ nó lại nghiêm trọng như thế.

“Hiện tại việc này sẽ do chúng tôi tiếp nhận, cho nên không thể để hai vị vào được.” Khưu Vũ Lạc nói xin lỗi:

“Nếu quả như thật nghe được thứ không nên nghe, thì cũng không phải là chuyện gì tốt đối với hai vị.”

Nghe lí do từ chối này, Quách Tử Kiện và Dương Tinh đều không nói gì.

Mấy loại chuyện liên lụy đến quá nhiều thứ như này, mình vẫn nên không biết thì hơn.

“Vậy chúng tôi sẽ không theo vào, chờ khi thẩm vấn xong, chúng tôi lại dẫn anh ta trở về.”

“Làm phiền rồi.”

Nói xong chuyện chính, Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt đi vào phòng thẩm vấn.

Mà lúc này, Lâm Dật bắt chéo hai chân, ngồi trên ghế, Jimmy thì đứng bên chân tường, nhìn như một học sinh tiểu học bị phạt đứng.

Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt đứng ở phía sau Lâm Dật.

Lâm Dật được hai vị mỹ nữ làm bối cảnh, đãi ngộ như vậy cũng chỉ có Lâm Dật mới có thể hưởng thụ.

“Cậu, cậu muốn biết gì, chỉ cần cậu đừng giết tôi là được.”

“Giết anh hay không cũng không phải là chuyện mà tôi có thể quyết định, anh căng thẳng như vậy làm gì.”

Trong lòng Jimmy thật sự muốn phun tào.

Chỉ bằng sự ngoan độc của lão nhân gia ngài đây, muốn giết chết tôi chính là chuyện trong vài phút.

“Tôi có một yêu cầu, chỉ cần cậu có thể đáp ứng tôi thì dù cậu hỏi cái gì thì tôi đều sẽ trả lời.”

Nhìn thấy Jimmy bị Lâm Dật hù đến tiểu ra quần, Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt đều cảm thấy không bằng.

Ngày đó ở trên du thuyền Quantum, rốt cuộc Lâm Dật đã làm gì với anh ta mà lại khiến anh ta sợ hãi như vậy?

Ngay cả dũng khí đối mặt với Lâm Dật cũng không có?

“Được, nói đi, chỉ cần không quá phận, tôi đều có thể đáp ứng anh.” Lâm Dật thản nhiên nói.

“Đời này tôi không muốn đi nơi nào khác nữa, tôi chỉ muốn bị giam ở chỗ này, chỉ cần các người có thể đáp ứng yêu cầu này của tôi thì tôi sẽ nguyện ý phối hợp với các người.”

Hả??

Cái này mẹ nó là yêu cầu quái quỷ gì vậy?

Chúng tôi còn ước gì như vậy đây này.

“Anh xác định là không đùa đó chứ?”

“Tôi xác định.” Jimmy run rẩy nói:

“Các người không hiểu rõ Jeffrey, anh ta là người có thủ đoạn độc ác, cho dù các người đưa tôi trở lại chỗ cũ thì anh ta cũng sẽ cho rằng tôi là gián điệp, sẽ giết tôi.”

Lâm Dật một tay chống đầu, ngón tay thì gõ gõ.

Lời Jimmy nói không phải là không có lý.

Có thể một tay sáng lập nên tổ chức như Hắc Kim, còn có thể lôi kéo một nhóm mãnh tướng như này, Jeffrey tất nhiên cũng là người ngoan độc.

Nếu như đổi lại là mình, đoán chừng cũng sẽ giết người diệt khẩu, như vậy mới có thể giải quyết nỗi lo về sau.

“Chẳng lẽ anh nhất định phải về nước Mỹ sao? Ở lại Trung Quốc chúng tôi, có thể đến nơi khác mai danh ẩn tính, như vậy là có thể sống tiêu sái tự tại như trước.”

“Cậu đánh giá quá thấp Jeffrey rồi. Tôi và đồng bọn đã biến mất lâu như vậy, anh ta chắc chắn đã đoán ra được tôi bị lữ đoàn Trung Vệ bắt giữ. Nói không chừng anh ta đã phái người tới Trung Quốc để nhìn chằm chằm động tĩnh bên này, chỉ cần tôi ra khỏi trại tạm giam thì sẽ không sống được bao lâu.”

Giọng điệu của Jimmy vô cùng kích động, trên mặt viết rõ khát vọng được sống.

Lâm Dật quay đầu, nhìn Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt, muốn trao đổi ý kiến với hai người.

Bởi vì anh mới đến lữ đoàn Trung Vệ không được bao lâu, không rõ về các vấn đề tiêu chuẩn lắm.

Hai người suy nghĩ vài giây đồng hồ, sau đó Ninh Triệt gật gật đầu, biểu thị đồng ý.

“Tôi đồng ý với yêu cầu của anh, chỉ cần anh nói hết tất cả cho chúng tôi biết, tôi cam đoan anh có thể ở lại đây cho đến chết.”

Cảm giác căng thẳng trên mặt Jimmy lập tức biến mất, bình phục một hồi lâu mới mở miệng.

“Cậu muốn biết cái gì, chỉ cần tôi biết thì nhất định sẽ nói cho cậu.”

“Trước đó trên du thuyền Quantum, thứ chất lỏng màu xanh lam mà tôi đã lấy đi rốt cuộc là thứ gì?”

“Đó là gen nguyên dịch do gia tộc Mitsui gia tộc nghiên cứu ra, có thể thay đổi cơ chế con người, khiến người dùng đạt tới trình độ chiến đấu cấp E trong khoảng thời gian ngắn.”

“Một bình thuốc mà có thể khiến người ta đạt tới cấp E sao?”

Loại hiệu quả kinh khủng này quả thực đã khiến cho Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt bị dọa.

Hai người bọn họ đều là người tu hành chính thống nhất.

Bọn họ cũng biết, một người bình thường muốn nắm giữ phương thức phát lực đan điền có bao nhiêu khó khăn!

Không nghĩ tới bây giờ, quốc gia khác lại dựa vào một bình thuốc liền có thể đạt được thành quả mà bọn họ khổ tâm tu hành, loại đả kích này quả thật là quá to lớn.

“Đúng vậy, nhưng theo tôi được biết, trên toàn thế giới, loại gen nguyên dịch này đều không được hoàn mỹ, có từ 20% đến 50% nguy cơ thất bại. Hơn nữa, cho dù có tiêm vào người thành công thì tuổi thọ cũng sẽ bị rút ngắn đi rất nhiều, đây chính là cái giá phải trả.”

Sau khi trở về từ chuyến tàu Quantum, các nhà khoa học của lữ đoàn Trung Vệ vẫn đang nghiên cứu tác dụng và cơ chế của gen nguyên dịch.

Nhưng bây giờ, Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt cảm thấy, cho dù có nghiên cứu ra thì cũng không có ý nghĩa gì cả.

Tại Trung Quốc không được phép làm những thí nghiệm phản nhân loại như này.

“Vậy chúng ta bắt đầu với câu hỏi kế tiếp.” Lâm Dật đổi tư thế, nói:

“Mây ngày trước, lữ đoàn Trung Vệ lấy được khoáng thạch Buss, chuẩn bị lén đưa về trong nước. Nhưng ở trên đường, người của chúng tôi bị giết, khoáng thạch cũng bị cướp đi, dựa theo sự hiểu biết của anh về công ty Hắc Kim, anh thấy có khả năng là Jeffrey làm hay không?”

“Có khả năng này, đám người chúng tôi đều rất liều mạng, chuyện gì cũng đều làm được.” Jimmy nói:

“Các người cướp gen nguyên dịch của Jeffrey, anh ta rất có thể sẽ báo thù.”

“Được, câu hỏi tiếp theo.” Lâm Dật hỏi:

“Mục đích cướp đoạt khoáng thạch Buss của các người là gì.”

“Lúc trước là bán lấy tiền, nhưng bây giờ, tài phú mà Jeffrey góp nhặt đã đủ nhiều, nên mục tiêu chủ yếu của chúng tôi chính là gen nguyên dịch. Đối tượng giao dịch có thể là Đảo quốc, cũng có thể là Mỹ. Nhưng mà gần đây bên Mỹ đã kiểm tra chuyện này vô cùng gắt gao, cho nên đối tượng giao dịch cơ bản đều là gia tộc Mitsui của Đảo quốc.”

Lâm Dật nhíu mày, người của tổ một đã chết rồi, cho dù có báo thù cũng không thể sống lại.

Cho nên cách xử lý tốt nhất cho chuyện này là đưa 2kg khoáng thạch Buss trở về.

Nhưng nếu như công ty Hắc Kim đã giao dịch cùng gia tộc Mitsui.

Như vậy muốn lấy trở về, là chuyện vô cùng khó khăn.

Nhiệm vụ này, có chút khó.

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 1190.
Bình Luận (0)
Comment