Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1199 - Chương 1197. Trò Chơi Đơn Giản Như Vậy, Bị Tắc Mạch Máu Não Cũng Chơi Được

Chương 1197. Trò Chơi Đơn Giản Như Vậy, Bị Tắc Mạch Máu Não Cũng Chơi Được
Chương 1197. Trò Chơi Đơn Giản Như Vậy, Bị Tắc Mạch Máu Não Cũng Chơi Được

“Không phải chứ, nhìn cách ăn mặc của nam sinh kia cũng không quá giống với người nghèo a.”

“Loại chuyện này không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài được.” Nữ nhân viên tóc ngắn chỉ vào bộ đồ tắm với mấy sợi dây kia, “Lúc tôi vừa báo giá, cô đoán xem anh ta đã biểu lộ thế nào, trực tiếp nói tục, còn nói cái gì mà tôi thao, đắt như vậy. Tôi còn chưa gặp qua người nào có tiền mà lại không có tư chất như thế.”

“Có lẽ tôi đã nhìn lầm rồi, Thượng Đế luôn công bằng, cho anh ta giá trị nhan sắc cao như vậy, hẳn là sẽ không cho thêm tài phú nữa, nếu không còn để cho người khác sống thế nào nữa.” Nữ nhân viên tóc dài nói.

Hai tay của nữ nhân viên tóc ngắn vẫn ôm trước ngực, “Tôi đoán bọn họ đến đây là để tham gia hoạt động khánh thành năm năm, nhân lúc còn chưa bắt đầu nên lại chỗ chúng ta để giết thời gian.”

“Cũng có khả năng này, cũng sắp năm giờ rưỡi rồi, lần hoạt động thứ hai của hôm nay cũng đã sắp bắt đầu, mọi người đều tụ tập lên tầng bốn.”

“Lúc đầu tôi còn cho là nơi tổ chức hoạt động miễn phí giống như Hằng Long này, chỉ có người bình thường như chúng ta sẽ tham gia, không nghĩ tới những người có tiền này cũng tới.”

Hoạt động khánh thành hôm nay, cũng không hạn chế nhiều, nhân viên công tác có thể tham gia.

Dưới sức hấp dẫn của phần thưởng, rất nhiều người đều lựa chọn thử nghiệm, nhưng sau đó đều thất bại.

Bởi vì đây là trò chơi đoàn đội, chỉ cần có một người kéo chân thì đừng nghĩ tới việc được khen thưởng nữa.

“Chuyện này cũng bình thường, người tới đây tiêu phí đại đa số đều là người bình thường, mà lại giảm giá mạnh như vậy, đương nhiên sẽ có người nguyện ý tham gia.” Nữ nhân viên tóc dài nói:

“Mà những thổ hào thật sự thì đều sẽ mua qua mạng, hoặc là để cho thư ký và trợ lý đến mua, không có khả năng tự mình đến đây được.”

“Cô nói cũng đúng, dù sao nhàn rỗi không chuyện gì, coi như là xem náo nhiệt đi.” Nữ nhân viên tóc ngắn lấy điện thoại di động ra, “Tôi phải gọi điện cho bạn trai, hỏi một chút xem anh ấy đến đâu rồi, bảo anh ấy đừng tới chậm.”

“Tôi nghe nói bạn trai cô là huấn luyện viên của trường cảnh sát, loại trò chơi này hẳn chỉ là chuyện nhỏ đối với anh ấy đi.”

“Tất nhiên, thật ra tôi đã biết trước về quá trình trò chơi rồi. Hai chúng tôi lúc ở nhà cũng đã luyện qua mấy lần, cảm thấy vấn đề không lớn, hôm nay nhất định phải giành được phiếu giảm giá 200 ngàn!”

Rời khỏi cửa hàng đồ tắm Gucci, Hà Viện Viện lại đến cửa hàng khác dạo một hồi, nhưng vẫn không tìm được đồ khiến cô vừa ý.

Bởi vì cô muốn mua một bộ đồ tắm vừa bảo thủ lại không làm mất đi sự gợi cảm, trong gợi cảm lại có bảo thủ.

Lâm Dật trực tiếp trả lời cô một câu, cô đang suy nghĩ cái rắm.

Chuyện này giống như mỗi ngày bạn chỉ cần ở nhà ngủ, sau đó sẽ có người chuyển tiền vào trong thẻ ngân hàng của bạn.

Cô cho rằng mình có hệ thống giống như anh đây sao? Mỗi ngày chỉ cần nằm ở nhà là hệ thống sẽ cho cô tiền?

“Chúng ta lát nữa lại đi mua sắm đi, hoạt động hình như sắp bắt đầu rồi.”

Kỷ Khuynh Nhan nhìn đồng hồ đeo tay một cái, phát hiện đã gần năm giờ rưỡi, mà đã có không ít người, đều đã hội tụ trên tầng bốn để chờ đợi hoạt động.

“Cái này có gì vui.” Hà Viện Viện bĩu môi, “Các người cũng không thiếu tiền.”

“Nhưng đồ miễn phí sao có thể so với đồ mà mình dùng tiền mua được.”

Thật ra Hà Viện Viện cũng có chút muốn đi, chỉ tiếc Cao Tông Nguyên không ở đây.

Ba người đứng bên ngoài đám người, may mà họ cũng không tính là thấp, nhón chân là có thể nhìn thấy bên trong.

Tại hiện trường, còn có một số cô gái vóc dáng không cao thì ngồi lên cổ bạn trai. Kỷ Khuynh Nhan cảm thấy tư thế như vậy có chút táo bạo, nhưng ở đây có nhiều người như vậy, cô cảm thấy rất xấu hổ, nên đã nghĩ về nhà sẽ thử một chút.

Rất nhanh đã đến 5 giờ 30.

Một thanh niên mặc tây trang, cầm micro đi tới trước sân khấu.

“Hoan nghênh các vị đã tới tham gia hoạt động kỷ niệm năm năm thành lập của Quảng trường Hằng Long chúng tôi. Trong lần hoạt động chúc mừng này, tôi cam đoan với mọi người, chỉ cần tham dự thì sẽ có phần thưởng, hơn nữa còn không thu một phân tiền. Ngoài ra mọi người còn có khả năng giành được giải đặc biệt đó là phiếu giảm giá 40000 và 20000. Hy vọng mọi người hãy đăng ký để tham gia.”

“Lâm Dật, nhanh nhanh nhanh, anh đi đăng ký đi.”

“Không phải em muốn tham gia sao, sao anh lại phải đi đăng ký chứ.”

“Quá nhiều người, em không tranh nổi với bọn họ.”

Lâm Dật bất đắc dĩ cười rộ lên, Kỷ Khuynh Nhan chính là điển hình cho bạo ngược gia đình.

Ngoài địa bàn của mình, thì làm chuyện gì cũng đều lo sợ.

“Chờ chút, anh qua đó đăng ký.”

Tuy có không ít người xem náo nhiệt, nhưng người đăng ký cũng không được xem là nhiều.

Bởi vì người có thể tới quảng trường Hằng Long để mua sắm hầu như đều không thiếu tiền.

Tuy phần thưởng rất mê người, nhưng có một số người vẫn cảm thấy xấu hổ khi làm chuyện như vậy trước mặt mọi người, gánh nặng thần tượng của bọn họ còn năng hơn cả Kỷ Khuynh Nhan.

Lâm Dật tính toán một chút, trước sau cũng chỉ có mười mấy đôi tình nhân đăng ký, hơn nữa còn có mấy đôi là vợ chồng già, đoán là cũng không phải là vì phần thưởng. Bọn họ hẳn là muốn đến thể nghiệm một chút, hâm nóng tình cảm giữa hai người.

Sau khi đăng ký, Lâm Dật cầm một tờ quảng cáo rồi trở về.

“Đây là gì vậy?” Kỷ Khuynh Nhan hỏi.

“Quy tắc chi tiết của cuộc thi, anh vừa mới nhìn lướt qua, cảm thấy không có vấn đề gì lớn, em thử nhìn xem.”

Kỷ Khuynh Nhan cầm tờ quảng cáo, phát hiện cuộc thi này có chút giống với hình thức vượt chướng ngại vật, chia làm mấy phần.

Phần thứ nhất: qua sông bằng đá.

Phần thứ hai: Hai người nhảy dây 20 cái.

Phần thứ ba: Thi đấu tiếp sức con cua.

Phần thứ tư: Ôm công chúa chạy một vòng.

Chỉ cần hoàn thành bốn phần này trong thời gian ngắn nhất thì sẽ là người chiến thắng.

“Em cảm thấy hình như không có gì khó cả.” Hà Viện Viện nói:

“Qua sông bằng tảng đá, tự ông chủ tham gia là được rồi, đổi đá dưới chân, sau đó đi đến chỗ học tỷ. Phần thứ hai, lấy năng lực của ông chủ, đừng nói là mang theo học tỷ, cho dù bị tắc mạch máu não cũng đều có thể thắng.”

Lâm Dật nhàn nhạt gật đầu, Hà Viện Viện quay về nói tiếng người rồi.

Phần thứ nhất và cuối cùng chỉ cần mình tham gia là được, Kỷ Khuynh Nhan cần tham gia hai phần ở giữa, không hề khó khăn.

“Em cũng đừng nói như vậy.” Kỷ Khuynh Nhan vén tóc.

“Chị không có lòng tin với ông chủ sao?”

“Chị là không có lòng tin đối với mình.”

Hà Viện Viện:….

Đây là cảm thấy mình còn không bằng một người tắc máu não sao?

“Bình thường chị không hay tập thể dục ở nhà sao?”

“Nhưng chị chỉ tập Yoga và Pilates, không nhảy được mấy cái.” Kỷ Khuynh Nhan nói:

“Một mình chị nhảy còn không được mấy cái, huống hồ là hai người cùng nhảy.”

“Chuyện này...”

Hà Viện Viện xoa nhẹ huyệt thái dương, đau lòng cho ông chủ một phút đồng hồ.

“Không sao cả, hiện tại thử một chút là được.” Lâm Dật nói.

“Hả? Làm sao để thử? Ở đây cũng không có dây để nhảy?”

“Em cứ thả lỏng trước rồi nhảy ở đây vài cái, để anh xem tần suất của em thế nào.”

“Ừ, được.”

Bởi vì mặc quần bò, cho nên thuận tiện hơn không ít.

Dựa theo lời Lâm Dật nói, Kỷ Khuynh Nhan nhảy tại chỗ vài cái, “Có thể sao?”

“Không thành vấn đề.” Lâm Dật đưa tay ra dấu OK, cảm thấy vấn đề không lớn, đến lúc đó mình nhảy theo tiết tấu của cô ấy là được.

“Còn lại chính là phần thi con cua tiếp sức, hai chúng ta sẽ lưng tựa lưng, ở giữa kẹp một quả bóng, đến lúc đó em cứ đứng thẳng người và di chuyển theo chiều ngang là được, nhưng không được làm lệch đường, anh sẽ điều chỉnh những việc còn lại, có thể làm được không?”

“Em cũng không biết.”

Lâm Dật:…

Hà Viện Viện:…

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 1197.
Bình Luận (0)
Comment