Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1311 - Chương 1309: Chấp Mê Bất Ngộ.

Chương 1309: Chấp Mê Bất Ngộ.
Chương 1309: Chấp Mê Bất Ngộ.
Chương 1309: Chấp Mê Bất Ngộ.




“Tôi sẽ nhớ kỹ hai đề nghị này, sẽ tranh thủ sắp xếp một chút.” Lưu Hồng nói:

“Lữ đoàn Trung Vệ đã kéo dài nhiều năm như vậy, nội bộ cũng nên thay đổi đôi chút.”

“Đây chính là chuyện của các người, tôi sẽ không tham gia vào.” Lâm Dật xoay xoay lưng, “Nếu như không có việc gì, tôi muốn về Trung Hải.”

“Về Trung Hải cái gì mà về.” Lưu Hồng nói:

“Sau khi huấn luyện thử còn có không ít chuyện cần làm, tốt xấu gì cậu cũng là tổ trưởng tổ một, sau khi kết thúc còn có không ít chuyện đang chờ cậu làm, ở lại thêm vài ngày đi.”

“Vợ tôi đang chờ tôi tại Trung Hải.”

“Tôi còn không hiểu rõ cách làm người của cậu sao, muốn trở về gấp như vậy, chắc chắn là không phải để làm chuyện tốt gì.”

“Đây là nhu cầu sinh lý, không giống với mấy người hơn bốn mươi tuổi như anh.”

“Đừng nói nhảm với tôi nữa, việc này ở đâu cũng có thể giải quyết, cậu vội trở về làm gì? Làm gì? Ninh Triệt không dễ chơi sao?”

Ninh Triệt:???

Đột nhiên cua qua tôi làm gì?

Cậu ấy căn bản chưa từng chơi qua tôi à nha!

“Được thôi, vậy tôi sẽ ở lại thêm vài ngày.”

Reng reng reng _ _

Ngay lúc Lâm Dật chuẩn bị quay về nghỉ ngơi thì điện thoại di động vang lên, là một số lạ.

“Alo?”

“Xin chào, Lâm tiên sinh, tôi là Triệu Thi Kỳ, tôi có được số điện thoại của anh từ chỗ Nhan đạo diễn.”

“A...”

Lâm Dật phụ họa một câu, “Tìm tôi có chuyện gì?”

“Chuyện là...”

Triệu Thi Kỳ muốn nói lại thôi, mất một hồi lâu mới lên tiếng:

“Chuyện bị paparazzi chụp ảnh đã ảnh hưởng không nhỏ đến anh, tôi muốn mời anh ăn cơm để nhận lỗi.”

“Việc này là do công ty các người sắp xếp đúng không.”

Triệu Thi Kỳ có chút ấp úng.

“Công ty quả thực đã gọi điện thoại cho tôi, nhưng tôi cảm thấy, Lâm tiên sinh giúp tôi bình ổn chuyện lớn như vậy, cho dù là có mục đích gì thì tôi cảm tạ ngài một chút. Hắc hắc, mời một bữa cơm, cũng không có vấn đề gì đúng không.”

Lâm Dật nhìn đồng hồ đeo tay một cái, “Chuyện ăn thì không thành vấn đề, nhưng đừng để xảy ra chuyện ngày hôm qua là được.”

“Lâm tiên sinh yên tâm, tuyệt đối sẽ không, tôi sẽ làm tốt công tác bảo hộ.”

“Vậy được rồi, cô chọn thời gian địa điểm đi, đến lúc gửi qua điện thoại di động cho tôi là được.”

Rất nhanh, Triệu Thi Kỳ đã chọn được chỗ ăn cơm.

5h chiều, vị trí còn có chút vắng vẻ, không nằm trong khu vực CBD.

Bởi vì buổi tối có hẹn nên Lâm Dật không ở lại lữ đoàn Trung Vệ nữa. Anh quyết định về khách sạn tắm rửa một chút, thay quần áo, rồi nấu cháo điện thoại với Kỷ Khuynh Nhan.

Vốn cho rằng đây là việc giết thời gian, không nghĩ tới còn phát sinh một chút chuyện thú vị.

Bên Yến Kinh thật sự có một hội nghị về chất bán dẫn.

Hơn nữa còn có tính quốc tế, mình cũng coi như là chó ngáp phải ruồi.

Nhưng mà Lâm Dật cũng không quá quan tâm đến chuyện này, công ty có nhiều người như vậy hoàn toàn không cần đến mình.

Nếu quả thật có chỗ cần mình, chỉ sợ sớm đã gọi điện thoại, cũng sẽ không đợi đến lúc này.

Hàn huyên với Kỷ Khuynh Nhan một hồi, Lâm Dật liền cúp điện thoại đi đến nơi hẹn.

Nơi mà Triệu Thi Kỳ chọn nằm gần khu vực Ngũ Hoàn Yến Kinh.

Nhưng nhà nơi này cũng không rẻ, tùy tiện một căn cũng hơn mấy triệu, đối với dân chúng bình thường mà nói, có thể mua nổi một bộ thì đã phải phấn đấu không ít.

Tên của quán ăn là Lục Dã Tiên Tung - The Wizard of Oz, là một nhà nhà hàng Tây.

Hoàn cảnh bên trong đẹp và yên tĩnh, tràn ngập phong các thời trung cổ, chỉ là bên trong không có bất kỳ ai, hình như là đã bị bao hết.

“Lâm tiên sinh, anh đã đến.”

Lâm Dật vừa tới cửa, đã thấy Triệu Thi Kỳ đi ra từ bên trong.

Cách ăn mặc của Triệu Thi Kỳ đúng là khiến mắt người phát sáng.

Cô mặc một chiếc váy cúp ngực dài, lộ vai, trên bàn chân không có chút thịt thừa nào, vô cùng tinh xảo.

“Tôi hẳn là không đến trễ đi.”

“Không có, không có, là tôi đến sớm.”

Triệu Thi Kỳ làm một động tác mời, Lâm Dật trực tiếp đi vào.

Đúng như Lâm Dật suy đoán, nơi này đã bị bao hết.

Sau đó bọn họ tùy tiện gọi chút đồ, chuẩn bị ăn cơm.

“Lâm tiên sinh, việc này thật sự cảm ơn ngài, nếu không chúng ta cũng không biết làm thế nào để chuyện này lắng lại.” Triệu Thi Kỳ nâng chén, nói.

“Tôi cũng không giúp gì nhiều, chủ yếu là hai đồng nghiệp kia của tôi, đều là công lao của bọn họ.”

“Việc này là do tôi đã liên lụy các người, tôi kính anh chén rượu này.”

“Không phải chuyện gì lớn, không cần để ở trong lòng.”

“Lâm tiên sinh, tôi rất tò mò, nếu anh đã là chủ tịch tập đoàn Lăng Vân tại sao muốn đến thôn Hoan Hỉ để sống chứ?”

“Nếu tôi nói là bồi dưỡng tình cảm thì cô sẽ tin sao?”

“Tin!”

Lâm Dật:…

“Tin tức tiêu cực trên mạng hẳn là đã được loại bỏ hết rồi đúng không.”

Lâm Dật chuyển đề tài, dù sao Khâu Vũ Lạc và Ninh Triệt vẫn rất quan tâm đến chuyện này.

“Nghe nói còn rất phiền toái.” Triệu Thi Kỳ khẩn trương nói:

“Ngoại trừ truyền thông Hải Ngu, ảnh chụp của chúng ta còn bị mấy kẻ xấu lợi dụng, nhưng chúng tôi đang cố gắng xử lý đây.”

“Hả? Đã đến lúc này rồi, còn có người chấp mê bất ngộ sao?” Lâm Dật ngẩng đầu hỏi: “Biết là ai không?”

“Vẫn chưa tìm được, nhưng chúng tôi có đối tượng hoài nghi.”

“Là ai?”

Lâm Dật cắt một miếng bò bít tết, chậm rãi hỏi.

“Tôi đoán có thể là Lâm Tử Di của giải trí Tần Kỳ, bởi vì tháng sau, bộ phim mới của đại đạo diễn Lý Văn Viễn sẽ khai máy. Nhưng bọn họ vẫn chưa định nữ chính, tôi là đối thủ cạnh tranh chủ yếu của cô ấy, đoán chừng là muốn lợi dụng chuyện này để ảnh hưởng đến việc lựa chọn của đạo diễn.”

“Cô nói như vậy thì tôi đã hiểu.” Lâm Dật cầm điện thoại di động nói.

...

Giải trí Tân Kỳ, văn phòng tổng giám đốc.

Trong văn phòng có hai người đang ngồi trước bàn làm việc, ước chừng hơn bốn mươi tuổi.

Một người mặc áo sơ mi trắng, âu phục treo trên kệ áo, trên tay cầm điếu thuốc, vô cùng tiêu sái.

Người đàn ông này tên là Mạnh Vĩ, là tổng giám đốc của giải trí Tân Kỳ.

Trên ghế sô pha trên văn phòng còn có một người phụ nữ khoảng tầm hai lăm hai sáu tuổi, tóc dài rũ xuống tự nhiên, không trang điểm, nhất là cặp kia bắp đùi thon dài kia vô cùng hút mắt.

Người phụ nữ tên là Lâm Tử Di, giống như Triệu Thi Kỳ đều là nữ minh tinh đang trong giai đoạn đi lên.

Cô ấy có thể xuất đạo là nhờ vào Mạnh Vĩ năm đó vô tình ăn bữa cơm trước cửa Học viện Hí Kịch Trung Hải, sau đó vô tình phát hiện ra cô nên đã mời cô đến giải trí Tân Kỳ.

Mà Lâm Tử Di cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, dùng khoảng thời gian ba năm ngắn ngủi trở thành một nữ ngôi sao, cũng trở thành cây rụng tiền của giải trí Tân Kỳ.

“Những tên paparazzi kia rốt cuộc là bị gì vậy, thế mà lại xóa bỏ mọi tin tức.”

Mạnh Vĩ vừa hút thuốc vừa xem tin tức trên máy tính.

“Chắc chắn là Triệu Thi Kỳ đã đưa tiền, nếu không sẽ không có khả năng mua được hotsearch.” Lâm Tử Di nói.

“May mà tôi đã dự đoán trước, sớm sắp xếp người lăng xê sự kiện này.”

Lâm Tử Di nở nụ cười, “Nhưng những thứ này đều không quan trọng, Lý đạo diễn vừa mới gọi điện thoại tới, chọn nữ chính là tôi. Cô ấy muốn chọn một người trong sạch, không có chút quan hệ bên ngoài nào. Đợi khi tôi diễn xong bộ phim này của Lý đạo diễn, danh tiếng của tôi sẽ tăng thêm một bước, khi đó muốn ép cô ta là chuyện không thành vấn đề.”

“Đó là đương nhiều, Lý đạo diễn chính là đạo diễn nổi tiếng quốc tế, chỉ cần là kịch bản của cô ấy thì đều sẽ trở thành Ảnh Hậu.” Mạnh Vĩ nói:

“Đến lúc đó cô nhớ biểu hiện tốt một chút.”

“Yên tâm đi, trong lòng tôi nắm chắc.”

Reng reng reng _ _

“A..., Lý đạo diễn gọi điện thoại tới cho tôi, đoán chừng là nói chuyện kịch bản!”

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment