Chương 1443: Chê Cười Người Không Bằng Người.
Chương 1443: Chê Cười Người Không Bằng Người.
Lâm Dật không thèm quan tâm đến Phác Chấn Vũ và đám fan não tàn kia nữa.
Anh mang theo Lý Tự Cẩm và người của huyện Đông Tam cùng nhau rời đi.
Nhưng những nhòm fan não tàn kia dường như không định buông tha cho Lâm Dật, tất cả đều xông tới trước mặt Phác Chấn Vũ.
Nhưng sáu tên vệ sĩ vẫn làm trọn chức trách của mình, vây anh ta vào giữa, không cho nhóm fan não tàn này tới gần.
“Chấn Vũ Oppa, anh yên tâm, chúng em có thể tra được lai lịch của anh ta một cách nhanh chóng, khiến cho anh ta không có cách nào sinh tồn trong cái xã hội này!”
“Không cần thiết phải như vậy, các người là fan tôi, cũng là người nhà của tôi. Tôi nên bảo vệ cho các người, nhưng giờ lại để cho các người bảo vệ tôi.”
Nghe thấy Phác Chấn Vũ nói như vậy, đám fan hâm mộ cảm động đến khóc ròng ròng.
“Không được, anh ta bắt nạt người như vậy, chúng em nhất định muốn bảo vệ anh!”
Lúc này, nữ quản lý cũng đi tới, nói xin lỗi với Phác Chấn Vũ:
“Phác tiên sinh, thực sự xin lỗi. Chúng tôi cũng không nghĩ tới là sẽ xảy ra chuyện như thế, hy vọng sẽ không lưu lại ấn tượng xấu cho anh.”
“Không sao.” Phác Chấn Vũ vừa cười vừa nói:
“Rất cảm ơn chuyện mà các người đã làm cho tôi, tôi đều sẽ ghi như ở trong lòng.”
Phác Chấn Vũ lại lần nữa khiến cho nhóm fan não tàn kích động không thôi, ánh mắt nữ quản lý nhìn anh ta cũng sáng rực.
“Phác tiên sinh, tôi cũng là fan của anh, anh có thể cho ký tên cho tôi không?”
“Đương nhiên là không thành vấn đề.”
...
Thông qua đăng ký miệng, đoàn người Lâm Dật hướng về phía máy bay tư nhân.
“Lâm chủ nhiệm, thật sự xin lỗi, bởi vì chúng tôi khiến anh đắc tội ngôi sao kia, sớm biết như vậy thì chúng tôi đã không chụp hình lung tung.”
“Không sao cả, là những người kia quá não tàn, không cần quan tâm đến bọn họ làm gì.”
“Sẽ không ảnh hưởng việc chúng ta đi máy bay sao?”
“Chúng ta ngồi máy bay tư nhân, không có ảnh hưởng gì cả.”
“Máy bay tư nhân?!”
Thôn dân của huyện Đông Tam lại một lần nữa bị chấn động.
Có thể ngồi máy bay một lần đối với bọn họ mà nói, đã là chuyện có thể làm rạng rỡ tổ tông rồi, không nghĩ tới còn có cơ hội ngồi máy bay tư nhân!
Đây chính là thứ mà chỉ có thể nhìn thấy ở trong phim truyền hình!
Rất nhanh, lo lắng trong lòng mọi người đều tan sạch. Tất cả đều đắm chìm trong niềm vui khi được đi máy bay.
Chỉ có Lý Tự Cẩm còn có chút lo lắng, dù sao đối phương là một minh tinh, cho dù là người không theo đuổi idol như cô cũng đều nghe qua yên của Phác Chấn Vũ.
Lại thêm cơ sở fan rộng lớn của anh ta, nếu như làm không cẩn thận thì sẽ rất dễ tạo thành ảnh đối với chuyện làm ăn của anh Lâm.
“Không sao cả, bọn họ hoạt động không nổi đâu.” Lâm Dật nói:
“Hơn nữa công ty hàng không này là của anh em tôi, tôi sẽ gọi điện thoại cho anh ấy, để anh ấy xử lý một chút là được rồi.”
Lý Tự Cẩm:…
Bạn bè của anh Lâm đều lợi hại như vậy sao?
Đi qua cổng vượt, Lâm Dật dẫn một đám người đi về phía máy bay tư nhân của mình.
Người tới lui đều lách qua bọn họ theo bản năng, trong mắt mang theo vẻ ghét bỏ và xem thường.
“Thói đời này là thế nào vậy, ngay cả nông dân cũng có thể đi máy bay, giá vé máy bay cũng quá rẻ rồi đi.”
“Đoán chừng đều là khoang phổ thông rẻ nhất, còn phải trải qua nhiều chuyến bay ở giữa, cho nên giá vé còn rẻ hơn tàu hỏa, bọn họ mới miễn cưỡng cưỡng có thể ngồi lên.”
“Nghe cô nói như vậy, tôi cảm thấy khoang phổ thông thực sự quá kinh khủng, thế mà còn có dân quê ngồi. May mà tôi mỗi lần đều dùng khoang hạng nhất cho thương nhân, mỗi lần đều là bay thẳng. Nếu như lúc đi máy bay gặp phải loại người này, đoán chừng tâm trạng du lịch cũng không còn nữa.”
“Ai nói không phải đâu, cùng một chỗ với một đám dân quê, loại chuyện này nghĩ đến một chút thôi đã thấy đáng sợ rồi.”
“Tôi cơ bản đều đã ngồi qua khoang hạng nhất của các công ty hàng không, duy chỉ chưa không ngồi qua máy bay tư nhân, nếu như có cơ hội ngồi một chút thì tốt biết bao.”
“Cô có phải là nhìn thấy chiếc Gulfstream G650 bên cạnh rồi đúng không?”
“Còn không phải sao, nghe nói là máy bay tư nhân hàng đầu trên toàn thế giới, toàn bộ Trung Quốc chỉ có vài chiếc. Nếu như có thể để tôi ngồi lúc, tôi nguyện ý để cho người đó ngủ miễn phí một tháng.”
“Cô thật đúng là biết mơ mộng hão huyền, người có thể mua nổi loại máy bay này, đều là phú hào đứng đầu Trung Quốc, làm sao có thể coi trọng mặt hàng như cô được.”
“Lời này của cô sai rồi, chỉ cần tôi đủ cợt nhả thì không có người mà tôi không giải quyết được.”
“Ha ha, có thể có thể.”
Nghe thấy người khác chỉ trỏ, Lâm Dật cũng không có phản ứng nhiều, trực tiếp đi đến Gulfstream G650 của mình.
Lúc này, nhân viên phi hành đoàn đã chờ tại cửa khoang.
“Lâm tổng, máy bay đều đã chuẩn bị xong, có thể cất cánh bất cứ lúc nào.”
“Được, chuẩn bị một chút đi, lát nữa sẽ xuất phát.”
“Được, Lâm tổng.”
Dưới sự đón tiến của nhân viên phi hành đoàn, Lâm Dật và người của huyện Đông Tam được đón lên máy bay.
Mà tình cảnh này cũng khiến cho người tới người lui nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.
Tình huống này là như thế nào? Đám kia nông dân vậy mà lại lên Gulfstream G650?
Đây chính máy bay tư nhân hàng đầu thế giới đó!
Máy bay tốt như vậy lại để cho đám nông dân kia ngồi, quả thực chính là phung phí của trời!
Như thế so sánh ra thì mình còn không bằng đám nông dân kia!
Nhưng người có liên quan thì lại không thèm để ý đến chuyện này, hào hoa của máy bay tư nhân đã thu hút toàn bộ sự chú ý của bọn họ.
Nhìn bên trái một chút, nhìn bên phải một chút, nhìn cái gì cũng đều cảm thấy mới lạ.
Ngay cả Lý Tự Cẩm cũng nhịn không được, cầm điện thoại chụp mấy tấm ảnh, sau đó gửi qua Uông Đình để khoe khoang một hồi.
Uông Đình bên kia cũng không có hành động gì quá mức, Lâm Dật quá lợi hại, lợi hại đến mức mình không có chút ý định phản kích nào cả.
Sau khi ngồi xuống về, máy bay rất nhanh liền cất cánh, bắt đầu hành trình Đông Bắc lần này.
...
Bãi đỗ xe bên trong hàng không Tân Hoa, một chiếc Aston Martin ONE 77 dừng tại trước cửa văn phòng cao ốc.
Lương Kim Minh ném đầu thuốc lá trên tay, bước xuống từ trên xe, vẻ mặt lạnh đến dọa người.
“Lương tổng.” Nữ thư ký đã chờ tại chỗ này từ trước, ngọt ngào chào hỏi.
“Sân bay có phải là có một quản lý tên là Chu Lệ Lệ không?”
“Đúng, cô ấy hiện tại đang phụ trách chuyện an ninh trật tự của sân bay.”
“Để cho cô ấy tới phòng làm việc của tôi một chuyến.”
“Đã biết, Lương tổng, tôi sẽ đi thông báo ngay.”
Lương Kim Minh gật gật đầu, sau đó trực tiếp đi vào văn phòng, về tới phòng làm việc của mình.
Sau hai mươi mấy phút, bên ngoài hành lang của phòng làm truyền đến tiếng bước chân.
“Vương thư ký, có thể tiết lộ cho tôi chút tin tức được không, Lương tổng tìm tôi có chuyện gì vậy?”
Nữ quản lý Chu Lệ Lệ nói.
“Tôi cũng không biết, Lương tổng hình như rất gấp, sau khi xuống xe, liền để tôi thông báo cho cô đến văn phòng, còn lại cũng không có nói với tôi cả.”
“Vậy thì có điểm kì quái, nhân vật nhỏ như tôi đây cũng không thể kinh động đến Lương tổng được.”
“Tôi cảm thấy Lương tổng tìm cô hẳn là còn có những chuyện khác.” Nữ thư ký nói:
“Cô suy nghĩ thật kỹ xem có xảy ra chuyện gì đáng để cho Lương tổng tìm cô không.”
Chu Lệ Lệ khẽ nhíu mày, như bừng tỉnh đại ngộ, nói:
“Tôi nhớ ra rồi, vừa rồi Phác Chấn Vũ ngồi chuyến bay của công ty chúng đến Trung Quốc tham gia fan meeting. Nhưng lại xảy ra xung đột với một người, sau đó bị tôi cản lại, liệu có phải là tìm tôi vì chuyện này không?”
------
Dịch: MBMH Translate