Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1447 - Chương 1445: Cầm Đầu Antifan Lớn Nhất Của Anh Lâm

Chương 1445: Cầm Đầu Antifan Lớn Nhất Của Anh Lâm
Chương 1445: Cầm Đầu Antifan Lớn Nhất Của Anh Lâm
Chương 1445: Cầm Đầu Antifan Lớn Nhất Của Anh Lâm




“Em cảm thấy chúng ta đừng nên tham gia vào chuyện này, để bản thân anh ấy tự xử lý đi.”

Hà Viện Viện nói tiếp:

“Chúng ta cũng không có năng lực ngăn cản các bình luận tiêu cực trên mạng xã hội, cho dù chúng ta có phản hồi cũng chỉ như muối bỏ biển, căn bản không giải quyết được vấn đề này.”

“Viện Viện nói có lý.” Cao Tông Nguyên nói tiếp:

“Dựa vào năng lực của anh Lâm, muốn xử lý chút chuyện nhỏ này, anh ấy còn cảm thấy đây không phải là vấn đề.”

“Vậy cũng không thể không làm cái gì cả.” Lương Kim Minh bĩu môi nói.

“Tôi gọi điện cho Lâm Dật xem thử phía anh ấy có suy tính gì không.”

Kỷ Khuynh Nhan lấy điện thoại ra, gọi vào số điện thoại của Lâm Dật.

Mấy phút sau, Kỷ Khuynh Nhan buông điện thoại xuống, nhìn người trong văn phòng làm việc rồi nói:

“Lâm Dật kêu chúng ta đừng bận tâm đến chuyện này.”

“Em thấy chưa, anh đã nói rồi, anh Lâm làm việc gì đều rất đáng tin cậy, anh ấy khẳng định có năng lực xử lý chút chuyện nhỏ này.” Cao Tông Nguyên nói.

Kỷ Khuynh Nhan suy nghĩ mấy giây, dường như cô cũng không phải quá lo lắng chuyện này.

Ở cùng với Lâm Dật lâu như vậy, cô đã có ít nhiều sức chống cự lại những chuyện như thế này.

Giống như chuyện này, có thể không cần phải quá lo lắng, Lâm Dật chắc chắn có thể hóa giải nguy hiểm.

“Mẹ nó, sao đám người hâm mộ này giống hệt du côn vậy, thế mà bọn họ có thể đào bới hết mọi chuyện của anh Lâm lên, quá lợi hại rồi.” Lương Kim Minh nói tiếp:

“Tôi cảm thấy đám người này có thể vào trong Cục an ninh rồi.”

“Ai nói không phải chứ.” Cao Tông Nguyên nói tiếp:

“Lúc trước khi * nắm lấy bản *, nếu như phát động đám người hâm mộ này, chắc sớm đã tìm thấy rồi, cũng không cần lấy tên lửa đốt lều trại của nhà người ta.”

“Nhưng mấy người không cảm thấy chuyện này quá thú vị sao, haha…” Hà Viện Viện cười vỗ lên đùi mình:

“Hồi đi học mẫu giáo, còn đi tiểu vào trong chảo xào rau, cũng chỉ có anh ấy có thể làm ra chuyện này.”

Hà Viện Viện càng nói càng hứng phấn.

“Trên mạng còn có một mẩu tin, nghe nói người lộ tin tức là bạn học cấp 2 năm đó của ông chủ, nói ông chủ từng viết thư tỏ tình với cô ta, sau khi giáo viên phát hiện thì bị kiểm điểm trước mặt mọi người, nhưng ông chủ lại tỏ tình trước mặt đám đông luôn, chấn động một thời.”

“Chuyện này quá giả rồi, chị cảm thấy Lâm Dật không thể nào làm ra chuyện như thế.” Kỷ Khuynh Nhan nói.

“Nhìn là biết đó là antifans.” Cao Tông Nguyên nói.

“Nhưng người ta nói đâu ra đấy, còn lấy ra được ảnh chụp chung tốt nghiệp năm đó nữa, không giống giả tạo.” Hà Viện Viện nói tiếp:

“Em cho cô ta một like, xem có thể tiếp tục moi ra chút tin xấu nào không.”

Khóe miệng Lương Kim Minh giật giật, anh ta thật sự cảm thấy so với Hà Viện Viện, đám người hâm mộ trên mạng xã hội kia cơ bản không tính là gì hết.

Cầm đầu antifans lớn nhất của anh Lâm đang ở đây nè.



Cùng lúc này, các câu lạc bộ người hâm mộ của Park Jin Woo - Phác Chấn Vũ cũng đang khua chiêng gõ trống bận rộn, nhằm có thể moi móc càng nhiều tin xấu về Lâm Dật.

Trong đó, lấy quy mô của “Câu lạc bộ người hâm mộ Park Jin Woo - Phác Chấn Vũ ở Hoa Hạ” là lớn nhất, người hâm mộ ở trong đây cũng kiên định nhất.

Buổi trưa lúc xảy ra sự cố náo loạn ở sân bay, đại đa số người ở trong đều là người của câu lạc bộ này.

Mà đại bộ phận tin xấu trên mạng xã hội cũng đều từ trong câu lạc bộ này tiết lộ ra ngoài.

Bởi vì trong đây không chỉ có người bình thường, còn có bọn con nhà giàu trẻ tuổi của gia tộc tài sản vượt cả trăm triệu cũng đang trà trộn trong đó, trở thành một trong số những fan cuồng của Park Jin Woo.

Ném tiền vào cũng không hề nhẹ tay.

Một quán nét xa hoa to lớn, tổng cộng ba tầng có hơn 100 máy tính tốc độ cao, toàn bộ đều bị người của câu lạc bộ người hâm mộ bao trọn hết.

Mục đích chính là moi móc càng nhiều tin xấu liên quan đến Lâm Dật, cắt đứt hết mọi mối quan hệ xã giao của anh!

“Cố gắng thêm đi, tranh thủ tìm được càng nhiều tin xấu, đừng để anh ta có chút cơ hội nhỏ nhoi nào!”

Cô gái nói lời này có dáng vẻ chỉ khoảng 17, 18 tuổi, mặc chiếc váy ngắn, cô ta nhìn người đang bận rộn ngồi trước máy tính, lớn tiếng thúc giục.

Tên của cô gái này là Tưởng Y Y, là hội trưởng của “Câu lạc bộ người hâm mộ Park Jin Woo ở Hoa Hạ”, gia đình cô ta làm kinh doanh bất động sản, giá trị bản thân mấy tỷ, cũng có chút tiếng tăm trong giới này.

Vì vậy, hầu hết các chi phí chi tiêu trong câu lạc bộ đều do cô ta chi trả.

“Rất kỳ lạ nè chị Y Y, dù tìm thế nào đều không tìm thấy những tin tức khác liên quan đến người đàn ông này, chỉ có thể tìm được một chút tin nhỏ lẻ như lông gà vỏ tỏi thôi.”

“Không thể nào, còn có rất nhiều thứ có thể moi sâu hơn chứ.” Tưởng Y Y nói tiếp:

“Chí ít cũng phải tìm ra số điện thoại của anh ta chứ, nếu không đến cơ hội uy hiếp anh ta đều không có.”

“Chúng ta đã ra thông báo phần thưởng trên mạng xã hội rồi, chỉ cần có người cung cấp địa chỉ nhà và số điện thoại của bọn họ, thì sẽ nhận được phần thưởng tiền mặt 10 nghìn tệ, nhưng đến tận giờ vẫn chẳng có ai báo tin sốt dẻo cả.”

“Điều này có chút kỳ quái rồi, đã một khoảng thời gian dài như vậy, như bình thường thì chắc đã có tin tức rồi, chẳng lẽ bạn bè thân thích của anh ta đều không thích tiền sao?”

“Có nên tăng thêm tiền thưởng nữa không, nói không chừng sẽ có hiệu quả đấy.”

“Nhưng tiền tiêu vặt tháng này bố tôi cho tôi chỉ còn lại 20 nghìn tệ thôi, không có cách nào tăng tiền thưởng hơn nữa.”

“Không sao, chúng tôi sẽ gom góp thêm.”

Nói xong, cô gái tóc ngắn đứng dậy, xông lên tầng ba nói với đám đông:

“Tiền của chị Y Y không đủ rồi, mọi người góp thêm một chút, tăng thêm tiền thưởng, bắt buộc phải tìm ra địa chỉ và số điện thoại của gã đàn ông đó!”

“Tôi bỏ ra 3000 tệ!” Một cô gái ngồi ở góc phòng nói:

“Jin Woo oppa xem chúng ta như người nhà, chúng ta không thể phụ lòng anh ấy. Chúng ta nhất định phải báo mối thù này cho anh ấy.”

“Hôm qua tôi nhìn thấy trong wechat của bố tôi vẫn còn 500 tệ, tối nay về nhà tôi sẽ lén chuyển qua đây.”

“Mẹ tôi gần đây mới mua một chiếc Iphone, tôi có thể lấy trộm bán ra ngoài.”

“Tiền tiêu vặt tháng này của tôi vẫn còn 30 nghìn tệ, tôi quyên góp 20 nghìn tệ!”

Một tiếng gọi trăm lời đáp, chỉ vẻn vẹn trong mười mấy phút, hơn một trăm người hâm mộ lại gom ra được 100 nghìn.

Ngoại trừ chỗ này ra, bọn họ còn kêu gọi đám đông trong các nhóm hâm mộ khác nữa.

Nửa tiếng sau lại gom ra thêm được 168 nghìn tệ, đưa tất cả số tiền này trở thành tiền thưởng, phát lên trên mạng xã hội, đồng thời kêu gọi:

Ai có thể tiết lộ địa chỉ nhà và số điện thoại của anh ta, số tiền này chính là của người đó!

“Để xem lần này anh ta còn có thể kiên trì được bao lâu nữa!” Tưởng Y Y nói tiếp:

“Tôi không tin có người vào lúc này vẫn chống đỡ được sự mê hoặc của đồng tiền!”

Đám fan cuồng ở tầng ba cũng bật cười ha ha, bầu không khí thoải mái không ít.

Bởi vì trước đây bọn họ đã từng làm rất nhiều việc tương tự thế này rồi.

Cứ có người nói xấu Park Jin Woo, bọn họ sẽ tiết lộ những người đó lên trên mạng xã hội, vả lại mỗi một lần đều vô cùng thuận lợi, không có lấy một lần thất thủ!

Vì vậy lần này bọn họ cũng có lòng tin vô cùng, tin tưởng bản thân sẽ không thua cuộc!

“Ông trời của tôi ơi, mọi người nhanh đến mà xem, có phát hiện mới!”

Đột nhiên một tiếng thất thanh vang lên, thu hút sự chú ý của những người khác ở tầng ba.

Trước máy tính số 36, một thanh niên tầm 18,19 tuổi, mở to con mắt chăm chú không rời khỏi màn hình máy tính, sắc mặt có vẻ không ổn cho lắm.

“Lý Thượng, cậu tìm ra tin tức gì rồi phải không?” Tưởng Y Y hỏi.

“Tôi ở trên mạng xã hội tìm thấy một công ty có tên tập đoàn Lăng Vân, tổng giám đốc của công ty này cùng tên gọi với cái gã antifan kia, căn cứ thêm những tin tức khác để so sánh hình như là cùng một người.”

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment