Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1626 - Chương 1624: Ném Tiền Xu.

Chương 1624: Ném Tiền Xu.
Chương 1624: Ném Tiền Xu.
Chương 1624: Ném Tiền Xu.




Lời nói của Lâm Dật khiến cho người ở chỗ này đều cảm thấy kinh ngạc, không nghĩ tới rằng anh cũng đến để mua xe.

"Người anh em, khoác lác cũng phải có giới hạn, người ta cũng đã nói rồi, xe này có giá khoảng 48 triệu, anh cảm thấy mình có thể mua nổi sao?"

"Không mua nổi thì tôi đến tham gia náo nhiệt làm gì?" Lâm Dật hỏi lại.

"Tới lòe người chứ sao." Đổng Hàm Vũ nói:

"Hiện tại mấy streamer trên mạng đều như vậy, dùng phương thức này để thu hút fan và nhiệt độ, tôi thấy các người tới đây để phá rối đúng không."

Nói xong, Đổng Hàm Vũ nhìn Trương Thần Hi, "Mỹ nữ, tôi tặng cho cô thêm 3000 tệ, tổng cộng 5000, cô bán danh ngạch lên sân khấu này cho tôi đi."

Đối với những người có tiền lương bình thường mà nói, 5000 tệ đã không phải là con số nhỏ, Trương Thần Hi có chút động tâm.

"Tôi ra 10 ngàn." Lâm Dật cười ha hả, nói.

Con số 10 ngàn này đã trấn trụ tất cả người ở chỗ này.

Cho dù là để phát trực tiếp chương trình, cũng không thể bỏ ra tiền vốn lớn như vậy được.

"Tố chất tâm lý đúng là rất khá." Đổng Hàm Vũ cũng không nóng nảy, nhìn Lâm Dật giống như là khiêu khích, "Nhưng mà tôi vẫn phải nhắc nhở cậu một chút, các người phải vất vả mới kiếm được từng đó tiền, không cần thiết phải tranh giành những thứ này với tôi làm gì. Cho dù anh có lấy ra toàn bộ gia sản thì cũng không không đủ nhìn ở trước mặt tôi đâu."

"Không cần anh quan tâm đến chuyện này."

Đổng Hàm Vũ cười cười, nói:

"Anh không phải ra 10 ngàn à, vậy tôi ra 20 ngàn, tôi thật sự thật sự muốn nhìn xem một chút, anh có thể lấy ra bao nhiêu tiền để tranh giành với tôi."

Tê _ _

Người vây xem đều hít sâu một hơi, ai cũng không nghĩ đến phú nhị đại này sẽ bỏ ra 20 ngàn tệ để mua một chỗ lên sân khấu quan sát khoảng cách gần.

Con số này đã bắt kịp tiền lương một tháng của những thành phần tri thức.

"Kẻ có tiền đúng là tài đại khí thô, đây chính là tiền lương hai tháng của tôi đó, nhưng người ta lại không để vào mắt."

"Anh ta tới là để mua chiếc xe này, mấy chục triệu còn bỏ ra được, còn thiếu 20 ngàn mưa bụi này sao?"

"Người anh em, anh ngàn vạn lần phải kiềm chế một chút, nếu như chọc tới người ta, sau đó anh lại không bỏ ra nổi nhiều tiền như vậy thì người mất mặt chính là anh, vẫn nên nghe tôi khuyên đi, đừng lòe người nữa."

"Được thôi, nếu các người đều đã nói như vậy, tôi cũng không tranh giành với anh ta nữa." Lâm Dật nói với vẻ thản nhiên.

Tô Cách nhìn anh một cái, cảm thấy hành động như vậy, có chút không phù hợp với tác phong làm việc của Lâm Dật.

Chẳng lẽ là bước sang năm mới rồi, lớn lên thêm một tuổi, người cũng trưởng thành hơn?

Nhưng lại cảm thấy không đúng lắm.

Cậu ấy ưa thích đèn lớn, dường như chưa từng thay đổi, vẫn là thiếu niên.

"Anh xem như này không phải là tốt sao." Đổng Hàm Vũ cười nhạo:

"Dạng người giống như các người trong mắt người bình thường, cũng coi là khá giả, giả trang một chút cũng không có gì. Nhưng ở trước mặt tôi, thì tốt nhất đừng chơi như vậy, tốt xấu gì cha tôi cũng là phú nổi tiếng với giá trị con người hơn 90 tỷ, anh so được được?"

Lâm Dật lắc đầu, "Anh hiểu lầm ý của tôi rồi, tôi chẳng qua là cảm thấy làm một người trưởng thành, đi đoạt một danh ngạch lên sân khấu quan sát thì có chút thấp, cho nên dứt khoát không chơi với anh nữa."

"Ha ha. . . Chuyện này thì khác nhau ở chỗ nào? Anh cuối cùng vẫn là đấu không lại tôi, không có tiền thì vẫn nên khiêm tốn một chút."

"Tôi chỉ nói là không tranh cơ hội lên sàn, nhưng không nói là không mua chiếc xe này."

Lâm Dật quay đầu nhìn mỹ nữ chủ trì trên đài, "Cô gọi quản lý tiêu thụ quản đến đây, tôi muốn chiếc xe này, cũng đừng tiến hành mấy cái hoạt động thiêu thân kia nữa."

Lời này vừa dứt, toàn trường phải sợ hãi.

"Người anh em, anh nói muốn mua chiếc xe này sao? Tổng giá trị thế nhưng chính là gần 50 triệu đó, có thể đừng nói giỡn được không?"

"Đúng vậy, đúng vậy, cũng không cần lòe người làm gì, tổ chức triển lãm xe hơi đoán chừng cũng biết các người là streamer tới để đùa giỡn bọn họ, không có khả năng bán xe cho anh đâu."

Lâm Dật không phản ứng với quần chúng ăn dưa xung quanh, mà nhìn mỹ nữ chủ trì trên đài.

"Gọi người đến đây đi."

"Được, được, ngài chờ một lát. . ."

Mỹ nữ chủ trì có chút mơ hồ, không nói về chuyện anh chàng đẹp trai này có mua hay không, nhưng khí thế này đúng thật là không phải ai cũng có.

Ngay lúc mỹ nữ chủ trì chuẩn bị gọi nhân viên tiêu thụ tới, một người đàn ông dáng người thấp thấp đi tới.

Lâm Dật liếc mắt nhìn qua bảng hiệu trước ngực anh ta, tên là Đỗ Tuyền, là quản lý tiêu thụ buổi triển lãm.

"Tiên sinh, chào ngài, là ngài muốn mua xe sao?"

"Đúng thế." Lâm Dật trả lời.

"Chờ một chút, tôi cũng muốn mua." Đổng Hàm Vũ nói với quản lý tiêu thụ:

"Tôi nói trước cho anh tình huống của tôi, cha tôi là Đổng Cao Sơn của thực phẩm Gia Phúc, anh ta lại chỉ là một streamer trên mạng, anh cảm thấy là tôi có sức mua hay là anh ta có?"

"Thực phẩm Gia Phúc!"

Nghe thấy nhãn hiệu này, người ở chỗ này đều đồng loạt kinh hô.

Đây có thể xem như nhãn hiệu quốc dân, có nhiều hơn phân nửa người Hoa đều ăn qua đồ nhà bọn họ.

Giống như nước khoáng Khang Sư Phụ, độ quốc dân vô cùng cao.

Cho dù chưa ăn qua thì cũng nghe qua tên nhãn hiệu này.

Ai cũng không nghĩ tới, loại phú nhị đại cấp bậc này vậy mà lại chạy đến Trung Hải mua xe .

Thật sự là giàu đến vô nhân tính!

Thân phận của Đổng Hàm Vũ khiến cho quản lý tiêu thụ Đỗ Tuyền kinh ngạc.

Loại phú nhị đại như này chắc chắn là có sức mua hơn so với người đàn ông trước mắt.

Hơn nữa nhìn dáng vẻ của anh ta, ngoại trừ tướng mạo thì cũng không có chỗ nào khác thường cả, thật sự không giống với người có thể mua nổi loại xe này.

Anh cũng không khinh bỉ Lâm Dật, dù sao không phải ai cũng đều có thể mua nổi xe đua siêu cấp.

Chỉ là trong lòng càng có khuynh hướng nghiêng về Đổng Hàm Vũ hơn.

Dù sao giá trị con người còn tại đó, muốn mua một chiếc xe mấy chục triệu là chuyện không thành vấn đề.

"Hai vị tiên sinh, các người đều muốn mua xe này, nhưng người nào có thể mua được thì phải xem vận may rồi." Đỗ Tuyền nói.

Trong trường hợp như này, mình là đại biểu của nhãn hiệu Lamborghini, không thể đối đãi khác nhau được.

Nếu như bị công ty đối thủ phát lên trên mạng thì công việc của mình cũng sẽ không cần nữa, còn phải công bằng một chút.

"Thật sự là phiền, mua không nổi còn tới làm rối." Đổng Hàm Vũ nói:

"Nhưng mà hôm nay tôi nhất định phải có được chiếc xe này, anh tốt nhất nên thu mấy cái tâm tư đó của mình lại đi, đừng chọc tôi không cao hứng, không có chỗ tốt đối với anh đâu."

"Vậy tôi cũng muốn xem một chút, anh làm thế nào để có được chiếc xe này."

Nhìn thấy hai người muốn ầm ĩ lên, Đỗ Tuyền tới khuyên can.

"Chiếc xe này, toàn châu Á chỉ có một chiếc mà hai vị đều muốn mua, chúng ta đành quyết định thông qua hình thức ném tiền vậy."

"Không có vấn đề, tối nay tôi có hẹn người khác đua xe, đừng lãng phí thời gian của tôi."

"Được được được, xin chờ một vài phút."

Sau khi lên tiếng, quản lý tiêu thụ về sau hậu trường, lấy một đồng tiền xu tới.

"Ai muốn chữ?"

"Tôi." Đổng Hàm Vũ nói.

Đỗ Tuyền nhìn Lâm Dật, "Tiên sinh ngài mặt hình được không?"

Lâm Dật nhún vai, "Không thành vấn đề, dù sao xác suất đều là như giống nhau."

"Nếu hai vị đã không có vấn đề gì thì bây giờ sẽ bắt đầu ném tiền xu."

Nói xong, Đỗ Tuyền ném tiền xu lên tận không trung, nhìn đống tiền xoay vòng, mọi người ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Ai cũng không nghĩ tới, một chiếc xe hơn 40 triệu, lại dùng phương thức như vậy để quyết định chủ sở hữu.

Đương.

Tiền xu rơi xuống đất!

Mặt chữ hướng lên trên!

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment