Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1859 - Chương 1857: Đã Biết.

Chương 1857: Đã Biết.
Chương 1857: Đã Biết.

Mắng một câu, Hà Viện Viện quay người rời khỏi biệt thự số 1.

Kỷ Khuynh Nhan đã nói như vậy, mình cũng thể ở lại đây nữa.

Cho dù mình cứ ở lại đây không đi, chị ấy nhất định sẽ đuổi mình ra.

Mà xảy ra chuyện như vậy, chị ấy cũng không hi vọng người khác sẽ xuất hiện ở đây.

Cho chị ấy một hoàn cảnh an tĩnh để bình ổn lại, có lẽ là biện pháp tốt nhất.

Lái xe rời khỏi biệt thự, Hà Viện Viện chạy đến khu vực bảo an bên ngoài.

Tuy thời gian còn rất sớm, nhưng bọn họ đã bắt đầu làm việc.

Nhìn thấy Hà Viện Viện đi ra, đội trưởng bảo an còn nhiệt tình lên tiếng chào hỏi.

"Anh Mã, có chuyện muốn làm phiền anh một chút." Hà Viện Viện nói với đội trưởng đội bảo an.

"Được, được được, có việc gì ngài cứ nói."

Đội trưởng bảo an là một người rất thông minh, biết quan hệ giữa Hà Viện Viện và nữ chủ nhân vô cùng tốt, thái độ vô cùng nhiệt tình.

Hơn nữa chín ngôi biệt thự của Cửu Châu Các đều là của Lâm tiên sinh.

Từ một góc độ nào đó, mình có thể xem như là bảo an tư nhân của ngài ấy.

Bạn bè người ta có việc, khẳng định phải giúp đỡ xử lý một chút.

"Tôi có việc phải đi ra ngoài một chuyến, trong khoảng thời gian này các người giúp tôi nhìn chằm chằm biệt thự số 1, lúc bình thường nhớ qua nhìn một chút xem học tỷ của tôi đang làm gì. Nếu là có việc thì gọi điện thoại cho tôi, đây là danh thiếp của tôi."

Đội trưởng bảo an biết, đàn chị mà cô nói tới hẳn là nữ chủ nhân của Cửu Châu Các.

Chỉ là yêu cầu như vậy có chút kỳ quái.

"Ý của ngài là, bảo chúng tôi nhìn chằm chằm xem cô ấy đang làm gì sao?"

"Cũng không phải là ý đó, dù sao các người nghĩ một chút biện pháp để xác nhận an toàn của chị ấy là được. Tâm trạng của cô ấy gần đây không tốt, tôi sợ chị ấy sẽ nghĩ quẩn."

Hà Viện Viện mở túi xách của mình ra, miễn cưỡng tìm thấy mấy trăm đồng tiền tiền mặt.

"Anh cầm lấy số tiền này, cách mỗi nửa giờ nói với tôi một chút tình huống, chỉ cần xác định chị ấy còn ở trong biệt thự là được."

"Tôi biết phải làm sao." Đội trưởng bảo an rất nhanh liền hiểu ý của Hà Viện Viện, nhiệt tình nói:

"Chuyện giúp đỡ thì có thể, nhưng tôi không thể nhận tiền, Lâm tiên sinh bình thường đối với chúng tôi rất tốt, giúp chút chuyện này không tính là gì."

"Không có việc gì cả, anh cứ yên tâm cầm lấy số tiền này."

Hà Viện Viện nhét tiền vào trên tay đội trưởng bảo an, sau đó lái xe rời đi.

Cô còn có rất nhiều chuyện cần làm, không muốn lãng phí thời gian ở nơi này.

Hơn bốn hơn mười phút sau, Hà Viện Viện lái xe tới đến Cổ Bắc số 1.

Là biệt thự nổi danh của Thang Thần Nhất Phẩm, vô số ngôi sao và phú hào đều mua nhà ở đây.

Còn là căn cứ của vô số paparazzi và fan.

Tiếp theo, nơi này còn là nhà của Cao Tông Nguyên.

Hà Viện Viện lái xe vào, sau đó xe nhẹ đường quen lên tầng 16, cầm chìa khoá mở cửa phòng ra, vội vã đi vào.

Vừa vào cửa đã có thể nghe thấy tiếng ngáy đều đều của Cao Tông Nguyên.

Chỉ thấy anh để trần người trên, nằm ngáy o o ở trên giường.

Hoàn toàn không chú ý tới trong nhà có người đến.

"Ngủ ngủ ngủ, em để anh ngủ!"

Hà Viện Viện một chân đá vào người Cao Tông Nguyên.

Bịch một tiếng, người kia bị đá rơi xuống đất, đột nhiên bừng tỉnh, vừa muốn mắng thì phát hiện người đá mình là Hà Viện Viện.

"Thế nào vậy, đá anh làm gì."

Đều nói vỏ quýt dày có móng tay nhọn, Hà Viện Viện và Cao Tông Nguyên chính là một đôi tổ hợp như vậy.

Ở trước mặt người ngoài, anh không sợ trời không sợ đất, nhưng ở trước mặt Hà Viện Viện cảm thấy sợ hãi.

Hà Viện Viện không nói lời vô nghĩa, ném ảnh chụp tới trên người Cao Tông Nguyên.

"Các anh có biết chuyện này không!"

"Chuyện gì?"

Cao Tông Nguyên lẩm bẩm một câu, cầm lấy ảnh chụp rơi rải rác khắp mặt đất, vẻ mặt lập tức dừng lại.

Trong đầu hiện lên một vấn đề.

Những hình này đều mẹ nó là ai chụp!

"Kỹ thuật gì đây chứ? P mặt còn sai lệch."

"Lệch cái rắm!"

Hà Viện Viện hầm hầm đi qua, véo lỗ tai Cao Tông Nguyên, nhấc anh lên.

"Ngừng ngừng ngừng, nhẹ một chút, đau."

"Anh còn dám giả bộ với em!" Hà Viện Viện kêu ầm lên:

"Mấy người bạn bè không tốt như các anh ngày nào cũng tụ lại với nhau, chẳng lẽ anh không biết những chuyện xấu của anh ấy sao?!"

"Anh thật sự không biết, từ sau khi ở cùng một chỗ với em, anh đã hoàn lương."

"Anh cứ nói như vậy đi, có tin em đạp cho hay không."

"Cho dù em có đạp anh thì anh cũng không biết a." Cao Tông Nguyên mang vẻ mặt cầu xin, nói.

Liên quan tới một số việc của Lâm Dật, đừng nói là Cao Tông Nguyên, cho dù là Tần Hán và Lương Kim Minh cũng không phải là vô cùng rõ ràng.

Bọn họ chỉ biết quan hệ giữa anh và Lương Nhược Hư tương đối thân thiết, nhưng cụ thể đã phát triển đến mức nào thì mấy người cũng không biết.

Nhưng những hình này, đã đủ để chứng minh vấn đề.

Anh Lâm vụng trộm làm những chuyện kia, đã bị người khui ra ánh sáng.

Con mẹ nó, rốt cuộc là ai làm?

Lấy năng lực của anh Lâm, người bình thường thật sự không có khả năng chụp được ảnh của anh ấy.

Chẳng lẽ lại là Tesla làm?

Rất không có khả năng này.

Reng reng reng _ _

Đúng lúc này, điện thoại di động của Cao Tông Nguyên vang lên, là Lương Kim Minh gọi Wechat video tới.

Sau khi anh kết nối, phát hiện là cuộc gọi video nhóm, bên trong còn có Tần Hán.

"Vừa mới sáng sớm gọi video cái lông, tôi còn đang ngủ đây." Tần Hán híp mắt, hùng hùng hổ hổ nói.

"Đừng ngủ, xảy ra mẹ nó chuyện lớn rồi." Lương Kim Minh cũng để trần, nói:

"Tôi đã gửi mấy cái video vào trong nhóm bốn người, các người nhanh đi qua nhìn một chút."

"Đợi lát nữa rồi nói sau, ngủ đây."

"Còn ngủ mấy cái cái lông a, xảy ra chuyện lớn rồi." Lương Kim Minh nói:

"Chuyện của anh Lâm và Lương bí thư bị người đưa ra ngoài, tôi buổi sáng lướt tiktok đã nhìn thấy mấy video liền."

"Tôi thao, thật hay giả vậy!"

Tần Hán ngồi dậy từ trên giường, tinh thần cả người giống bị người ta tạt cho một gáo nước lạnh.

"Chuyện này mẹ nó rốt cuộc là thế nào? Lão Lâm gần đây đắc tội với người nào sao?"

Trong mắt của ba người, chỉ có kẻ thù của Lâm Dật mới làm loại chuyện này.

"Anh Lâm hiện tại đã mất liên lạc, làm sao có thể đắc tội người khác được." Lương Kim Minh nói:

"Lại nói, chuyện của Tesla đều đã được giải quyết, bọn họ không có khả năng dám đi ra giả trang với anh Lâm nữa."

"Vậy mẹ nó là ai làm?" Tần Hán nói:

"Lá gan cũng không nhỏ, nếu để cho tôi biết được là ai, nhất định sẽ đã bể trứng của anh ta!"

"Việc này không phải trọng điểm, chúng ta phải nghĩ biện pháp, đè việc này xuống. Nếu như để cho Kỷ tổng biết chuyện này thì trời sẽ sụp xuống mất."

"Nói rất đúng, việc này tuyệt đối không thể để cho Kỷ tổng biết được."

Tần Hán nhìn Cao Tông Nguyên, nói với vẻ chân thành:

"Lão Cao, nhớ nhìn chằm chằm Hà Viện Viện nhà anh một chút, nếu để cho cô ấy biết việc này, nhất định sẽ nói cho Kỷ tổng."

Lúc nói chuyện, Tần Hán đã mặc quần áo xong, "Tôi bây giờ sẽ đi liên hệ người bình ổn việc này, hai người các người cũng đừng ngủ nữa, nhanh dậy làm việc đi."

"Anh Tần, anh không cần phải bận rộn." Cao Tông Nguyên bất đắc dĩ nói.

"Có thể không bận được sao, lão Lâm hiện tại đã mất liên lạc, lại xảy ra chuyện lớn như vậ. Nếu như ba người chúng ta không giúp anh ấy bình ổn, vậy có còn được gọi là anh em không."

"Tôi không phải là có ý đó." Cao Tông Nguyên gãi gãi đầu, "Viện Viện đang ở bên cạnh tôi, hơn nữa cô ấy đã biết chuyện này từ sớm."

Bình Luận (0)
Comment