"Được chứ được chứ."
Triệu Úy Nhiên gật đầu nói:
"Việc này từ lúc còn học cấp hai em đã biết rồi."
Thổi da trâu à!
Cấp hai đã hiểu rồi.
"Vậy thì có cơ hội chúng ta sẽ thảo luận một chút."
"Ừm vâng."
Lâm Dật vẫy tay tạm biệt, ở trong ánh mắt hâm mộ của tất cả mọi người, lái xe rời đi.
"Úy Nhiên, không phải anh ta chỉ là biết chút kiến thức vật lý thôi sao? Vậy thì cũng có làm được cái gì, không phải cuối cùng vẫn là một tên sai vặt hay sao?"
Trương Kiếm tức giận không bình tĩnh nói.
"Sai vặt thì làm sao chứ, anh ấy đẹp trai là được rồi."
"Hai người căn bản không cùng một con đường!"
"Lớn lên đẹp mắt là được."
"Lớn lên đẹp mắt bình thường đều không đáng tin cậy!"
"Không đáng tin cậy thì không đáng tin cậy thôi, không quan trọng."
Trương Kiếm: . . .
Lâm Dật lái xe rời đi, chẳng bao lâu liền nhận được đánh giá năm sao từ Triệu Úy Nhiên cho mình.
Ngoại trừ tin nhắn báo đánh giá năm sao, còn có một tin nhắn của hệ thống ứng dụng nhắc nhở chính mình đạt điểm số quá thấp, cần phải đề cao chất lượng phục vụ.
"Đề cao mấy cái lông."
Lâm Dật đậu đen rau muống nói:
"Những thứ khách hàng xấu xa kia đều là do các người nuông chiều mà thành."
Lâm Dật căn bản không có để ý đến tin nhắn nhắc nhở của ứng dụng hệ thống, mà lại cầm điện thoại di động và bấm số gọi cho Trương Tùng.
"Lão đại, có chuyện gì vậy?"
"Đã giữa trưa rồi, đi ăn cơm thôi."
"Em đang ăn cơm trưa với khách hàng bên này rồi, lão đại anh cũng không cần chú ý đến em như vậy, yên tâm em không đói chết được đâu."
"Vậy được, anh tắt máy trước nhé."
"Được."
Bởi vì khoảng cách đến khách sạn Bán Đảo rất xa, nên Lâm Dật ăn tạm gì đó để lấp đầy dạ dày ở quán ăn ven đường, sau đó tiếp tục nhận đơn đặt hàng.
Đồng thời cũng lẩm bẩm một mình, không biết đến khi nào thì nhiệm vụ tiếp theo của hệ thống sẽ tới.
"Ngài có đơn đặt hàng mới, xin chú ý kiểm tra và tiếp nhận."
Nhìn thấy nội dung của đơn đặt hàng mới, yêu cầu mình đi tới điểm dịch vụ hậu cần Logistics để lấy một kiện hàng.
Còn lại thì không nói thêm điều gì khác.
Sau khi tiếp nhận đơn đặt hàng, Lâm Dật cũng không có đi ngay.
Nói chung những thứ vận chuyển bằng phương thức Logistics thường là kiện hàng có khối lượng lớn, nếu như loại mặt hàng nhỏ thì chỉ cần chuyển phát nhanh là được rồi.
Liệu mình có khả năng để vận chuyển đồ vật to như vậy hay không, đây chính là một cái vấn đề.
Gọi điện thoại lại cho đối phương, Lâm Dật lễ phép chào hỏi:
"Xin chào, tôi là anh chàng shipper, xin hỏi ngài bảo tôi đi lấy hàng là vật gì?"
"Ngừng ngừng ngừng, cậu nói chuyện kiểu gì đấy?!"
Trong điện thoại truyền đến giọng nói bén nhọn của một người phụ nữ, mang theo khẩu âm nồng đậm, lộ vẻ vô cùng cay nghiệt.
"Tôi đã hơn bốn mươi tuổi, cậu lại còn tự xưng là anh? Cậu bao nhiêu tuổi rồi, thế mà không phải cố ý chiếm tiện nghi của tôi."
Lâm Dật: . . .
"Dì này, dì đừng hiểu lầm, anh chàng shipper cũng là cách gọi nghề nghiệp thôi, không có ý gì khác."
"Nhóc con, cậu còn nói gì đó, tôi rất già sao? Cậu biết tôi hình dáng ra sao à? Tôi nói cho cậu biết, tôi bảo dưỡng rất tốt, nhìn giống như mới hơn hai mươi tuổi, cậu dựa vào cái gì gọi tôi là dì!"
Fuck you!
"Thưa quý cô, tôi muốn hỏi thăm là cô bảo tôi đi lấy đồ là vật gì?"
Lâm Dật có chút không nói nên lời.
"Đó là một cái giá sách. Tôi đã viết cả địa chỉ ở trong mục ghi chú, cậu đến điểm dịch vụ hậu cần là có thể nhìn thấy."
Người phụ nữ nói trong điện thoại:
"Mau chóng đi lấy đồ mang đến cho tôi đi."
"Một cái giá sách quá cồng kềnh, không nằm trong phạm vi giao hàng của tôi. Tốt nhất là cô thuê một cái xe vận tải đi, đây không phải việc mà shipper làm việc vặt như chúng tôi có thể làm được."
"Cái gì gọi là không nằm trong phạm vi giao hàng của cậu? Khẩu hiệu của các người không phải đã nói, có thể trợ giúp khách hàng giải quyết bất kỳ vấn đề sinh hoạt gì sao? Tại sao chỉ có mỗi cái giá sách cũng không mang đến được?"
Người phụ nữ nói trong điện thoại với giọng điệu bắt bẻ:
"Giá sách của tôi cũng không lớn, chỉ có hơn 100 cân, làm sao lại không vận chuyển được? Làm gì vậy chứ, nói cậu vài câu mà đã không muốn nghe lời rồi?"
"Tôi đã nói, hàng hóa cồng kềnh không nằm trong phạm vi tôi giao nhận, đề nghị cô thuê xe vận tải, chẳng lẽ cô nghe không hiểu?"
"Thuê một chiếc xe vận tải ít nhất phải mất 200 tệ, cậu cho tôi tiền đi, cũng chỉ biết chém gió thôi sao?"
"Được rồi, không cãi nhau với cô nữa, cô tìm người khác tiếp nhận đơn hàng đi."
Lâm Dật không nói nhảm thêm, lập tức tắt điện thoại, cũng kéo số điện thoại của đối phương vào danh sách đen.
Con mẹ nó, đúng là loại ngu ngốc nào cũng đều có.
Reng reng reng ~~
Đúng lúc này, điện thoại di động của Lâm Dật vang lên, là Tôn Phú Dư gọi tới.
Mấy ngày trước anh đã giao nhiệm vụ cho bọn họ, cuộc gọi này rất có thể là chuyện liên quan tới dự án.
"Chào Lâm tiên sinh, vụ việc máy quang khắc đã xảy ra đôi chút vấn đề."
Lâm Dật nhíu lông mày,
"Xảy ra chuyện gì?"
"Sau khi ngài rời đi, chúng tôi đã liên hệ với công ty Asmail ở Hà Lan, muốn đặt hàng hai chiếc máy quang khắc bản tiên tiến nhất. Chúng tôi đều đã ký hợp đồng và chuyển tiền đặt cọc, nhưng buổi sáng hôm nay, giám đốc kinh doanh của công ty Asmail đã gọi điện thoại tới cho tôi và nói rằng Sở nghiên cứu chúng ta gặp vấn đề với quỹ tín dụng quốc tế. Vì vậy, họ đã từ chối đơn đặt hàng của chúng ta, hơn nữa còn chuyển trả lại toàn bộ tiền đặt cọc và tiền bồi thường vi phạm hợp đồng."
"Tín dụng quốc tế có vấn đề?"
Lâm Dật híp mắt, cảm giác chuyện này không hề đơn giản như mặt bề ngoài.
"Sau đó thì sao, anh có thương lượng cụ thể lại với bọn họ không?."
"Tôi đã đàm phán qua, nhưng cho dù tôi nói bất kể điều gì, đối phương đều lấy tín dụng quốc tế làm lý do, từ chối yêu cầu mua hàng của chúng ta."
Tôn Phú Dư tức giận nói:
"Tôi cảm thấy, khả năng có người âm thầm giở trò xấu ở trong bóng tối, muốn phá hỏng kế hoạch mua sắm của chúng ta lần này."
Lâm Dật sờ sờ lên cằm,
"Ngoại trừ Cisco ra, không ai có thể làm được chuyện như vậy."
Tôn Phú Dư trầm mặc vài giây đồng hồ,
"Lúc mới ban đầu tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng bằng vào sự hiểu biết của tôi đối với Cisco, với năng lực của bọn họ chắc là không đủ năng lực làm ảnh hưởng đến quyết định của bên Asmail."
"Có lẽ bọn họ không có năng lực này, nhưng người khác thì khả năng có."
"Ý của Lâm tiên sinh là còn có người khác tham dự vào sự kiện này?"
"Đúng thế."
Lâm Dật nói ra:
"Giống như anh nói, lấy thực lực của Cisco hiện tại nếu như một mình đứng ra thi đấu, bọn họ sẽ không có thể lực làm ra được chuyện như vậy."
"Thật sự là đã nghèo còn mắc cái eo. Nếu như Cisco và những công ty khác cùng bắt tay hợp tác phát triển nghiên cứu, thì đối với chúng ta mà nói, cũng là sự đả kích không nhỏ."
Tôn Phú Dư nói ra điều lo lắng của mình.
"Nếu chuyện đã như vậy, thật ra cũng còn có cách cứu vãn, không tính là quá mức nghiêm trọng."
"Ừm? Lâm tiên sinh, chẳng lẽ ngài cảm thấy vẫn còn có khả năng xoay chuyển tình thế sao?"
Lâm Dật gật gật đầu,
"Nếu như Cisco có kế hoạch hợp tác với công ty khác trong việc phát triển nghiên cứu, vậy thì bọn họ căn bản cũng không đáng e ngại. Sợ là ở sau lưng Cisco còn có nhà tư bản cao cấp hơn tham dự vào, như vậy mọi chuyện sẽ không còn đơn giản dễ làm nữa. Ngay cả kẻ địch là ai, chúng ta cũng không biết, trận chiến này bỗng trở nên khó khăn hơn rất nhiều."
"Tôi hiểu ý của ngài."
Tôn Phú Dư nói:
"Ý của ngài là, có thể nhà tư bản đứng sau lưng Cisco đã chi phối quyết định của công ty Asmail, cho nên mới xảy ra chuyện như vậy?"
"Không sai."
Trầm mặc vài giây đồng hồ, Lâm Dật nói tiếp:
"Chuyện liên quan đến máy quang khắc trước tiên cứ thả lỏng một chút, tôi sẽ sớm dành thời gian đi qua chỗ mọi người một chuyến. Trong khoảng thời gian này, anh gấp rút phối hợp với Lục Dĩnh trong việc mở rộng và phát triển hệ thống mới."
"Vâng, Lâm tiên sinh."
Tắt điện thoại, Lâm Dật an tĩnh ngồi ở trong xe.
Chuyện mua sắm máy quang khắc bị tạm ngừng, đây là việc mà anh không hề ngờ tới. Anh cần có một khoảng thời gian, bình tĩnh suy nghĩ về biện pháp ứng phó.
Hô ~~
Hít thở sâu một hơi, khóe miệng Lâm Dật mang theo ý cười khó có thể phát hiện.
Xem ra không chỉ riêng cá nhân mình ý thức được tác dụng của chất bán dẫn Chip.
Tấm màn đen giấu ở sau lưng đã sắp bị chính mình mở ra.
------
Dịch: MBMH Translate