Tình thế cấp bách, Lý An Nam không nói nhảm nữa vung nắm đấm lên hướng về phía Tống Kim Dân đập tới.
Những người khác cũng không có để ý những việc này, quan hệ giữa hai gia đình tương đối tốt, cũng đều biết trình độ của anh ta làm sao, nên rất dễ dàng đem chuyện trước mắt giải quyết.
Cho dù anh ta có bị đánh gãy chân, cũng là do vận khí của anh ta không tốt, nhất định phải vào lúc này đứng ra tự tìm phiền phức.
Đùng!
Tống Kim Dân đưa một tay ra bắt được nắm đấm của Lý An Nam, chỉ với một chiêu anh đã ngăn được đòn tấn của anh ta!
"Điều này sao có thể!"
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người có mặt đều sửng sờ.
Ai cũng không ngờ tới điều này sẽ xảy ra!
Anh nhưng là người có trình độ cấp E, làm sao có khả năng chặn được chiêu thức của anh ta chứ!
"Anh đang làm gì vậy! Có biết bây giờ là lúc nào rồi không, lại còn ở đằng kia lề mà lề mề!" Chu Kim Ba la mắng.
"Biết rồi, tôi bây giờ liền động thủ đem anh ta giải quyết đây!"
Vẻ mặt của Lý An Nam trở nên nghiêm túc sau khi đồng ý.
Ở trước mặt nhiều người như vậy, lại bị một người đàn ông lôi thôi lếch thếch này này chặn đường, với thân phận của anh ta, đây là một chuyện rất mất mặt!
Sau khi hạ quyết tâm, Lý An nam chuẩn bị lần nữa động thủ.
Nhưng lúc phát động công kích, chợt phát hiện có gì không đúng!
Dù cố gắng như thế nào, anh hình như cũng không có cách nào rút nắm đấm từ trong lòng bàn tay của anh ta ra được!
"Tại sao lại như vậy!"
Tống Kim Dân không có cho anh ta cơ hội nói nhảm, bàn tay lớn đột nhiên hướng lên trên mạnh mẽ đột ngột bẻ gãy cổ tay anh!
A!
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp khu dân cư!
Ai cũng không ngờ tới, người đàn ông tâm thường này vậy mà có thể đánh bại Lý An Nam, hơn nữa còn là dùng phương thức như thế!
"Làm sao có khả năng!"
Nhìn thấy Lý An Nam ngã trên mặt đất không đứng lên nổi, Ngụy Thế Phổ với Chu Kim Ba tất cả đều sững sờ.
Ai cũng không nghĩ tới, cuộc xung đột đơn giản này sẽ phát triển đến nước này!
"Đều thất thần ở đó làm gì chứ, còn không mau động thủ đi!"
Ngụy Thế Phổ đã mất kiên trì, không muốn lãng phí thời gian nữa, anh ta kêu người chuẩn bị đối phó với vị khách không mời mà đến này.
Cùng lúc đó, người của Chu gia cũng hành động, tổng cộng mười mấy người, cùng nhau tấn công hướng về Tống Kim Dân!
Rầm rầm rầm!
Những người ở trước mắt này đều là được huấn luyện bình thường, thực lực mạnh nhất cũng chính là cấp E, so với đại lão cấp A như Tống Kim Dân cũng không bằng học sinh tiểu học mẫu giáo.
Rầm rầm rầm!
Tống Kim Dân không phí lời, đem người hai nhà toàn bộ quật ngã bằng một cú đấm.
Không tới nửa phút, mười mấy người tất cả đều nằm ở trên mặt đất rầm rì, không có người nào có thể đứng lên nổi.
Biểu lộ cực kỳ thống khổ.
Lần này Ngụy Thế Phổ với Chu Kim Ba không thể giữ được bình tĩnh.
Những người trước mắt này, đều là thuộc hạ đã đi theo anh ta nhiều năm như vậy.
Đối thân thủ của bọn họ, cũng là cực kỳ thấu hiểu, làm sao cũng không nghĩ đến, bọn họ sẽ bị đánh bại bởi một người đàn ông không có gì đặt biệt thế này!
"Đều nói các anh nhường đường rồi, làm sao lại là không nghe lời đây, cần phải chờ tôi động thủ, đánh các anh thì mới thấy dễ chịu ư?" Tống Kim Dân gạt tàn thuốc nói.
"Mẹ nó tự cho là đúng, thật sự cho rằng tôi đánh không lại anh sao!"
Lý An Nam tức giận không nhịn nổi, từ sau thắt lưng lấy ra cây súng.
Nhưng vào lúc này, lại bị Chu Kim Ba khống chế.
"Không nên hành động hấp tấp, cậu không phải là đối thủ của anh ta."
Lời nói của Chu Kim Ba, khiến Lý An Nam bình tĩnh trở lại.
Đồng thời, bầu không khí hai bên cũng trở nên căng thẳng hơn.
"Huynh đệ, tôi là Chu Kim Ba người nhà họ Chu, tôi nghĩ anh hẳn phải biết tôi là ai. Nếu như anh bây giờ rời đi, tôi khẳng định sẽ không tính toán gì với anh, nhưng anh cũng đừng tự chuốc lấy nhục nhã, đắc tội với chúng tôi đối với anh cũng không có chỗ tốt nào!"
"Tôi không cần biết anh là ai." Tống Kim Dân cà lơ phất phơ nói:
"Tôi hiện tại muốn xuống lầu, đừng làm lãng phí thời gian của tôi, nếu như các anh không đợi được, có thể đi cầu thang."
Chu Kim Ba hai mắt híp lại, "Tôi thấy anh là muốn chống đối với tôi đến cùng phải không!"
"Tôi không có, là các anh tìm cớ gây chuyện trước, tại sao bây giờ lại đổi là tôi gây chuyện trước chứ."
"Con mẹ nó anh muốn chết à!"
Chu Kim Ba vốn là một bụng tức giận, ở thời khắc mấu chốt này, lại gặp một người như vậy.
Anh lúc này, lại như cái thùng thuốc súng bị đốt lên, lửa giận đã làm anh mất đi lý trí!
"Anh nhìn các anh kìa, tới liền động thủ, cũng quá không có lễ phép rồi."
"Muốn chết à!"
Trong nháy mắt, Chu Kim Ba liền vọt tới trước mặt Tống Kim Dân.
Góc độ ra chiêu không chỉ có xảo quyệt, hơn nữa lực đạo mười phần.
Nếu như đổi lại là Khưu Vũ Lạc với Ninh Triệt, bọn họ có thể ngay cả ba chiêu của anh cũng gánh không được!
Rầm rầm rầm!
Liên tiếp, hai người giao thủ mười mấy chiêu, đánh qua đánh lại, khó có thể phân biệt được ai mới là người có lợi thế.
"Chẳng trách dám đứng ra gây chuyện, hóa ra là thật sự có tài!"
Lẩm bẩm một câu, Ngụy Thế Phổ cũng xông lên trên!
Trình độ của Chu Kim Ba anh biết rõ, có thể đánh với anh ta lâu như vậy, đủ để thấy rõ người này, cũng đã đến cấp C!
Nếu để cho hai người bọn họ đơn độc đọ sức, lúc nào có thể phân ra thắng bại còn chưa chắc chắn.
Phải hãy mau đem anh ta giải quyết mới được!
Nhìn thấy Ngụy Thế Phổ xông lên trên, khóe miệng Tống Kim Dân mang theo ý cười, trong ánh mắt lộ ra một tia tàn nhẫn.
Mà anh cũng lấy ra bản lãnh thật sự của mình!
Vốn dĩ Chu Kim Ba cho rằng, sau khi Ngụy Thế Phổ tham chiến, cục diện đôi bên sẽ nghiêng về một phía.
Nhưng lại không nghĩ tới, cho dù Ngụy Thế Phổ có tham chiến cũng không hạ được anh ta!
Tống Kim Dân bắt được sự lơ đễnh của Chu Kim Ba, đầu ngón tay chạm vào ngực của Chu Kim Ba, sau đó nắm chặt tay lại đập lên!
Một lực lượng mạnh mẽ trong khoảnh khắc, chạy khắp cả toàn thân Chu Kim Ba!
Khiến anh ta trong nháy mắt mất đi sức chiến đấu!
Phốc ——
Chu Kim Ba phun ra một ngụm máu, thân thể lảo đảo lui về phía sau, sau đó ngã xuống đất hôn mê, sống hay chết cũng không biết!
"Cha!"
"Lão gia!"
Chu Tuấn Trì với Lý An Nam đồng thanh kêu lên, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh túa ra.
Bọn họ ai cũng không nghĩ tới, mới vừa rồi còn đánh ngang tay như vậy, nhưng sau khi Ngụy Thế Phổ tham chiến lại bị đánh một chiêu đã bất tỉnh nhân sự!
Đến cùng là chuyện gì xảy ra!
Sở dĩ xảy ra chuyện như vậy, đều là vì lựa chọn chiến thuật tốt của Tống Kim Dân.
Nếu như mình hạ Chu Kim Ba ngay lập tức, nhìn thấy tình hình không ổn, Ngụy Thế Phổ tất nhiên sẽ không động thủ, mình cũng không có lý do gì để động thủ với anh ta.
Dứt khoát liền giả vờ đánh ngang sức với Chu Kim Ba, lừa Ngụy Thế Phổ động thủ, cứ như vậy, liền có thể đồng thời giải quyết được hai người bọn họ.
Sau khi Chu Kim Ba bất tỉnh, tim của Ngụy Thế Phổ suýt chút nữa nghẹn ở cổ họng.
Anh ta lúc này, đã nảy sinh ý định rút lui.
Ngay cả Chu Kim Ba cũng bị đánh thành bộ dáng này, mình đối đầu với anh ta cũng sẽ không có kết quả tốt!
Theo bản năng, Ngụy Thế Phổ lui về phía sau, nhưng Tống Kim Dân cũng không hề cho anh cơ hội!
Một bước xa xông lên trên, một cước đá lên trên đầu của Ngụy Thế Phổ!
Người sau không có thổ huyết, nhưng cảm thấy đầu mình ong ong.
Thân thể vặn vẹo đi mấy bước, sau đó cũng bất tỉnh ở trên mặt đất!