Nụ cười trên mặt Tào Gia Đống trong nháy mắt đông lại, sau vài giây đồng hồ, ông ta chậm rãi hỏi:
"Đây là yêu cầu duy nhất của bọn họ?"
"Đúng vậy."
Vuốt vuốt chiếc bút máy trên tay, Tào Gia Đống nói:
"Những ngày gần đây, chúng ta nhận được không ít đơn đặt hàng, nhưng hình như tập đoàn Didi là công ty đầu tiên đưa ra loại yêu cầu này, trong chuyện này sẽ có sự mạo hiểm hay không?"
"Tào tổng yên tâm, liên quan tới vấn đề này, tôi đã cẩn thận suy nghĩ qua."
Vân Kiệt Minh nói:
"Didi là anh cả đi đầu trong khối ngành nghề taxi cả nước, dữ liệu tính toán khổng lồ của bọn họ đóng vai trò cực kỳ quan trọng trong hoạt động của toàn bộ công ty."
"Theo tôi suy đoán, Didi lo ngại về khả năng cạnh tranh của sản phẩm như thế, cũng là vì muốn đảm bảo vị thế của mình trong khối ngành nghề."
Tào Gia Đống gật gật đầu,
"Cách nhìn như vậy cũng có đạo lý nhất định, nhưng liên quan tới chuyện sức cạnh tranh của sản phẩm, anh có trao đổi qua với Lưu Sở chứ?"
"Đã nói rồi!"
Vân Kiệt Minh nói ra:
"Hiện tại, trên thị trường chỉ có chúng ta và sở nghiên cứu Long Tâm cùng thành công kiểm soát chương trình bộ phận thiết bị kết nối, nhưng bên phía Long Tâm đã bị chúng ta một mực kiềm chế."
"Trừ cái đó ra, các hạng công nghệ độc quyền đều đã hoàn thành trình báo độc quyền. Cho dù là ở giai đoạn về sau, có cơ sở nghiên cứu khoa học nào khác cũng nghiên cứu ra chương trình thiết bị kết nối, như vậy trong đó tất nhiên sẽ dính đến bản quyền công nghệ của chúng ta. Ở trong vòng một năm tới đây, chúng ta có thể cam đoan tuyệt đối về sức cạnh tranh, không có bất cứ vấn đề gì."
"Còn việc liên quan tới thân phận của đối phương, cũng không có vấn đề chứ?"
"Đã xác nhận qua, hai người kia đúng là giám đốc điều hành mới được bổ nhiệm của tập đoàn Didi, ở phía trên quy trình hợp đồng khẳng định là không có vấn đề gì."
Vân Kiệt Minh càng nói càng hưng phấn, rất có một loại vị thế chỉ điểm giang sơn,
"Hiện tại, chúng ta ký được đơn đặt hàng 3 tỷ nhân dân tệ này, trong tương lai Cisco tất nhiên sẽ nâng cao một bước, nhảy lên trở thành thủ lĩnh đi đầu trong khối ngành nghề, không còn ai có thể sánh vai với chúng ta!"
Tào Gia Đống đốt điếu thuốc, tựa lưng vào ghế ngồi, nói:
"Bản hợp đồng này quá lớn, với sản lượng và mắt xích tiếp tế tài chính của chúng ta hiện tại, chỉ sợ rất khó đuổi kịp. Tôi hy vọng bọn họ có thể thanh toán trước một bộ phận dự chi để bày tỏ thành ý của mình, có như vậy chúng ta mới có thể buông tay buông chân ra làm."
Vân Kiệt Minh biểu lộ có chút khó khăn,
"Tôi sẽ cố gắng hết sức."
"Tôi biết nhiệm vụ này có chút khó khăn, đây cũng là vì tôi muốn tham dò thử thái độ của bên phía Didi. Chỉ cần bọn họ có thể thanh toán xong khoản tiền 500 triệu trong dự án, vậy thì có thể thông báo cho công xưởng sản xuất tiến hành lập tức."
Tào Gia Đống phân phó:
"Thậm chí toàn bộ những đơn đặt hàng còn lại có thể trì hoãn thì trì hoãn, dồn toàn bộ sức lực bảo trì cuộc hợp tác này với tập đoàn Didi. Đây là bước ngoặt bay lên của công ty Cisco chúng ta, tuyệt đối không thể xuất hiện bất kỳ sai lầm nào!"
"Tào tổng cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ này một cách viên mãn!"
...
Tại thời điểm Hà Viện Viện và Kỳ Hiển Chiêu chiến thắng trở về, Lâm Dật đã mang theo Trương Tùng đi đến bến cảng Vọng Giang.
Vừa đỗ xe xong xuôi, Hà Viện Viện lập tức gọi điện thoại.
"Lâm tổng, nhiệm vụ hoàn thành tốt đẹp, ký kết thành công đơn đặt hàng trị giá 3 tỷ nhân dân tệ. Nếu như đối phương làm trái với điều ước, sẽ thanh toán số tiền bồi thường gấp mười lần số tiền trong hợp đồng."
"Ừm hả? Gấp mười lần?"
Lâm Dật choáng váng,
"Tôi để cho hai người tranh thủ đến số tiền bồi thường gấp ba hợp đồng thôi, vậy mà lấy được gấp mười lần?"
"Ở hiện trường, anh Kỳ tự tăng thêm cho mình một đoạn kịch bản, khiến cho đám người Cisco tăng số tiền bồi thường hợp đồng lên tới gấp mười lần. Khả năng diễn xuất lấy giả làm thật của anh Kỳ, ngay cả nữ diễn viên Hollywood thâm niên như em cũng phải sửng sốt một chút."
"Ngưu bức!"
Lâm Dật không tiếc lời khen ngợi:
"Đến bữa ăn tối, nhớ gọi thêm cho lão Kỳ một cái đùi gà, phí dụng tính cho công ty chi trả."
Đối với Lâm Dật mà nói, tin tức của Hà Viện Viện tuyệt đối là niềm vui ngoài ý muốn.
Dựa theo kế hoạch ban đầu của mình, chỉ có thể chơi cho Cisco tàn phế. Hiện tại thì tốt rồi, có thể trực tiếp chơi chết bọn họ luôn.
Không cần đưa gậy chống, trực tiếp lên kế hoạch hốt tro cốt là được rồi.
"Lâm tổng, anh đang ở chỗ nào? Hiện tại, bước đầu tiên của kế hoạch đã hoàn thành, bước tiếp theo nên làm như thế nào, không phải chúng ta nên bàn bạc bố trí luôn rồi sao?"
"Thời điểm này có chút khó khăn."
Lâm Dật khó khăn nói:
"Gần đây anh dự định xây dựng công trình ở châu Phi, giờ còn đang ở đi khảo sát đây."
"Châu Phi?"
Hà Viện Viện nói to với vẻ ngạc nhiên,
"Phân khúc thị trường trong nước đang tốt như vậy, anh đi châu Phi xây dựng làm gì?"
"Việc này em không hiểu được đâu, Châu Phi hoang vắng mà sức lao động lại rẻ tiền, hơn nữa còn có thể cho những giám đốc điều hành như hai người có thêm nhiều không gian sáng tạo vào công việc, chuyện này rất tốt."
"Lâm tổng, anh cũng quá cực khổ, đừng khiến bản thân chịu nhiều mệt mỏi như vậy. Nếu anh có việc gì không làm xong, vậy thì cứ giao cho em và anh Kỳ giải quyết là được rồi, tại sao còn phải đích thân đi xử lý nữa?"
"Không có việc gì, anh là ông chủ, làm nhiều một chút cũng là chuyện đương nhiên."
Lâm Dật nói ra:
"Anh không thể làm một ông chủ vô lương tâm, muốn đối xử tử tế với tất cả nhân viên..."
"Lão đại, cái bến cảng này cũng quá khổng lồ, bên kia còn có bãi biển kìa, tất cả đều là mấy cô em chân dài trắng bóc, thật quá kích thích."
Trương Tùng hưng phấn thốt lên.
Hà Viện Viện: ? ? ?
"Lâm tổng, Châu Phi cũng có mấy cô nàng chân trắng?"
"Cuộc điện thoại của ngài nằm ngoài vùng phủ sóng..."
Tắt điện thoại, Lâm Dật tháo sợi dây an toàn ra và xuống xe,
"Đừng có đột nhiên hét lên như vậy, anh suýt chút nữa thì bị cậu hù chết."
"Chủ yếu là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều bắp đùi trắng bóng như vậy, hơi quá kích động."
Trương Tùng cười hì hì nói:
"Cũng không biết trình độ của các nàng thế nào, đợi lát nữa em muốn lên cấp so tài."
Lâm Dật: ...
Dừng xe xong, Lâm Dật mang theo Trương Tùng đi tới đại sảnh tòa nhà vận hành, chuẩn bị thuê một chiếc du thuyền đưa cậu ta ra biển chơi đùa.
"Lại là anh!"
Vừa mới tiến đến đại sảnh tòa nhà kinh doanh vận hành của bến cảng, còn không đợi Lâm Dật lên tiếng chào hỏi, chợt nghe thấy một tiếng kinh hô.
Nghiêng đầu nhìn xem, cảm giác người nói chuyện khá quen mắt.
Sau khi quan sát vài giây đồng hồ mới nhớ ra, đây không phải là mấy sinh viên Học viện Kỹ thuật Trung Hải sao.
Người đứng ở đầu hàng hình như gọi là Trương Kiếm, còn đứng ở bên cạnh là một cô nàng ăn mặc lộ bắp đùi, hình như gọi là Triệu Úy Nhiên.
"Anh Lâm."
Nhìn thấy Lâm Dật, Triệu Úy Nhiên cảm thấy ngoài ý muốn, bước nhanh tiến lên chào hỏi.
"Lúc đó em thêm vào Wechat của anh, tại sao anh còn không thêm em vào chứ?"
Triệu Úy Nhiên u oán nói:
Bá bá bá ~~~
Mọi người trong đại sảnh đều đưa ánh mắt ném đến trên người Lâm Dật.
Lớn lên đẹp trai, thật là có thể muốn làm gì thì làm mà.
"Mấy ngày nay anh vẫn luôn bận bịu, nên quên mất việc thêm Wechat của em."
Lâm Dật vừa cười vừa nói.
"Vậy bây giờ anh có thể thêm em được chứ?"
"Được thôi."
Đối với cô nàng ngốc ngốc dễ thương này, Lâm Dật ngược lại là không có một chút phản cảm, thuận tay bấm thêm Wechat của nàng.
Trương Tùng trông có vẻ mộng bức, trình độ của lão đại cao quá.
Tùy tiện tới chơi chơi, mà có em gái chất lượng cao như vậy xin thêm Wechat, quá ngưu bức.
Mình đến bao giờ mới có thể giống như vậy đây?!
Nếu có mỹ nữ cấp bật như thế, nhất định chơi game Nông Dược sẽ rất tốt.
"Soái ca soái ca, anh còn nhớ em không?"
Trong lúc hai người trò chuyện, Kim Xảo cũng đi tới.
"Có vẻ như, không nhớ lắm."
"Chẳng lẽ anh quên rồi sao? Lúc đó anh còn hỏi đường em nữa đấy."
Kim Xảo hào hứng vội vàng nói, cũng không có bởi vì chuyện Lâm Dật quên mình mà lộ ra tâm tình uể oải.
"Tôi nhớ ra rồi."
Lâm Dật nói ra:
"Lúc đó hình như có người tỏ tình với cô ở trước cửa trường học."
"Đúng đúng đúng, nhưng em không có đồng ý cậu ta, cảm giác bọn em không thích hợp."
Kim Xảo ngượng ngùng nói.
"Không thể nào, tôi nhìn anh chàng sinh viên kia cũng khá được, ngoại trừ xấu trai, hình như cũng không có khuyết điểm nào khác."
"Cũng là bởi vì lớn lên xấu trai, nên em mới từ chối."
Tôn Ninh: ...
Mẹ nó, việc này đều đã đi qua, các người cũng không cần kéo tôi đi ra và lấy roi đánh thi thể chứ?
"Xảo Xảo, cậu còn phản ứng đến anh ta làm gì, anh ta cũng chỉ là một tên shipper mà thôi!"
-----
Dịch: MBMH Translate