Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 40 - Chương 38. Bikini Có Vẻ Thích Hợp Với Em Nhất

Chương 38. Bikini Có Vẻ Thích Hợp Với Em Nhất
Chương 38. Bikini Có Vẻ Thích Hợp Với Em Nhất

“Đã hiểu, tôi sẽ thông báo cho bộ phận kỹ thuật để điều chỉnh lại quyền hạn của anh.” Điền Nghiên nói.

"Được, nhờ những người phía dưới làm đi."

Sau khi giải quyết xong chính sự, Lâm Dật cúp điện thoại chuẩn bị tiếp tục làm việc.

Trong vòng hai giờ, Lâm Dật đã nhận được bốn đơn đặt hàng, được ba đánh giá 4 sao và một cái đánh giá 3 sao.

Mà bốn người này, đều không hẹn mà cùng cho rằng chiếc xe thể thao này là của công ty DiDi chứ không phải là của Lâm Dật.

Không ai tin mình là Phú nhị đại giàu có, người ta toàn xem mình là một tên tài xế, vì thế cũng không ai đánh giá cao mình.

Lâm Dật thở dài, lẩm bẩm:

“Xem ra làm tài xế DiDi cũng không phải là một công việc tốt, muốn đạt được năm sao khen ngợi cũng rất khó khăn.”

Anh nhìn thời gian phát hiện đã bốn giờ chiều rồi, Kỷ Khuynh Nhan cũng chuẩn bị tan làm, anh phải đến đón cô ấy.

Xem ra chỉ có thể ở trên người cô ấy tiếp tục kéo lông dê.

Linh Linh Linh ——

Di động vang lên, thì ra là Vương Oánh gọi tới.

“Chị Oánh, tìm em có việc gì sao?”

“Tiểu Dật, cậu nói thật với chị đi, cậu và tổng giảm đốc rốt cuộc có quan hệ gì?”

“À chuyện này sao……”

Lâm Dật suy nghĩ một chút sau đó trả lời, “Xem như bạn bè đi, có chuyện gì không chị?”

"Chị nghe những người trong bộ phận nhân sự nói rằng tổng giám đốc cố tình nhắc đến chị với tư cách là quản lý bộ phận tiêu thụ. Cậu có nói lời tốt đẹp gì đó về chị với tổng giám đốc không?"

“Em chỉ là thuận miệng đề cập đến mà thôi.” Lâm Dật cười ha hả nói: “Lấy năng lực của chị Oánh, dư sức đảm nhiệm chức vụ quản lý bộ phận tiêu thụ.”

“Xem ra chị Oánh đã không uổng công thương cậu, khi nào có thời gian chị sẽ mời cậu ăn cơm.”

"Mấy ngày gần đây e rằng không được. Em còn rất nhiều việc. Đợi sau khi chị chính thức nhận chức, chúng ta có thể cùng nhau ăn mừng cũng không muộn."

Quản lý bộ phận tiêu thụ là một chức vụ vô cùng quan trọng ở tập đoàn Triều Dương, Vương Oánh có thể lên chức hay không, còn phải xem ý tứ của các lãnh đạo cao tầng trong công ty.

Tuy nhiên có Kỷ Khuynh Nhan ở đây, vấn đề này hẳn là không quá lớn.

“Thôi được, một lời đã định nhé.” Vương Oánh cười nói.

“Được, một lời đã định.”

Cúp điện thoại, Lâm Dật nhìn thời gian, phát hiện thời gian không còn sớm lắm, liền lái xe chậm rãi đi về phía tập đoàn Triều Dương.

Nhìn qua cái xe FAW của anh đang đậu bên cạnh, Lâm Dật đi qua lau bụi trên đó.

Tuy rằng đã có chỗ bị vỡ, nhưng vào khoảng thời gian anh gian nan nhất nó đã ở bên cạnh anh.

Nhất định phải đối xử tử tế với nó.

Không bao lâu sau, Kỷ Khuynh Nhan từ bên trong thang máy đi ra, váy đuôi yến màu lam kết hợp với sơ mi trắng kiểu Pháp, trông vừa trưởng thành vừa năng động.

“Bên dưới đột nhiên đưa lên một phần văn kiện, cho nên em ra hơi chậm, anh chờ không quá lâu chứ.”

“Không có gì, anh cũng vừa đến.”

“Có đói bụng không? Nếu đói bụng thì đi ăn cơm trước, nếu không đói bụng thì đi dạo phố trước.” Kỷ Khuynh Nhan đưa ra lịch trình.

“Còn em thì sao?”

“Em sao cũng được, nghe theo anh.”

"Phụ nữ không nên nói chuyện tùy tiện như vậy, rất dễ bị hiểu lầm."

“Khoan.” Kỷ Khuynh Nhan nói: “Vậy đi dạo phố trước, xong việc thì đi ăn, em đã đặt xe rồi, mau đi thôi.”

Vừa dứt lời, đơn đặt hàng của Kỷ Khuynh Nhan liền xuất hiện trên ứng dụng Didi.

Lâm Dật nhanh tay lẹ mắt, đem đơn đặt hàng cướp được vào tay.

Giờ này khắc này, Lâm Dật cảm nhận được đánh giá năm sao đang vẫy tay trước mắt anh.

Anh nhìn qua địa chỉ trên đơn đặt hàng, phát hiện là quảng trường Thời Đại, Lâm Dật lái xe nghênh ngang rời đi.

Rất nhanh hai người đã đến quảng trường Thời Đại, Kỷ Khuynh Nhan đeo túi xách, chuẩn bị xuống xe.

“Này này này, em còn chưa cho năm sao khen ngợi.” Lâm Dật nói với theo.

Kỷ Khuynh Nhan mỉm cười kiêu ngạo, “Muốn năm sao khen ngợi cũng được thôi, xem biểu hiện hôm nay của anh.”

“Anh hiểu rồi, em muốn anh đi theo tới đây là để xách túi cho em chứ gì.”

“Thông minh.”

Lâm Dật cũng không sốt ruột chút nào, lấy tính cách của Kỷ Khuynh Nhan, đánh giá năm sao khẳng định là trốn không thoát.

Kỷ Khuynh Nhan đi dạo phố không có mục đích với Lâm Dật.

Tuy rằng cô nói muốn mua quần áo, nhưng đến mỗi cửa hàng lại muốn xem một vòng.

Không chỉ mua quần áo thôi đâu, đồ trang điểm cũng mua không ít.

“Ủa? Phía trước hình như có bán đồ bơi.” Lâm Dật nói thầm một câu.

“Anh muốn mua đồ bơi?”

“Trong biệt thự có cái bể bơi lớn như thế, dù sao cũng nên hưởng thụ.”

“Nói cũng đúng, đi qua xem thử.” Kỷ Khuynh Nhan có chút hâm mộ nói.

Tuy rằng nơi cô ở cũng là biệt thự, nhưng so với Cửu Châu Các của Lâm Dật còn kém rất xa.

Ít nhất không có bể bơi ngoài trời.

“Chẳng lẽ em định chọn đồ bơi giúp anh?”

Nhìn thấy Kỷ Khuynh Nhan cũng bước vào, Lâm Dật thắc mắc hỏi.

“Em không có chọn giúp anh đâu.” Kỷ Khuynh Nhan lập tức phân trần: "Ở đây cũng có bán trang phục nữ mà, em đến nhìn thử không được sao.”

Lâm Dật sờ sờ cằm nói:

“Nói cũng đúng. Lúc trước em có nói muốn cho anh mở rộng tầm mắt. Bây giờ chọn đồ bơi, như vậy là có thể thực hiện lời hứa rồi.”

Khuôn mặt Kỷ Khuynh Nhan có chút ửng hồng, “Chính là anh gài em, nếu em sớm biết Cửu Châu Các là của anh, em sẽ không nói những lời như vậy.”

“Nhưng em có thể nói cái khác mà, anh cũng đâu có cưỡng ép em.”

“Thôi đi, biết ngay anh sẽ cưỡng từ đoạt lí mà.” Kỷ Khuynh Nhan nói: “Nhanh đi vào đi, ngay chỗ đông người đừng nói đến đề tài này.”

Nhìn thấy bộ dạng thẹn thùng của Kỷ Khuynh Nhan, Lâm Dật cười cười trêu chọc, “Được thôi, sau này chúng ta sẽ tìm một chỗ thích hợp rồi nói tiếp.”

“Thưa anh chị, chúng tôi có thể giúp gì cho hai vị?”

Hai người đi vào trong cửa hàng, các nữ nhân viên nhiệt tình chào đón.

“Chúng tôi sẽ tự mình xem thử, cần giúp gì sẽ gọi cô sau.” Lâm Dật khéo léo từ chối.

“Được.”

Lâm Dật chọn đồ rất nhanh, sau khi lấy được những món đồ kích cỡ phù hợp, liền chuẩn bị đi thanh toán.

Dù sao cũng là bể bơi nhà mình, cũng không ai nhìn thấy, kiểu dáng có vẻ không quan trọng cho lắm.

Nếu không phải sợ quá tục, Lâm Dật cảm thấy không mặc gì vẫn rất ổn.

Lâm Dật chọn quần bơi rất nhanh, nhưng Kỷ Khuynh Nhan lại chậm chạm cực kỳ, cô vẫn cứ đứng đó chọn chọn lựa lựa, hơn mười phút trôi qua cũng chưa tìm ra một bộ vừa ý.

“Đi thôi, không mua nữa.” Kỷ Khuynh Nhan nói.

“Tại sao lại không mua?”

“Không có bộ nào phù hợp.”

“Đến mức đó sao, nhiều kiểu dáng như vậy mà em còn nói không có bộ nào phù hợp?”

"Kiểu dáng nhìn cũng được, nhưng kích cỡ không đầy đủ.”

“Thưa cô, đồ bơi trong cửa hàng của chúng tôi đều có đầy đủ các kích cỡ thông thường.”

Hiển nhiên, nhân viên nữ không định dễ dàng buông tha cho hai con cá lớn là Lâm Dật và Kỷ Khuynh Nhan.

“Cái gì là kích cỡ thông thường?” Lâm Dật thuận miệng hỏi.

“Kích cỡ thông thường chính là cup A B C, đây đều là những kích cỡ ngực thông thường.”

Lâm Dật đánh mắt qua nhìn Kỷ Khuynh Nhan, “Đừng nói với anh, em là cup D nhé?”

Khuôn mặt Kỷ Khuynh Nhan đỏ bừng lên, có hơi xấu hổ.

“Anh muốn chết sao, ở đây còn có người ngoài mà lại nói chuyện như vậy ra.”

“Được được, đi nhanh thôi, đi cửa hàng khác xem thử.”

Thanh toán tiền xong, cả hai người bước ra khỏi cửa hàng, sang cửa hàng đồ bơi bên cạnh xem thử.

“Kiểu dáng ở đây khá đa dạng, nhiều hơn cửa hàng vừa rồi một chút.”

“Anh ở bên ngoài chờ em, em sẽ nhanh chóng đi ra.”

Lâm Dật gật gật đầu, nói: “Kỷ tổng, anh nhìn dáng người của em, vẫn là Bikini có vẻ thích hợp với em nhất.”

“Tôi sẽ không mặc Bikini.”

Kỷ Khuynh Nhan kiêu ngạo nói, sau đó đi vào cửa hàng đồ bơi.

Không quá hai phút, Kỷ Khuynh Nhan xách theo một cái túi xách màu trắng từ bên trong đi ra.

Có lẽ cô đã chọn được một bộ đồ bơi yêu thích.

“Đi, chúng ta lên lầu 4 đi dạo.”

“Lầu 4?”

Lâm Dật suy nghĩ một chút, “Anh nhớ hình như lầu sáu mới là nơi bán hàng hiệu quốc tế.”

“Không mua quần áo bình thường, em muốn mua một bộ lễ phục, ngày mai sẽ có rất nhiều người đến, cần phải ăn mặc nghiêm chỉnh một chút” Kỷ Khuynh Nhan nói.

Quyết định xong mục tiêu, hai người cùng nhau đi lên lầu 4.

Đi một lúc Lâm Dật phát hiện nơi này không chỉ bán lễ phục nữ, mà còn có rất nhiều nhãn hiệu khác.

Tuy rằng nhãn hiệu không quá vang dội nhưng kiểu dáng cũng khá đẹp.

Đi được vài phút, hai người đứng yên trước một cửa hàng.

“Lâm Dật, anh nhìn xem bộ lễ phục kia thế nào?”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 38.
Bình Luận (0)
Comment