Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 656 - Chương 654. Trong Một Tiếng, Gặp Nhau Ở Đại Học Phúc Đán

Chương 654. Trong Một Tiếng, Gặp Nhau Ở Đại Học Phúc Đán
Chương 654. Trong Một Tiếng, Gặp Nhau Ở Đại Học Phúc Đán

Trước cửa tiệm, ánh mắt Lâm Dật đều đã rơi vào trên người những người nước ngoài kia.

Mà tại đây, còn có người quen.

Đó là Nathan, người đã bị mình đánh cho một trận ngày hôm qua.

Ở bên cạnh anh ta, còn có bạn học cùng quốc gia Ishii Shiro.

"Nathan, Ishii Shiro, làm sao hai người các em lại ở đây, Lewis đâu."

Nhìn thấy hai người, Lý Chí Vĩ tiến lên hỏi.

Nathan nhún vai một cái, "Em cũng không biết cậu ta đi đâu."

"Ông đứng đấy làm gì, chắn tầm mắt của tôi rồi."

Lý Chí Vĩ xem như là triệt để kinh hãi, cúi đầu khom lưng đứng ở phía sau.

Lần nữa đối mặt với Lâm Dật, Nathan eo lại cứng lên, không một chút kinh sợ.

Cậu ta so với ngày hôm qua hơi khác, quả thực như hai người khác nhau.

"Kêu nhiều người như vậy đến, muốn hù dọa tôi à?" Lâm Dật nhàn nhạt nói.

"Chúng tôi là đến kháng nghị!" Nathan chỉ vào vải băng của mình, hướng về du học sinh phía sau lưng nói:

"Mọi người nhìn xem, vết thương trên người của tôi, là do chính tên người Trung Quốc này đánh!"

"Chúng tôi phản đối, hành vi như vậy là không có đạo đức!"

"Phản đối!"

"Phản đối!"

Cuộc biểu tình của các du học sinh giống như là đại hợp xướng, Nathan dẫn đầu, Ishii Shiro phụ trách chỉ đạo.

Sau đó những người khác, đi theo kêu lên theo họ chỉ dẫn.

Lại sau đó, Lâm Dật một cước đá lên trên người Nathan, tiếng kháng nghị im bặt đi.

"Ôi trời ơi, đây cũng quá là đẹp trai rồi, một câu nói phí lời cũng không có, cứ thế mà làm, không hổ là đàn ông Trung Quốc chúng ta! Tôi chỉ thích người đàn ông như vậy nha." Một cô gái mặc váy ngắn tơ đen nói.

"Cô ở trên giường cũng yêu thích con trai như thế?"

"Đúng rồi, tôi yêu thích loại mà không cần nói gì thừa thảo, cứ làm ngay việc chính."

"Cô đúng là một người phụ nữ kỳ lạ mà."

Nathan bị đánh ngã trên mặt đất, các sinh viên nước ngoài có mặt tại đây sợ hãi đứng lại.

Lâm Dật ở trên cao nhìn xuống Nathan, "Không phải muốn kháng nghị sao, tiếp tục."

"Anh, anh lại dám bên đường đánh người!"

Nathan chỉ vào Lâm Dật, run rẩy vì sợ.

"Lần này nhưng là anh động thủ trước, chúng tôi cái gì cũng không làm, đợi lát nữa lúc cảnh sát tới, nhất định sẽ đem anh bắt đi!"

"Bắt tôi? Các cậu ở nước Mỹ không phải cũng như vậy sao, phàm là có du học sinh kháng nghị, những người lính Mỹ đi tới việc đầu tiên làm chính là đánh một trận." Lâm Dật nói:

"Một cước này của tôi có làm cho cậu cảm nhận được hơi ấm của đất mẹ không?"

"Phốc ha ha ..." Người vây xem cười ha hả:

"Ông chủ cũng quá hài hước rồi."

"Loại đàn ông đẹp trai có khiếu hài hước này, thật là một kho báu trên đời mà."

Lúc này, Lý Chí Vĩ đi lên, khuyên can nói:

"Lâm Dật, tôi thấy việc này coi như xong đi, náo động đến quá lớn đối với anh cũng không có gì tốt."

"Mẹ nó ông đừng có mà nhiều lời vô ích." Lâm Dật mắng một tiếng, "Đám người này, chính là do đám các ông nuông chiều mới có ngày hôm nay."

Bị Lâm Dật mắng một trận, Lý Chí Vĩ lúng túng không thôi.

Xung quang còn có không ít sinh viên trường khoa học tự nhiên Trung Hải, mặt mũi của chính mình xem như là không còn sót lại chút gì rồi.

Cho dù về sau còn có thể trở lại trường học, cũng không dễ dàng bắt đầu làm việc lại.

"Cậu cũng đừng nói như vậy, tôi cũng chỉ là theo quy định làm việc."

"Quy định cái cọng lông, hình tượng tốt đẹp của người Trung Quốc, đều mẹ nó để cho các ông phá hủy rồi, cút sang một bên, thấy ông là thấy phiền."

Lần này Lý Chí Vĩ triệt để tịt ngòi rồi, ngay cả cái rắm cũng không dám thả.

Ông vốn tưởng rằng, những góc cạnh và kiêu ngạo của Lâm Dật sẽ được làm phẳng sau khi đi ra ngoài xã hội nghiêm khắc.

Không nghĩ tới bây giờ lại càng thêm lớn lối.

Xem Lâm Dật cũng dám mắng Lý Chí Vĩ.

Nathan, Ishii Shiro và những người khác cũng đều bị dọa sợ hãi đến không dám nói lời nào.

Trong ánh mắt mang theo phòng bị, không còn thái độ phách lối lúc trước đó.

Vào lúc này, Lâm Dật đi về phía trước một bước, Nathan cùng những người khác cũng lùi lại một bước.

Giống như một con sư tử đang nhìn chằm chằm trước mặt bầy cừu.

"Chúng ta có chuyện gì từ từ nói." Ishii Shiro nói:

"Tất cả mọi người là người văn minh, chúng tôi hôm nay tới là giảng đạo lý."

Bốp!

Lâm Dật tát vào mặt Ishii Shiro một cái.

"Giảng mẹ cậu đạo lý giả tạo, cha mẹ để cho các cậu đến nơi này du học, không học tập cho giỏi coi như xong, còn chạy đến theo người khác tới đây áp bức người khác, cậu có giảng đạo lý sao."

"Tôi, tôi không có ..." Ishii Shiro run rẩy nói:

"Anh, anh đừng đánh tôi ..."

Lâm Dật không có ở phản ứng đến anh ta, nhìn Nathan nói:

"Nói, việc này ai làm?"

"Là, là Brandon tìm người làm."

"Brandon?"

Lâm Dật lẩm bẩm một câu, "Người này là ai?"

"Cậu ta là hội trưởng hiệp hội du học sinh Trung Hải, cậu ta sẽ giải quyết những chuyện liên quan đến du học sinh. Là cậu ta tìm người đến đập phá cửa tiệm của anh, không có quan hệ gì tới tôi."

Những người nước ngoài này không có tính cách kiên cường, bất khuất giống như người Trung Quốc.

Trước khi Lâm Dật làm nóng người xong, Nathan đã khuất phục và đem những chuyện mình biết nói ra hết.

Nghe đến đây, những người đứng xem bên ngoài mới nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề.

Ai cũng không nghĩ tới chuyện này, sẽ do tổ chức hiệp hội du học sinh Trung Hải này tác động đến.

Chuyện này thật giống muốn làm lớn lên.

Bởi vì nó dễ dàng liên quan đến các vấn đề của quan hệ quốc tế.

Một khi nó thu hút được sự chú ý của chính phủ, thua thiệt rất có thể là ông chủ đẹp trai rồi.

Lâm Dật không quan tâm đến phương diện vấn đề này, ngoáy lỗ tai một cái, thản nhiên nói:

"Được, cậu bây giờ gọi điện thoại cho anh ta, kêu anh ta tới đây gặp tôi."

"OK OK, anh đừng cử động tay."

Nathan run rẩy lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho Brandon.

"Này người anh em, tình huống bên kia như thế nào? Có phải đã dọa cho anh ta sợ không dám ra cửa rồi không." Brandon cười nói.

"Lão đại Brandon, chúng tôi bị anh ta đánh, anh ta nói muốn gặp anh."

"Anh ta thực sự dám động thủ với các cậu à!" Brandon bất ngờ nói: "Lá gan của anh ta cũng quá lớn!"

"Anh ta thật sự động thủ đánh chúng tôi rồi, tôi đánh không lại anh ta, lão đại Brandon anh mau tới đây đi."

Đầu dây bên kia điện thoại im lặng một lúc, Brandon nhỏ giọng nói:

"Người đánh cậu, có phải là người ngày hôm qua không?"

"Đúng, chính là anh ta."

"Được, cậu để anh ta nghe điện thoại đi." Brandon nói.

"Tôi mở loa ngoài, anh nói chuyện hiện tại anh ta có thể nghe được."

"Ha, người Trung Quốc." Brandon thay đổi sang giọng điệu trêu đùa, nói:

"Tôi từ chỗ khác hỏi thăm được, tên của anh là Lâm Dật, thật giỏi trang bức, ngay cả Lewis cũng không phải đối thủ của anh."

"Sau đó thì sao."

"Anh đem du học sinh chúng tôi đánh, tôi hi vọng anh có thể đứng ra xin lỗi và bồi thường cho bọn họ một ít. Vì nể mặt của học tỷ, tôi có thể sẽ không truy cứu đến cùng, cho anh một cơ hội."

Bốn người Lâm Dật cùng liếc mắt nhìn nhau một cái.

Những lời nói trang bức ngược lại là trung quy trung củ, cũng không có chỗ nào đặc sắc.

Nhưng học tỷ trong miệng anh ta là ai? Điều này khiến cho bốn người đều có chút khó hiểu.

"Học tỷ cậu nói là ai?"

"Đương nhiên là học tỷ Kỷ Khuynh Nhan cùng với Hà Viện Viện rồi." Brandon cười nói:

"Cho nên nói anh rất là may mắn khi mà quen biết được với hai đàn chị của tôi, chỉ cần anh tỏ thái độ tương ứng, tôi sẽ không theo chuyện này truy cứu quá sâu."

Lâm Dật cau mày, biểu cảm rất lạnh lùng.

"Cậu đã từng học ở Yến Đại, lúc đi học, cậu theo đuổi Kỷ Khuynh Nhan, sau đó bị giáo sư Trương ngăn trở."

"Không nghĩ tới anh cũng biết nhiều như vậy, hẳn là học tỷ nói cho anh biết." Brandon nói:

"Lúc ấy, giáo sư Trương rất nổi tiếng ở Yến Đại, tôi không dám nói gì, do đó buông tha dự định theo đuổi học tỷ. Sau đó, tôi được đưa đến đại học Phục Đán, nhưng chưa từng nghĩ qua sẽ gặp được học tỷ ở đây. Tôi nghĩ đây cũng là do Thượng Đế sắp xếp, lại để cho tôi ở nơi này gặp lại cô ấy, để tôi nghĩ tới đoạn hồi ức tốt đẹp này."

"Cái kia cậu cũng không cần nể mặt mũi của cô ấy đâu, việc này hai chúng ta đơn độc giải quyết." Lâm Dật nói:

"Phái một đám kinh sợ áp bức lại đây, anh cảm thấy làm như vậy có thể có hữu dụng sao?"

"Sở dĩ tôi phái bọn họ đi qua, là vì đối phó người như anh, căn bản không cần tôi động thủ, đánh đập du học sinh, ở Trung Quốc là chuyện rất nghiêm trọng, người Trung Quốc sẽ xử lý anh, để giữ gìn quyền lợi của chúng tôi. Tôi nghĩ chúng ta rất nhanh, liền sẽ gặp mặt nhau ở trong tù, tôi nghĩ lúc ấy, học tỷ sẽ chủ động tới cầu tôi."

Lâm Dật bị chọc giận quá mà cười lên, "Anh phái tới một đám người ngu ngốc này, đều ở đây ngốc hơn nửa canh giờ, bị tôi đánh ngay cả cái rắm cũng không dám thả. Nhưng đến giờ cũng không có người đi tới quản việc này, lẽ nào anh vẫn không rõ có ý gì à?"

Khi Lâm Dật vừa nói như thế, bên đầu dây điện thoại bên kia Brandon đã trầm mặc.

Dường như cũng cảm thấy có gì đó không đúng lắm.

"Vậy thì tốt, nhìn dáng dấp anh so với trong tưởng tượng của tôi lợi hại hơn đấy. Nhưng mà không thành vấn đề, nếu như anh thật sự muốn giải quyết chuyện này, như vậy trong vòng một tiếng, anh đến đại học Phúc Đán. Tôi sẽ đợi anh ở sân bóng rổ, anh có dám hay không?"

Lâm Dật nhếch miệng lên, mang theo một nụ cười ma mị.

"Không gặp không về."

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 654.
Bình Luận (0)
Comment