Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 711 - Chương 709. Cuộc Họp Nội Bộ Của Đấu Ngư

Chương 709. Cuộc Họp Nội Bộ Của Đấu Ngư
Chương 709. Cuộc Họp Nội Bộ Của Đấu Ngư

Mà lúc này đây, Kỷ Khuynh Nhan hứng thú vội vã đi tới.

"Em vừa nãy nghe nói, anh muốn cùng người khác PK là ở trong game đánh nhau à?"

"Ách ... Gần như chính là cái ý tứ này."

"Vậy chúng ta phải nỗ lực lên nha, tuyệt đối không thể thua."

"Tất nhiên, anh đã làm chuyện gì không nắm chắc bao giờ chưa? "

"Vậy được, anh lúc nào cũng để cho em không phải thất vọng." Trong mắt của Kỷ Khuynh Nhan, mang theo màu sắc của ánh trăng, cười híp mắt nói.

"Ừm."

Kỷ Khuynh Nhan cũng không biết cái gì gọi là PK, cũng không biết độ khó này lớn đến bao nhiêu.

Nhưng cô lại tin tưởng vô điều kiện, Lâm Dật chắc chắn sẽ không thua.

"Được rồi, thời gian không còn sớm nữa, nghỉ sớm một chút, ngày mai tranh thủ đánh thắng trận."

"Đợi một chút, em có phải hay không quên mất một việc rồi?"

"Hả? Quên cái gì?"

Ngay khi Kỷ Khuynh Nhan không hiểu gì hết, Lâm Dật đem cô chặn ngang ôm lấy.

Kỷ Khuynh Nhan theo bản năng hét lên một tiếng, sau đó theo thói quen ôm cổ Lâm Dật, nhìn anh với ánh mắt dò hỏi.

"Anh muốn làm gì?"

"Lúc tan sở không phải em đã nói, nếu như anh trong vòng 10 phút tìm được em, hôm nay có thể tùy tiện để cho anh trêu ghẹo sao?"

Kỷ Khuynh Nhan đỏ mặt, "Việc này đã qua mấy giờ rồi, anh sao còn nhớ rõ việc này vậy chứ."

"Trí nhớ của anh rất tốt, em cảm thấy anh sẽ quên ư?"

"Mấy loại chuyện này trí nhớ của anh rất tốt nhỉ." Kỷ Khuynh Nhan trợn mắt nhìn Lâm Dật, "Buông em xuống, em đi đắp mặt nạ dưỡng da trước."

"Đắp cái gì mà đắp, bây giờ đã mấy giờ rồi, anh mang em đi ngủ."

"Lâm Dật anh lưu manh."

"Em hiện tại đang ở trên anh, nói những lời này cũng vô dụng."

Kỷ Khuynh Nhan nhìn Lâm Dật giống như gặp một cảnh khốn cùng.

"Vậy thì vẫn như trước, chỉ được ôm ngủ không cho phép làm cái khác."

"Ôi ôi ôi~~~ em lại còn muốn nói điều kiện với anh à?"

Không bao lâu, liền truyền đến tiếng vui cười huyên náo từ trong phòng Lâm Dật.

Về phần tiếp đó sẽ làm cái gì, cũng chỉ có đương sự biết.

...

Đèn trong văn phòng của trụ sở Đấu Ngư vẫn còn sáng.

Ngồi trong phòng làm việc là một người đàn ông trung niên, mặc quần áo thể dục màu trắng đơn giản, ông ta đang xem tư liệu trên tay, trầm ngâm không nói.

Người đàn ông này tên là Trần Kiêu Dương, là phó chủ tịch của nền tảng Đấu Ngư, ông ta chịu trách nhiệm chính về hoạt động của nền tàng và tài nguyên mở rộng.

Trên ghế sô pha trong văn phòng, còn có một nam một nữ khác đang ngồi.

So với Trần Kiêu Dương, hai người này vẫn còn trẻ.

Người đàn ông tên là Quách Thế Bác, anh ta là giám đốc hoạt động của Đấu Ngư.

Người phụ nữ tên là Lý Lâm, cô ấy là giám đốc thị trường của Đấu Ngư.

Bởi vì công ty còn có những dự án khác, cho nên đến bây giờ vẫn còn mở họp.

"Tình huống như thế nào? Phương án cho một tân binh hoạt náo viên mới, còn lấy tới cho tôi xem?" Trần Kiêu Dương nói.

"Lão đại, là như vậy, đối với chuyện này, hai chúng tôi có ý kiến bất đồng, cho nên muốn cho anh đến định đoạt một chút." Quách Thế Bác nói.

"Lại không phải là hoạt náo viên lớn gì, hai người các cậu có thể phát sinh bất đồng gì?"

"Lần này hoạt động cạnh tranh rất kịch liệt, chúng ta ai cũng không muốn từ bỏ, cho nên liền đến tìm anh giải quyết."

"Được, vậy thì nói tóm tắt, tôi xem một chút chuyện gì xảy ra."

Quách Thế Bác hắng giọng một cái, nói:

"Trên nền tảng của chúng ta, lưu lượng truy cập của lĩnh vực DNF đang dần giảm xuống, cho nên tôi muốn bồi dưỡng một hoạt náo viên cao cấp để cố gắng hồi sinh lĩnh vực DNF. Nhưng Lý tổng lại xem trọng một hoạt náo viên khác bên ngoài. Tôi và cô ấy có những ý kiến khác nhau, chúng tôi cũng đã thảo luận rất lâu nhưng vẫn chưa có quyết định được, cho nên muốn hỏi ý kiến lão đại một chút."

Trần Kiêu Dương tựa lưng vào ghế ngồi, cau mày, suy nghĩ mấy phút.

"Nền tảng của chúng ta cũng không thiếu hụt hoạt náo viên bên ngoài đúng không?"

"Tôi cũng nghĩ như vậy, cho nên tôi vẫn luôn kiên định với ý nghĩ của mình."

"Lão đại, mặc dù bên phần DNF thiếu hụt hoạt náo viên, hơn nữa các hoạt náo viên bên ngoài lại gần như là bão hòa. Nhưng tôi cảm thấy, cái tên hoạt náo viên “anh trai khẩu trang” này, có thể mang lại doanh thu lưu lượng truy cập khổng lồ cho nền tảng. Cho nên tôi mới kiên trì, sử dụng nhiều tài nguyên và mở rộng dùng ở trên người anh ta." Lý Lâm nói.

"Vậy cô trước nói suy nghĩ của mình cho tôi nghe." Trần Kiêu Dương nói.

"Anh ta ngày hôm qua mới vừa phát sóng, đã đột phá 100 ngàn lưu lượng. Trong số những hoạt náo viên bên ngoài mới này, là việc phi thường khó có được."

"Người mới trực tiếp liền có 100 ngàn lưu lượng?" Trần Kiêu Dương kinh ngạc nói.

"Không sai, hơn nữa nội dung phát sóng trực tiếp cũng rất cao cấp. Anh ta đưa cư dân mạng đi dạo ở Cửu Châu Các và xem phiên bản giới hạn của Bugatti Voice Night giá trị 126 triệu. Không có hoạt náo viên nào trong Đấu Ngư của chúng ta có năng lực như vậy."

"Cái này ngược lại là không sai."

"Hơn nữa trong buổi phát sóng trực tiếp vừa rồi, anh trai khẩu trang đã nhận được hơn 2 triệu khen thưởng, hơn Đại phiêu khách hoang dã ít nhất gấp mười lần. Từ khả năng hấp thụ tiền và độ nổi tiếng này, anh ta đều có ưu thế tuyệt đối, cho nên tôi mới cực lực đề cử anh ta."

"Nhưng Đại phiêu khách hoang dã, lúc trước là tuyển thủ chuyên nghiệp, tự mang lưu lượng cùng với vầng sáng, tiềm lực của anh ta cũng là vô hạn." Quách Thế Bác nói:

"Mà hoạt náo viên bên ngoài, bình thường đều có cái bệnh chung, không cách nào phát sóng trực tiếp trong thời gian dài. Hơn nữa chất lượng của các chương trình phát sóng trực tiếp sau này không thể so sánh với hoạt náo viên trò chơi được, cho nên tôi đề cử Đại phiêu khách hoang dã."

Trần Kiêu Dương tựa lưng vào ghế ngồi, cẩn thận suy nghĩ.

Hiện tại đã không phải là sự việc đề cử hoạt náo viên nào nữa.

Quách Thế Bác với Lý Lâm, đều là cấp dưới đắc ý của ông, phải phân giải đúng mực mới được.

"Hai người các cậu đều là từ một tay tôi mang ra ngoài, tôi cũng không tiện thiên vị ai, vừa vặn ngày mai là ngày cuối cùng, liền để chính bọn họ phân bại thắng thua đi."

"Cũng được." Lý Lâm nói.

Cô đối với Lâm Dật rất là xem trọng, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Lâm Dật sẽ không thua.

Chất lượng phát sóng trực tiếp có, hơn nữa còn có phú bà chống đỡ, muốn thua rất khó.

Nhưng Quách Thế Bác lại ngồi không yên.

Anh biết rõ, nếu cạnh tranh như vậy, Mạnh Kim Dương sẽ không chiếm được ưu thế.

"Lão đại, nếu như so sánh như thế, Đại phiêu khách hoang dã khả năng sẽ không chiếm ưu thế, tốt nhất là đổi cái phương thức khác."

"Vậy thì không có biện pháp, việc này còn phải công bằng một chút." Trần Kiêu Dương nói: "Bát Tiên quá hải, các hiển thần thông."

"Nhưng mà ..."

"Không có nhưng nhị gì hết, việc này quyết định như vậy đi."

Cốc cốc cốc ——

"Vào đi."

Ngay khi Quách Thế Bác còn đang lúng túng, cửa phòng làm việc bị gõ, thư ký của Quách Thế Bác từ bên ngoài đi vào.

"Trần tổng, tổng giám đốc Quách, tổng giám đốc Lý."

"Có chuyện gì sao?" Quách Thế Bác hỏi.

"Tôi mới vừa mới xem tình hình ở trên mạng, hai hoạt náo viên anh trai khẩu trang cùng với Đại phiêu khách hoang dã dường như đã hẹn trước. Họ muốn dùng phương thức PK quyết định ai là Tân Nhân Vương, người thua sẽ từ bỏ."

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 709.
Bình Luận (0)
Comment