“Anh Lâm, anh nói cái gì?"
"Phát 1 triệu." Lâm Dật nói: "Nếu phát mấy ngàn thì em phải phát tới khi nào?"
Trương Hiểu Du nuốt một ngụm nước miếng, lúc trước anh Lâm thưởng cho mình 500 cái siêu hỏa tiễn, mình đã kích động đến nửa đêm không ngủ.
Thật sự không biết trong mắt anh Lâm, chút tiền lẻ này cũng không bằng.
"Chờ chút, hai người các ngươi đang nói cái gì vậy? Muốn phát 1 triệu tiền lì xì?" Long Soái trừng hai mắt nói.
"Đúng, tôi sẽ phát 1 triệu trước, sau đó anh tiếp bao 2 triệu, tôi đón thêm 4 triệu, anh xem như vậy có được không?"
Long Soái với Bạch Băng Ngọc cùng nhau nuốt ngụm nước miếng.
"Khoe khoang cũng không như anh vậy."
"Việc này có gì mà phải khoe khoang chứ, 1 triệu mà thôi, làm giống như con số trên trời vậy."
Lúc này Trương Hiểu Du nói:
"Anh Lâm, 1 triệu tiền lì xì đã phát ra ngoài rồi."
Nhìn thấy trước màn ảnh tiền lì xì tung bay, mưa đạn trong phòng phát sóng trực tiếp lại giống như núi lửa phun trào.
Mà lúc này, Long Soái cùng Bạch Băng Ngọc đã trợn tròn mắt.
Mẹ nó thật sự phát ra 1 triệu?
Bên trong túi lão tử căn bản không có nhiều tiền như vậy!
Coi như là có, cũng không phát cho bọn họ nhiều như vậy.
"Mẹ kiếp, 1 triệu tiền lì xì, đây là số tiền lì xì nhiều nhất nền tảng Đấu Ngư, cũng là nhiều nhất trên tất cả các nền tảng lớn nhất từ trước tới nay."
"Anh trai khẩu trang trâu bò, lúc trước đều là cường hào khen thưởng cho hoạt náo viên, hôm nay rốt cuộc nhìn thấy hoạt náo viên có lương tâm, phát hồng bao cho chúng ta rồi."
"Tôi thề với trời, cho dù Anh trai khẩu trang anh ngủ lúc phát sóng trực tiếp, tôi mỗi ngày cũng sẽ xem."
Lâm Dật cũng bị chọc cười, sau đó hướng về phía người trong phòng phát sóng trực tiếp nói:
"Phía tôi bên này đã lì xì, các bạn hẳn là nhận gần hết rồi, hiện tại đi qua phòng phát sóng trực tiếp của anh ta, lĩnh một cái bao 2 triệu đi."
"Nhìn này, đây chính là hình mẫu, còn chủ động kêu chúng ta đi đến phòng phát sóng trực tiếp của các hoạt náo viên khác, thật không phải người bình thường có thể so sánh được."
"Anh trai khẩu trang anh chờ chút, chúng tôi lĩnh xong sẽ trở lại, sẽ không làm lỡ thời gian quá lâu đâu."
"Cảm giác hôm nay muốn phát tài, tôi thao ha ha ..."
"Đi đi, đi đến phòng anh ta nhận tiền lì xì rồi lại trở về."
Người trong phòng phát sóng trực tiếp của Lâm Dật điên cuồng tràn vào phòng phát sóng trực tiếp của Long Soái.
Mà lúc này, mưa đạn cũng đã bay khắp nơi.
"Long Soái, phát hồng bao đi, anh không phải là muốn phát gấp đôi Anh trai khẩu trang sao, chúng tôi đã chờ đợi đây này."
"Còn lề mà lề mề gì nữa, làm đi chứ, không phải là không muốn phát đấy chứ?"
"Anh ta không phải là không muốn phát, mà là không có có nhiều tiền như vậy."
"Thật là có khả năng này, làm sao các hoạt náo viên như bọn họ có thể cùng so với doanh nhân như Anh trai khẩu trang được."
"Nếu như anh ta thật sự phát ra 2 triệu, đoán chừng phải bán nhà cửa rồi."
Nhìn thấy trên màn ảnh, thuần một sắc đều là mưa đạn trào phúng mình.
Long Soái cố gắng bình tĩnh lại, dù sao phát sóng trực tiếp nhiều năm như vậy, điểm sóng gió ấy cũng từng thấy qua.
"Các anh em, tôi mãnh liệt hô hào các bạn, không nên bị anh ta lừa gạt, anh ta chỉ là người không chuyên ở đây, không có cách nào để so sánh với một hoạt náo viên bên ngoài thực sự như tôi."
"Thứ hai, ở chỗ này của tôi, một hai triệu chỉ là mưa bụi, tôi mấy tháng trước đi Trung Đông, cùng Saudi vương tử ăn bữa cơm kia, liền xài hơn 1 triệu, các bạn cảm thấy tôi thiếu chút tiền này sao?"
"Nhanh đừng khoe khoang nữa, bữa cơm kia có vẻ như không phải anh mời."
"Anh nếu như thật không thiếu tiền, cũng nhanh chút phát 2 triệu tiền lì xì, sau đó Anh trai khẩu trang phát 4 triệu, nếu như không có năng lực, cái gì cũng không cần nói nữa."
Sắc mặt Long Soái khó coi, Bạch Băng Ngọc cũng lúng túng theo.
Trong túi của mình chỉ có 1.4 triệu, hơn nữa cũng không có khả năng phát ra ngoài cho bọn họ.
"Các anh em, các bạn yên tâm, tiền lì xì tôi nhất định sẽ phát, nhưng cũng không phải bây giờ. Tôi có thể gửi nóng trước 20 ngàn đồng, mọi người không cần đi, chút tiền này đối với tôi mà nói không là gì."
"20 ngàn? Đốt giấy tiền vàng mã viếng mộ sao, anh lừa gạt quỷ à?"
"Không thể như vậy, Anh trai khẩu trang phát sóng trực tiếp quăng 1 triệu, lẽ ra anh nên phát 2 triệu, hiện tại chỉ phát 20 ngàn đây là có ý gì?"
"Không có tiền thì nói không có tiền, cần gì ở đây giả vờ này nọ, chán."
"Đi thôi đi thôi, không xem anh ta phát sóng trực tiếp nữa, nhìn thấy mặt anh ta đã thấy phiền, chúng ta đến xem Anh trai khẩu trang phát sóng trực tiếp, du thuyền Hải Tinh Số có thể so với việc này còn thú vị hơn nhiều."
Một làn sóng tiết tấu qua đi, mức độ phổ biến của kênh phát sóng trực tiếp của Long Soái trực tiếp bị cắt giảm một nửa.
Đã rơi xuống còn hơn một triệu rồi, hơn nữa xu hướng sụt giảm vẫn không hề chậm lại.
Dựa theo cái tốc độ này giảm xuống, không được bao lâu, liền sẽ rơi xuống 100 vạn trở xuống.
"Nhanh lên một chút nghĩ một chút biện pháp, nếu lại tiếp tục như thế, chúng ta xong rồi." Bạch Băng Ngọc nói.
Lão đại để cho mình tới đây cùng Long Soái phát sóng trực tiếp để tăng độ nổi tiếng của phòng phát sóng trực tiếp.
Giờ thì tốt rồi, không những mức độ nổi tiếng không tăng lên mà còn giảm xuống rất nhiều.
Các ông chủ mà biết chuyện này, khẳng định sẽ mất hứng.
"Tôi đã rơi vào bẫy của anh ta." Long Soái hung hãn nói:
"Anh ta chắc chắn rằng tôi không thể phát ra được 2 triệu tiền lì xì, cho nên chính mình liền phát trước 1 triệu, người này quá thuần thục chiêu thức gà trộm rồi."
Bạch Băng Ngọc cũng cảm thấy như vậy.
Lấy tính cách quyết đoán của Long Soái, cũng có thể tiện tay phát ra ngoài 1 triệu tiền lì xì.
Cho nên trong lần so đấu này, người nào phát tiền trước người đó khẳng định có ưu thế.
Đoán chừng anh ta cho rằng, Long Soái khẳng định phát không nổi, cho nên mới làm càn như vậy.
Một cái thao tác xuống, có thể nói là được cả danh và lợi.
Không thể không nói, anh ta xác thực quá khôn khéo, ngay cả Long Soái cũng bị vả mặt như này.
"Bây giờ không phải là lúc để oán trách, phải nhanh chóng tìm ra biện pháp giải quyết chuyện này. Nếu không anh về sau, sẽ bị anh ta ép đến không nhấc nổi đầu lên."
Sau vài giây trầm mặc, Long Soái nhìn Bạch Băng Ngọc nói:
"Cho tôi mượn 60 vạn, hôm nay tôi phải đem 2 triệu tiền lì xì phát ra ngoài."
"Anh điên rồi phải hay không?" Bạch Băng Ngọc trừng hai mắt, "Lại muốn phát 2 triệu tiền lì xì?"
Ánh mắt Long Soái híp lại, mắt lộ ra hung quang.
"Anh ta dám làm như thế, chính là kết luận tôi không thể phát ra được 2 triệu, nhưng tôi hôm nay càng muốn phát, chính là muốn đánh vào mặt của anh ta."
Bạch Băng Ngọc cau mày, cân nhắc lợi hại trong đó.
2 triệu tuy rằng không ít, nhưng cũng không phải nhiều.
Chính mình phát 2 triệu đi qua, đối phương khẳng định không phát ra được 4 triệu, cứ như vậy hướng gió phát sóng trực tiếp cũng sẽ cũng thay đổi.
Long Soái có thể ngồi vững vàng trên ngai vàng của hoạt náo viên ngoài trời đầu tiên, hơn nữa còn có thể đem người hâm mộ đều lưu lại, ngày sau vì anh ta sáng tạo nền kinh tế cuồn cuộn không gián đoạn, hiệu quả và lợi ích có thể nhìn ra được.
Cho dù hành động này có chút mạo hiểm, nhưng cũng đáng giá để thử một lần.
"Anh chờ một chút, tôi hiện tại chuyển khoản cho anh, nhưng đừng quên trả lại tiền cho tôi."
"Yên tâm, chút tiền lẻ này tôi căn bản không để vào mắt, đợi trở về liền đem tiền trả lại cho cô."
Rất nhanh, Bạch Băng Ngọc liền đem tiền gửi tới tài khoản Long Soái.
Trên tay cầm 2 triệu, Long soái cảm thấy tự tin hơn, lần nữa trở về trước máy thu hình, ngay cả sống lưng đều đứng thẳng lên.
"Các anh em, tôi vốn là muốn chậm rãi thêm nhiệt, đem 2 triệu này đều phát ra ngoài. Khi các bạn một mực nói tôi không có tiền, phát không nổi tiền lì xì, lời này tôi không quá thích nghe."
"Hiện tại, tôi đã chuẩn bị tiền xong, sau năm phút, sẽ đem hai triệu tiền lì xì này phát ra ngoài, nếu như mà tới chậm, các bạn liền không giành được rồi."
------
Dịch: MBMH Translate