"Bên kia có chiếc Porsche, nhìn kiểu dáng cũng rất đẹp, em đi chọn một chiếc đi anh sẽ mua cho em."
Lâm Dật đề nghị.
"Không cần."
Kỷ Khuynh Nhan nói:
"Chiếc xe Maserati của em còn chạy rất tốt. Hơn nữa, lúc bình thường em cần dùng xe, cũng có thể điện thoại cho anh, mua nhiều xe như vậy cũng không dùng đến."
"Nói cũng đúng, tài xế Didi cứ gọi là có mặt."
"Ngược lại là anh đấy, mua nhiều xe như vậy, có phải quá lãng phí hay không?"
Kỷ Khuynh Nhan nhỏ giọng nói.
"Kiếm tiền không phải là để tiêu pha sao?"
Lâm Dật nói ra:
"Nhỡ đâu sau này chết đi, tiền không tiêu xài hết, vậy thì thật đáng tiếc."
"Anh chỉ giỏi ngụy biện."
Kỷ Khuynh Nhan cười nói:
"Đi thôi, đi ăn một chút gì đã, em đói rồi."
"Ừ, đi thôi, vừa vặn anh cũng đói bụng."
Đi ra khỏi khu vực triển lãm xe hơi, nhân viên công tác của Bugatti đã cho xe đỗ tại địa điểm chỉ định chuẩn bị giao xe.
Đây cũng là do Lâm Dật an bài, bản thân còn ở Quảng Châu, không có chiếc xe chạy cũng không tiện. Trước hết dùng chiếc Bugatti này, còn những chiếc xe khác thì sắp xếp đưa về thành phố Trung Hải.
Sau khi cơm nước xong xuôi, hai người lại ra ngoài dạo quanh một hồi mới rời đi.
Vào cuối buổi chiều hôm đó, Vương Thúy Bình và Triệu Toàn Phúc nhìn thấy Lâm Dật mua xe cho cô nhi viện mà giật cả mình.
Chuyện xe chưa nói, chỉ riêng hơn 8 triệu phiếu xăng đã đủ cho bọn họ sử dụng một thời gian rồi.
Gần tối, Lâm Dật và Kỷ Khuynh Nhan về tới khách sạn.
"Ngày mai anh có việc gì không?"
Bên trong căn phòng, Kỷ Khuynh Nhan hỏi.
"Em cần làm gì à?"
"Sáng ngày mai, em chuẩn bị đi khảo sát công ty con ở Quảng Châu. Nếu anh không có bận việc gì, thì đi với em."
Liên quan tới các bộ phận kinh doanh của tập đoàn Triều Dương, Lâm Dật cũng biết một chút.
Ngoại trừ hoạt động kinh doanh ở thành phố Trung Hải, thì những tỉnh thành khác cũng có không ít bất động sản, nàng thuận tiện qua kiểm tra, cũng là chuyện đương nhiên.
"Nhưng anh cảm thấy, chỉ sợ em sẽ không kiểm tra được cái gì."
Lâm Dật nói ra:
"Biết ông chủ muốn tới, nhất định người phía dưới sẽ đem sổ sách công việc làm thật xinh đẹp, làm sao có thể chờ em đến kiểm tra?"
"Yên tâm, lần này tới đây, em không nói với bất kỳ giám đốc điều hành nào về chuyến tập kích bất ngờ này. Nếu như không có vấn đề gì là tốt nhất. Nếu thật sự có điểm không hợp lý, em nhất quyết không thể nhân nhượng."
Lâm Dật cười cười không nói chuyện nữa.
Kỷ Khuynh Nhan vẫn nghĩ về những người này theo cách quá đơn thuần.
Nếu như tập kích bất ngờ công ty con ở Quảng Châu này ngay trong ngày đầu tiên tới đây, thì khẳng định sẽ có hiệu quả tốt.
Nhưng hiện giờ trải qua hai ngày, rất có thể tiếng gió đã để lộ.
Có thể tra ra được vấn đề hay không, thì còn phải phụ thuộc vào may mắn.
"Vậy thì quyết định như vậy đi, ngày mai anh sẽ đưa em qua đó nhìn xem một chút."
"Vừa vặn anh có xe, có thể đưa em đến đó."
Kỷ Khuynh Nhan nói:
"Nhưng mà, bây giờ em chuẩn bị tắm rửa, Lâm tiên sinh, anh còn muốn tiếp tục ở lại chỗ này sao?"
"Em có ý gì? Chẳng lẽ muốn anh ở trong phòng tắm...Chờ em? Em cần chà lưng sao?"
"Chà lưng gì chứ, mau trở về phòng anh đi."
Lâm Dật mỉm cười đứng dậy,
"Khi nào cần phục vụ chà lưng thì cứ gọi anh một tiếng."
"Lưu manh."
Mắng một câu, Kỷ Khuynh Nhan liền đuổi Lâm Dật ra khỏi gian phòng.
Nằm ở trên giường, Lâm Dật thật lâu không thể chìm vào giấc ngủ.
Ngày mai là thứ hai, hệ thống sẽ lập tức mở ra nghề nghiệp mới.
Cũng không biết sẽ có nghề nghiệp gì mới chờ đợi mình.
Vào đúng 12h lúc nửa đêm, tiếng hệ thống nhắc nhở vang lên trong đầu Lâm Dật.
【 Nghề nghiệp mới mở ra (có/ không) 】
【 Trải nghiệm nghề nghiệp: Giảng viên Đại học. 】
【 Độ hoàn thành nghề nghiệp: 0%. 】
【 Mời ký chủ nhận lấy bao đại lễ nghề nghiệp mới, 10 triệu nhân dân tệ, lọ thuốc tăng cường tất cả các thuộc tính, trí tuệ của Hiền giả. 】
Fuck!
Lâm Dật thầm hô to một tiếng ngạc nhiên, nghề nghiệp mới lại là giảng viên đại học? !
Điều này có chút kích thích.
Nhìn thấy hệ thống cho bao đại lễ nghề nghiệp, Lâm Dật rơi vào trầm tư.
Số tiền 10 triệu tiền mặt, cũng không có gì đáng nói.
Vì ngay từ khi bắt đầu trải nghiệm tài xế Didi, hệ thống cũng đã cho nhiều tiền như vậy.
Dựa theo hệ thống thiết lập, về sau mỗi lần mình mở ra một nghề nghiệp mới, hệ thống đều sẽ cho nhiều tiền như vậy, đây thuộc về khen thưởng cố định, sẽ không nhiều hơn cũng không ít hơn.
Mặc dù không nhiều, nhưng chân muỗi có nhỏ cũng là thịt, không có đạo lý đi ghét bỏ.
Còn về lọ thuốc tăng cường tất cả các thuộc tính, Lâm Dật cũng biết là cái gì, bên trong tiểu thuyết mạng đều đã nói rất kỹ càng.
Nhưng trí tuệ của Hiền giả thì ngược lại, thật là làm khó Lâm Dật.
"Hệ thống, trí tuệ của Hiền giả là có ý gì?"
【 Bên trong trí tuệ của Hiền giả đã bao hàm tất cả trí tuệ của học giả đỉnh phong trên toàn thế giới, trợ giúp ký chủ thích ứng hoàn mỹ với nghề nghiệp giảng viên đại học. 】
Nghe thấy hệ thống giải thích như thế, Lâm Dật đã hiểu đại khái là có ý gì.
Cũng là đem tri thức của người khác, cất vào trong đầu của mình.
Dù sao trường đại học là một địa phương rất chuyên nghiệp, nếu như trong bụng không có trí thức, vậy thì còn lăn lộn mấy cái lông, đoán chừng sẽ bị ghét bỏ đến chết.
Lâm Dật lại đưa mắt nhìn trang chủ của hệ thống, phát hiện ở bên trong cột nghề nghiệp mới kia, có chữ (có / không).
Có lẽ là đang hỏi ý kiến mình, phải chăng lựa chọn mở ra hay không? Bởi vì quyền chủ động còn ở trên tay mình.
"Hệ thống, hiện tại ta mới hoàn thành được 85% nghề tài xế Didi này. Nếu như ta mở ra nghề nghiệp mới, thì khen thưởng phần quà lớn khi hoàn thành 100% nghề nghiệp có phải không được cầm hay không?"
【 Nếu như ký chủ mở ra nghề nghiệp mới, thì nghề nghiệp cũ sẽ tự động tiến vào trạng thái ngủ đông, trạng thái ngủ đông là một tuần lễ. Sau khi nghề nghiệp hoàn tất quá trình ngủ đông, ngài mới có thể tiếp tục mở ra trở lại. 】
Lâm Dật nghĩ nghĩ,
"Chẳng lẽ có thể đồng thời thực hiện hai nghề nghiệp cùng lúc sao?"
【 Không thể đồng thời tiến hành hai loại nghề nghiệp cùng lúc. Nếu như mở ra nghề nghiệp cũ, vậy thì nghề nghiệp mới sẽ tự động tiến vào trạng thái ngủ đông, sau thời gian một tuần lễ, ký chủ mới có thể lựa chọn mở ra trở lại. 】
Nghe được hệ thống giải thích toàn bộ, Lâm Dật đã hiểu rõ tất cả những nghi vấn của mình.
Nhưng cái nghề nghiệp tài xế Didi này đã hoàn thành được 85%, phần quá cuối cùng rất là lớn, vẫn rất có sức hấp dẫn đối với Lâm Dật.
Dựa theo thói quen hệ thống phát nhiệm vụ, độ hoàn thành còn lại 15%, đoán chừng làm tiếp một cái nhiệm vụ nữa là có thể hoàn thành không sai biệt lắm.
Cho nên nghề nghiệp mới cũng không nóng nảy mở ra, nếu như còn đơn giản giống trước đó, thì sẽ trì hoãn mở ra nghề nghiệp mới.
Nếu như mà khó quá thì lại mở ra nghề nghiệp mới cũng được.
Lên kế hoạch tốt cho những công việc sắp tới, Lâm Dật xoay xoay lưng, trước đi ngủ đã rồi tính sau.
Sáng ngày thứ hai, Lâm Dật thay xong y phục từ sớm. Khi đi tới gian phòng của Kỷ Khuynh Nhan, anh phát hiện nàng đã rửa mặt xong.
"Chờ em thêm một lát nữa, em đi thay bộ quần áo."
"Được, em đi đi."
Lâm Dật nằm ngả người trên ghế salon và lấy điện thoại chơi game.
Anh phát hiện người chơi 'Bách Điệp Quần' vừa trò chuyện xong hôm đó lại gửi tin nhắn riêng cho mình.
Liên tiếp mấy ngày sau đó, ít nhất gửi tới không dưới 20 tin.
Con hàng này thật đúng là kiên nhẫn.
Nhìn thấy chiến tích của 'Bách Điệp Quần', phát hiện là thua nhiều thắng ít, tỷ lệ thắng chỉ có 20%, nếu như không phải chọn được loại siêu cấp đại thần như Kerry, cơ bản đều là thua cuộc.
"Con hàng này không có đầu óc sao? Game đấu đơn giản như thế còn có thể đánh thành cái đức hạnh này?"
Thấy đối phương quá đáng thương, Lâm Dật mang theo nàng cùng đánh một ván.
Bách Điệp Quần:
"Cám ơn đại thần, cuối cùng đã thắng một game."
Ẩn Kê Sí Bàng:
"Chiến thắng quá khó khăn, với IQ này của cô tốt nhất là chia tay trò chơi đi."
"Lâm Dật."
Tiếng Kỷ Khuynh Nhan truyền đến.
"Sao?"
"Kéo giúp em cái khóa bên dưới, hình như là bị kẹt lại."
-------
Dịch: MBMH Translate