Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 792 - Chương 790. Thời Gian Diễn

Chương 790. Thời Gian Diễn
Chương 790. Thời Gian Diễn

"Móa, con mẹ nó cậu nói cũng đúng tiếng người?"

Lâm Dật nói ra:

"Tôi thật sự sợ nếu hai người các ngươi nếu như thành một đôi, mỗi ngày nửa đêm không ngủ được, thì sẽ nghiên cứu làm sao để giết chết tôi."

"Anh Lâm, anh yên tâm, cho dù có giết chết anh, tôi cũng tìm cho anh mảnh đất chôn cất tốt nhất trên toàn thế giới, lấy đá cẩm thạch để khắc cho anh một khối bia mộ."

"Mẹ kiếp, lão tử thật muốn đạp một chân cho cậu rơi vào trong biển."

"Ha ha..."

Cao Tông Nguyên còn muốn lên tiếng, nhưng lập tức ngậm miệng lại, cũng lấy cùi chỏ khẽ đụng vào Lâm Dật.

"Anh Lâm, anh nhìn bên kia, có người đến."

Lâm Dật nghiêng đầu nhìn qua, ngoài ý muốn nhìn thấy Triệu Mặc và Cố Trường Xuyên đang đi tới.

Trừ cái đó ra, ở phía sau của bọn họ còn có bốn cô nàng đi theo.

Mặc dù các nàng không phải mặc đồ tắm, nhưng lại ăn mặc bại lộ nóng bỏng.

"Hai tên ngốc thiếu này không biết sao lại tới đây."

Cao Tông Nguyên nói ra.

"Nhìn bộ dạng đắc ý của bọn họ thế kia, là biết ngay tới để khoe khoang rồi."

Chẳng mấy chốc, Triệu Mặc và Cố Trường Xuyên đã đi tới nơi.

"Làm sao còn đứng ở lại chỗ này thế, có phải Party bể bơi của các người quá nhàm chán hay không, có muốn đi qua loanh quanh ở bên chỗ chúng tôi hay không?"

Lâm Dật đưa tay nhìn đồng hồ đeo tay một cái, vừa cười vừa nói:

"Cách thời điểm kết thúc còn có hơn một giờ mà, vội vàng qua đây trang bức như vậy làm gì."

Triệu Mặc nhún vai,

"Nhưng cục diện đã định, các cô nàng đều chạy đến chơi ở chỗ chúng tôi, mà bên các người hình như đều không có người nào."

"Chúng tôi còn có những tiết mục khác đấy, đợi lát nữa các nàng sẽ đều đến đây."

Lâm Dật cười ha hả nói.

"Tại sao đám người các cậu lại không chịu thua nhau vậy chứ, chơi tới chơi đi cũng chỉ có mấy thứ như vậy, tôi cảm thấy phát chán đi được."

"Nếu không thì sao lại nói, đám đại thiếu gia các cậu trí nhớ thật kém. Lần trước, thời điểm cậu âm thầm gây chiến với Didi, không phải cũng giống như vậy, lúc đầu thì đều bị cậu trang bức hết phần người khác, cuối cùng không phải là bị thua thiệt hơn 100 tỷ sao."

Vốn dĩ Triệu Mặc ra vẻ cười tủm tỉm, nhưng sau khi nghe đến Lâm Dật nói lại chuyện cũ, vẻ mặt trong nháy mắt lạnh xuống.

Đây là nỗi đau vĩnh viễn ở trong lòng của hắn, cả một đời đều không thể quên được.

Cố Trường Xuyên vỗ vỗ bả vai Triệu Mặc, ra hiệu hắn tỉnh táo trở lại.

"Bình tĩnh một chút, cũng chỉ là hơn 100 tỷ mà thôi, không cần thiết phải gây ầm ĩ lớn như vậy."

Triệu Mặc thở ra một hơi, tâm trạng ổn định lại.

"Hảo hán không đề cập tới dũng khí năm xưa, những thứ đó đều là chuyện đã qua, bây giờ nói còn có ý nghĩa gì?"

"Cho dù không đề cập tới chuyện này, các người cũng không phải là đối thủ của tôi."

Lâm Dật không nhịn được phất phất tay,

"Mau tắm rửa rồi đi ngủ đi, nhiều người có mặt như vậy, cũng đừng mất mặt xấu hổ."

Triệu Mặc nhún vai, trên mặt lộ ra biểu lộ khinh thường.

"Dù sao lập tức sẽ lái thuyền, chúng ta tiếp tục chơi thích hơn, đương nhiên, nếu anh cảm thấy Party bên mình không có ý nghĩa, vậy thì có thể đến tham dự bên phía chúng tôi, tùy thời hoan nghênh."

Nói xong, Triệu Mặc và Cố Trường Xuyên cũng không cho Lâm Dật có cơ hội nói chuyện tiếp, mang theo bốn cô gái của mình quay người đi trở về.

Bởi vì mục đích của bọn họ tới đây, chính là vì muốn trào phúng một lượt, hiện tại đã đạt được mục đích, cũng cần phải trở về.

Bọn người Triệu Mặc vừa bước chân rời đi, Tần Hán và Lương Kim Minh liền chạy chậm tới, đến bên cạnh Lâm Dật và Cao Tông Nguyên.

"Sao hai người bọn họ lại tới đây, có phải tới trang bức hay không?" Tần Hán nói ra.

"Trả lời chính xác."

"Lão Lâm, làm sao anh còn vững vững vàng vàng đứng ở chỗ này, mau chóng nghĩ một chút biện pháp đi, bên phía chúng ta dường như thật sự kém thú vị một chút."

"Nào chỉ là kém thú vị chút."

Lâm Dật đậu đen rau muống nói:

"Quả thực là một chút thú vị cũng không có ấy. Bây giờ những người còn có thể lưu lại chơi ở bên cạnh, đó cũng là những cô nàng đáng yêu, về sau phải đối xử thật tốt với người ta, kiểu gì cũng phải cho một cái danh phận."

"Móa, anh cũng không cần nói châm chọc, năm ngoái tôi không có tới, để bọn họ đoạt hết danh tiếng. Năm nay tôi tới, nếu như còn biến thành cái tình cảnh này, Tần Hán tôi còn để mặt mũi ở đâu."

Lâm Dật nhìn đồng hồ đeo tay một cái, phát hiện đã tới gần 6 giờ, sẽ rất nhanh đến thời gian lái thuyền rời bến.

"Đừng có vội, món quà thần bí mà tôi chuẩn bị cũng sắp đến rồi."

Cùng lúc đó, Triệu Mặc và Cố Trường Xuyên đang đi về trong khoang thuyền.

"Cậu mặt mày ủ rũ làm gì chứ."

Cố Trường Xuyên nói ra.

"Lão đại, anh nói Lâm Dật có thể lưu lại một tay hay không?"

"Có thể lưu lại hậu thủ gì tốt chứ?"

Cố Trường Xuyên nói ra:

"Có phải cậu bị hắn làm ra hậu di chứng rồi không?"

"Thông qua sự tình lần trước, tôi phát hiện ra hắn là một người không ra bài theo lẽ thường, chuyện gì cũng đều có thể làm được."

"Lời nói này đúng là không sai, nhưng cũng phải tôn trọng hiện thực một chút đi."

Cố Trường Xuyên nói ra:

"Lập tức sẽ lái thuyền rời bến, mặc dù đồ vật trên thuyền nhiều như vậy, hắn còn có thể đùa nghịch kiểu gì hơn?"

Triệu Mặc bĩu môi,

"Thật ra những gì anh nói thì tôi cũng nghĩ đến, nhưng không tới một khắc cuối cùng, tôi vẫn luôn có chút không yên lòng."

Cố Trường Xuyên có chút im lặng, người huynh đệ này của mình còn thật có chứng bệnh, một lần bị rắn cắn, 10 năm sợ dây thừng

"Vậy cậu nói cho tôi biết, hắn ta có thể dùng phương thức gì, để lôi kéo nhân khí trở về? Chẳng lẽ lại dựa vào máy bay trực thăng vận chuyển tiếp tế? Cậu đang đùa tôi sao?"

Rầm rầm rầm _ _

Ong ong ong _ _

Ngay tại thời điểm hai người nói chuyện, bỗng nhiên nghe thấy tiếng vang ù ù tiếng từ giữa không trung truyền đến.

Hai người bị giật nảy mình, đột nhiên quay đầu nhìn lại.

Hoảng sợ phát hiện, ba cái máy bay trực thăng màu đỏ từ trên bầu trời đang bay đến du thuyền.

Quan trọng nhất chính là ở phía dưới còn treo ba chiếc xe Panamera!

Triệu Mặc và Cố Trường Xuyên đều nhìn trợn tròn mắt.

Máy bay trực thăng vận chuyển xe đua, cái này mẹ nó là cái thao tác gì?

Cùng lúc đó, mọi người ở trên boong tàu và trong khoang thuyền nghe được âm thanh trực thăng, đều đồng loạt chạy ra ngoài.

Nhìn thấy hình ảnh ba chiếc máy bay trực thăng vận chuyển xe thể thao, tất cả mọi người ở trên boong tàu đều trợn mắt hốc mồm.

Đám đại thiếu gia này có phải quá chơi nổi rồi không?

"Đừng đứng ngốc ra nữa, gọi người giúp đỡ đi, tháo lấy xe xuống."

Ba người Tần Hán mắt lớn trừng mắt nhỏ nhìn Lâm Dật.

"Đây đều là anh làm ra?"

"Nếu không phải tôi thì ai làm?"

"Nằm thảo ha ha... Lão Lâm, vẫn là anh biết chơi, ngưu bức ngưu bức."

Chậm rãi, ba chiếc máy bay trực thăng bay ở trên boong tàu.

Tần Hán gọi mười mấy người đến, gỡ cả ba chiếc Panamera màu sắc khác nhau xuống dưới.

Cùng lúc đó, Lâm Dật đứng tại chỗ nói vọng ra xung quanh:

"Sau đó sẽ có hoạt động rút thưởng, phần thưởng chính là ba chiếc Panamera bên cạnh tôi. Hiện tại, thời gian diễn bắt đầu!"

Lời vừa nói ra, từ dưới thân máy bay trực thăng thả ra ba quả cầu đầy màu sắc, mở bung ra ở giữa không trung.

Từng tờ một trăm tệ rơi xuống như mưa, khiến cho những cô nàng tại chỗ mừng rỡ như điên.

Mà bầu không khí của bữa tiệc Party bể bơi cũng trở nên cao trào bùng nổ ở thời điểm này!

Vào đúng lúc này, tiếng còi hơi của du thuyền vang lên.

Hành trình du ngoạn cũng chính thức bắt đầu.

Triệu Mặc và Cố Trường Xuyên kinh ngạc nhìn trò chơi điên cuồng mà Lâm Dật làm ra, hơn nửa ngày sau mới hồi phục tinh thần trở lại.

Lần này, chính mình lại thua tiếp bởi hắn ta!

"Mẹ nó!"

Triệu Mặc mắng một câu, mặc dù không chút cam lòng.

Nhưng lúc này lại suy nghĩ cách chơi, đã không còn kịp nữa rồi.

Lần này lại thua hắn một trận!

"Anh Cố, đợi lát nữa các ngươi không phải có trận đấu sao, tuyệt đối không thể cho hắn cơ hội nào!"

Triệu Mặc nắm chắc hai nắm đấm, nói ra.

"Tôi nắm chắc!"

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 790.
Bình Luận (0)
Comment