Lâm Dật cười cười, cũng không tiếp tục nói lại.
Lái xe, rồi ngắm nhìn phong cảnh trên đỉnh núi vẫn rất thú vị.
Khoảng 30 phút sau hai nguời đã tới Khang Tĩnh gia viên.
Vừa mặc áo khoác Vương Oánh vừa nói:
"Tiểu Dật, sau này chờ chồng chị đi công tác chị lại gọi điện thoại cho cậu nhé."
"Được, em chờ điện thoại của chị."
Vương Oánh rời đi không được bao lâu thì điện thoại của Lâm Dật hiện lên thông báo nhận được đánh giá năm sao, tiến độ của nhiệm vụ cũng đã tăng thêm 21 km.
Tuy rằng vẫn còn một khoảng cách lớn, nhưng cũng xem như la tiến thêm một bước.
Vừa lái xe trở lại Cửu Châu Các, thì điện thoại của Lâm Dật vang lên, là Tần Hán gọi tới.
"Cậu đang ở đâu đấy, đua một vòng không?."
"Tôi đang ở Cửu Châu Các, xe của tôi chắc một lát nữa mới được đưa tới, bây giờ tôi làm gì có xe mà đua."
Lúc mua xe ở triển lãm xe hơi tại Quảng Châu ban tổ chức đã nói là sẽ giao xe đến tận nhà, hai bên đã thống nhất sẽ nhận xe vào ngày hôm nay.
Muốn đua xe thì phải chờ xe tới chứ dựa vào con FAW nát của mình, coi như giẫm hỏng chân ga cũng không biết có đuổi kịp P1 của Tân Hán không.
"Cậu cừ lắm thế mà còn được làm khách tại Cửu Châu Các." Tần Hán cười ha hả hâm mộ nói một câu.
Tần Hán cũng không có nghĩ nhiều như vậy, tuy biết rằng Lâm Dật lái Didi thể nghiệm sinh hoạt, nhưng cũng chỉ nghĩ cậu ta đến Cửu Châu Các làm khách thôi, làm gì nghĩ tới việc nơi đó là sản nghiệp của Lâm Dật.
Dù sao căn biệt thự rẻ nhất ở nơi đó cũng có giá 800 triệu trở lên, không phải là nơi mà người bình thường có thể vào ở được.
Tối thiểu nhất chính mình không có thực lực kia.
"Vậy được, dù sao anh cũng không có việc gì làm hay là anh đi qua tìm cậu nhé."
"Được, anh tới đi."
Vào nhà, Lâm Dật vừa ngâm mình trong bồn tắm để thư giãn, vừa mở hệ thống ra kiểm tra.
"Mở ra nghề nghiệp mới!"
【 Đóng lại nghề nghiệp cũ (độ hoàn thành 85%), Nghề nghiệp mới đã được mở ra. 】
【 Mời ký chủ nhận lấy bao lễ vật. 】
"Nhận lấy."
【 10 triệu nhân dân tệ đã được chuyển vào tài khoản của ký chủ! 】
【 Xin xác nhận sử dụng lọ thuốc tăng cường tất cả các thuộc tính! 】
【 Xin xác nhận nhận lấy trí tuệ của Hiền giả! 】
"Nhận lấy!"
Trong nháy mắt, Lâm Dật đã cảm nhận được biến hoá trong cơ thể mình.
Giống như có vô số trí nhớ, tràn vào trong đầu của mình, số học, vật lý, hóa học, ngoại ngữ... chờ tất cả tri thức khắc sâu vào không não bộ của mình.
Lâm Dật có thể xác định, đây chính là tác dụng của trí tuệ Hiền giả.
Dưới ảnh hưởng của hệ thống, Lâm Dật phát hiện, nhận biết và lý giải của chính mình về cái thế giới này đã phát sinh cải biến.
Đối với một số chuyện nào đó, cái nhìn tựa hồ càng thêm thấu triệt.
Nhưng Lâm Dật phát hiện, cái gọi là trí tuệ Hiền giả, cũng không phải là trí tuệ đỉnh cấp của toàn nhân loại, nhưng dùng để ứng phó nhiệm vụ dạy học ở đại học vẫn là dư sức có thừa.
Ngoại trừ trí tuệ Hiền giả, Lâm Dật còn phát hiện, thân thể của mình cũng phát sinh biến hóa rõ ràng.
Cơ bắp trở nên săn chắc hơn, những đường cong ở cơ bụng có thể nói là hoàn mỹ.
Ngoại trừ mấy cái này, Lâm Dật còn phát hiện, sức mạnh, sự nhạy bén và ngũ quan của mình đều đã được cải thiện!
Nếu mình đoán không sai đây chính là hiệu quả của thuốc tăng cường tất cả các thuộc tính.
"Thật là kích thích!"
Cảm thấy biến hóa của thân thể, Lâm Dật đặc biệt hài lòng.
So với phần thưởng về tài phú Lâm Dật thích những phần thưởng như thế này hơn.
Dù sao có nhiều thứ cho dù có nhiều tiền cách mấy đi nữa cũng không thể mua được.
Reng reng reng _ _
Lúc này, điện thoại của Lâm Dật vang lên, là một số điện thoại lạ gọi tới.
"Alo, xin chào." Nhận điện thoại, Lâm Dật chào hỏi đối phương.
"Alo, xin hỏi có phải là Lâm Dật Lâm tiên sinh không ạ?" Một giọng nói rất êm tai vang lên ở đầu bên kia.
"Vâng là tôi."
"Tôi là giáo viên của Ủy ban Liên đoàn Thanh niên của Đại học Sư phạm Trung Hải, chúc mừng ngài đã thông qua được tất cả các vòng phỏng vấn của chúng tôi, ngày mai ngài có thể chính thức nhận chức."
Lại là Đại học Sư phạm Trung Hải!
Lâm Dật cũng không có ngạc nhiên khi nhận cuộc điện thoại này vì tất cả đều đã được hệ thống sắp xếp, mọi thứ đều đã nằm trong dự liệu.
"Vâng, tôi đã biết, ngày mai tôi sẽ đến đúng giờ."
Cúp điện thoại, Lâm Dật đặt di động qua một bên.
Ban đầu Lâm Dật tưởng rằng mình sẽ được sắp xếp vào làm ở mấy trường cao đẳng đại học rất ngưu bức chẳng hạn như Đại học Phúc Đán hoặc Đại học Giao thông Trung Hải.
Không nghĩ tới chỉ là một Trường Đại học Sư phạm Trung Hải phổ thông.
Chẳng lẽ là để cho mình dẫn dắt ngôi trường phổ thông này đi lên đỉnh phong sao?
Có vẻ như cái khả năng này cũng có thể xảy ra.
Reng reng reng _ _ _
Lần này là Tần Hán điện thoại tới.
"Cậu ở chỗ nào, sao anh tới rồi mà không thấy cậu đâu hết."
"Tôi đang ở nhà mà, anh tới đâu rồi kiếm tôi."
"Móa, cậu về nhà sao không nói sớm, anh đã chạy tới Cửu Châu Các để tìm cậu nè." Tần Hán đậu đen rau muống nói.
"Thì nhà của tôi ở Cửu Châu Các mà."
Phốc!
Tần Hán nghe xong xém chút thổ huyết, "Cậu nói cái gì, nhà cậu ở tại Cửu Châu Các?"
"Cũng chỉ là một căn nhà nhỏ mà thôi có cần phải phản ứng khoa trương như vậy không."
"Đây là khu biệt thự xa hoa nhất Trung Hải đó, căn biệt thự rẻ nhất cũng đã 800 triệu trở lên, biệt thự bình thường có thể so sánh được sao."
"Được rồi, đừng nói nhảm nữa, anh đi vào đi, nói với bảo an tên của tôi sẽ không có ai dám cản anh đâu."
"Không có vấn đề." Tần Hán đáp xong lại hỏi một câu: "Cậu ở căn biệt thự số mấy?"
"Số 1."
"Được rồi, chờ anh anh sẽ tới ngay."
Biết được nơi ở của Lâm Dật, Tần Hán cùng mấy người bạn của anh cùng nhau đi vào.
Đường đường là một phú nhị đại có giá trị bản thân lên tới cả tỷ nhân dân tệ nhưng đây cũng là lần đầu tiên Tần Hán đi vào một nơi xa hoa như thế này.
Cái khác của khu biệt thự này là ở khoảng sân trong các ngôi biệt thự đều được phủ xanh bằng những cây ăn trái.
Mà Cửu Châu Các có thể xem như là tại một khu rừng mưa nhiệt đới xây một cái tòa nhà.
Ở những phương diện khác không nói, chỉ riêng mỗi phương diện cảnh sắc này, cũng đã đủ hình dung sự khác biệt rồi, cứ như sự khác biệt giữa ngày và đêm ấy.
"Tần thiếu gia, bạn của anh làm nghề gì vậy không ngờ có thể mua nổi căn biệt thự ở Cửu Châu Các? Đây cũng quá hào khí đi."
Một cô gái mặc váy ngắn lên tiếng thắc mắc.
"Tôi cũng không biết lai lịch của cậu ấy, có điều xem cách cậu ấy tiêu phí khác với chúng ta, có thể mua nổi biệt thự ở Cửu Châu Các cũng chẳng có gì lạ."
"Tần thiếu gia, cách tiêu phí khác với chúng ta là như thế nào?"
"Như thế này nói cho cô dễ hình dung, căn biệt thự số 1 của Cửu Châu Các có giá khoản 1,2 tỷ, ở Trung Hải có rất nhiều phú hào đều có thể mua nổi, nhưng bọn họ lại cảm thấy bỏ ra 1,2 tỷ để mua một căn biệt thự là không đáng, cho nên mới không mua, mà người anh em này của tôi, hoàn toàn là người theo chủ nghĩa hưởng lạc, không giống như chúng ta muốn mua cái gì cũng phải cân nhắc mọi mặt, sao cô đã hiểu chưa."
"Em hiểu rồi." Cô gái váy ngắn gật gù trả lời:
"Hẳn là loại người dùng tiền không nháy mắt, bất chấp hậu quả."
"Bị cô nói đúng rồi."
Thật ra lúc trước cô gái váy ngắn cũng có vài phần chờ mong đối với Lâm Dật.
Nhưng bây giờ xem ra người này cũng chỉ là một phú nhị đại xa hoa dâm đãng, cũng không giống như Tần thiếu gia là loại phú nhị đại có lý trí.
Cứ dùng tiền theo cách như vậy thì chỉ mấy năm sau thì tất cả tiền của anh ta sẽ đổ sông đổ biển hết cho xem.
Đi qua khỏi khu sân vườn, mấy người Tần Hán đi tới biệt thự số 1.
Vừa tới liền thấy Lâm Dật đã đứng tại cửa ra vào chờ bọn họ.
"Mấy người làm gì mà đi chậm thế." Lâm Dật phàn nàn một câu.
"Ông trời của tôi ơi, cơ bụng của anh ấy cũng quá đẹp đi!"
Bởi vì vừa mới tắm xong cho nên Lâm Dật chỉ quấn khăn nửa người dưới, cơ bụng cùng tuyến nhân ngư đều để lộ ra bên ngoài, làm cho hai cô gái đi cùng Tần Hán nhìn đến ngây dại.
"Còn không phải tại nơi này quá lớn sao, biệt thự số 1 của cậu cũng không phải dạng dễ tìm."
"Kỳ thật anh đi đến ngôi biệt thự nào cũng được mà."
"Bớt xúi bậy đi, cậu xúi anh đi vào căn biệt thự khác không phải là tự tiện xông vào nhà dân sao?"
"Không sao, chín căn biệt thự đều là của tôi anh đi vào cũng không tính là xông vào nhà dân đâu."
------
Dịch: MBMH Translate