Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 861 - Chương 859. Tìm Ra Chân Tướng

Chương 859. Tìm Ra Chân Tướng
Chương 859. Tìm Ra Chân Tướng

“Máy tính bị hack?”

Lâm Dật rất kinh ngạc khi nghe được tin này.

Viện nghiên cứu là một tổ chức chuyên nghiệp, chọn ngẫu nhiên một người cũng là nhân vật cấp cao.

Chống hack máy tính là ưu tiên hàng đầu của họ.

Nếu một ngày thực sự bị hack, tình hình còn nghiêm trọng hơn lục đục nội bộ.

“Viện trưởng Lâm, anh chớ lo lắng, chỉ là phát hiện có dấu hiệu bị hack, không thấy có vi phạm gì, nhưng tôi vẫn báo cáo với anh một chút.”

“Được, mọi người đợi tôi ở viện nghiên cứu, tôi sẽ đến ngay.”

“Được.”

Lâm Dật cúp máy, Kiều n vô thức hỏi.

“Anh Lâm, máy tính của anh bị hack?”

“Không phải máy tính của tôi bị hack mà là của viện nghiên cứu chúng tôi.”

Nói đến đây, Lâm Dật đột nhiên ngậm miệng lại, hai người đưa mắt nhìn nhau.

Hai người cùng nghĩ đến một vấn đề.

“Anh Lâm, bây giờ em có thể chắc chắn rằng người mà kẻ bí ẩn muốn đối phó là anh, em và phó chủ nhiệm Lý, chỉ là người bị liên lụy.”

Cuộc điện thoại của Tôn Phú Dư cũng đã khiến Lâm Dật tự khẳng định được điều này.

Bởi vì hiện tại, bản thân cùng Lý Sở Hàm và Kiều n không phải cùng một đẳng cấp.

Những người quen biết cũng sẽ không giống nhau, cho nên nhất định phải là người năng lực mới có thể làm ra những chuyện như thế này.

“Thời gian này hai người đừng ở nhà nữa, tôi sẽ đặt cho các cô hai phòng ở khách sạn Bán Đảo, khoảng thời gian này hãy ở đây trước đi.”

"Biết rồi, anh Lâm.”

Dặn dò một câu xong, Lâm Dật lái xe đến viện nghiên cứu.

Nhìn thấy Lâm Dật đi tới, Tôn Phú Dư tiến lên chào hỏi.

“Viện trưởng Lâm.”

“Cho tôi xem dữ liệu bảo vệ.”

Tôn Phú Dư bật máy tính trong phòng thực nghiệm, sau đó mở dữ liệu tường lửa lên.

Hàng trăm thư mục dày đặc ở bên trong.

Nhưng theo như Lâm Dật thấy, đây là những dữ liệu rất phổ biến và không có gì bất thường.

Tôn Phú Dư mở một trong số chúng, tuy nhiên có một mã hơi khác biệt, nhưng đã bị hạn chế và mức độ không nghiêm trọng

“Mã này rất lạ. Tôi đã cố sao chép lại. Nó trông giống như một tệp Trojan Horse(*) được quét toàn bộ, nhưng nó đã bị tường lửa của chúng ta chặn lại, không có gì xảy ra.”

(*)Trojan horse, tiếng Anh của Ngựa Troia, là một loại phần mềm ác tính. Không giống như virus, nó không có chức năng tự sao chép nhưng lại có chức năng hủy hoại tương tự virus.

Sau vài giây im lặng, Lâm Dật nói:

“Khoảng thời gian này rất đặc biệt, anh nên chú ý hơn đến vấn đề này.”

“Tôi biết rồi, viện trưởng Lâm.”

Sau khi giải quyết xong công việc, Lâm Dật lái xe đến chỗ của Trầm Thiên Trác.

So với Long Tâm, dự án máy in thạch bản là ưu tiên hàng đầu.

Nhìn thấy Lâm Dật đi tới, Trầm Thiên Trác nói:

“Tối qua không có xảy ra vấn đề gì chứ.”

Lâm Dật cười một tiếng: “Anh Trầm, bây giờ không phải lúc để nói chuyện này. Anh kiểm tra xem hệ thống an ninh của viện nghiên cứu có bị xâm nhập hay không.”

Nói đến chủ đề này, vẻ mặt của Trầm Thiên Trác cũng trở nên nghiêm túc.

Anh ta hiểu rõ hậu quả của vụ việc này sẽ nghiêm trọng như thế nào.

Nếu thật sự bị hacker xâm nhập thì mọi cố gắng của bản thân cũng vô ích.

Internet, từ trước đến nay chưa bao giờ yên bình cả.

Trầm Thiên Trác bật máy tính lên, cẩn thận kiểm tra một lượt nhưng không thấy có vấn đề gì.

“Không có vấn đề gì.”

Lâm Dật thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần vấn đề ở đây không lớn, thì đối với nền tảng mà tập đoàn Lăng Vân xây dựng cũng sẽ không có vấn đề gì lớn.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ở trong nước, chắc không có nhiều người dám làm ra chuyện này với cậu đâu.”

“Tôi cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, tóm lại tôi đang bị người khác để mắt tới.” Lâm Dật nói:

“Anh Trầm, gần đây anh phải chú ý nhiều hơn đến vấn đề an ninh, một khi xảy ra sự cố thì mọi cố gắng của chúng ta đều vô ích.”

“Chuyện này thì tôi biết, cậu yên tâm, những việc khác không dám khẳng chứ chút chuyện nhỏ này thì không vấn đề gì.”

Lâm Dật gật đầu, phía bên viện nghiên cứu có anh Trầm quản lý sẽ không xảy ra vấn đề gì.

Dù là trình độ hay kinh nghiệm, anh ấy đều cao hơn Tôn Phú Dư một bậc.

Xảy ra chuyện cũng có thể ứng phó được.

“Anh Trầm, tôi đi trước, nếu thiếu tiền thì cứ nói với tôi.”

“Đủ rồi, cậu không cần phải nhạy cảm như thế.”

Trầm Thiên Trác nói:

“Ngày đó tôi đáp ứng quay lại với cậu chủ yếu vì cảm thấy cậu là một người không tồi, trong khoảng thời gian hợp tác với cậu, tôi rất vui, vì vậy về mặt tiền bạc, cậu muốn đưa nhiều hay đưa ít, tôi cũng không quá quan tâm.”

“Vậy sao được, lúc anh quay lại, tôi đã nói sẽ cung cấp đủ kinh phí cho anh, sao có thể thất hứa được.”

Trầm Thiên Trác vỗ vai Lâm Dật: “Có cậu là đủ rồi.”

“Vậy tôi đi trước.”

“Đi đi, tôi tiễn cậu, đúng lúc ra ngoài hút điếu thuốc.”

“Được.”

Từ trước đến nay, có rất nhiều người đưa thuốc lá cho Lâm Dật, nhưng anh chỉ nhận của Trầm Thiên Trác.

“Hử?”

Ngay lúc hai người đang đi ra ngoài, bước chân của Lâm Dật bỗng dừng lại.

Bởi vì anh nhìn thấy một khuôn mặt lạ lẫm mà khi anh đến không hề nhìn thấy.

Nhưng vào lúc này, Trầm Thiêm Trác lại vẫy tay với cậu ta.

“Tiểu Khưu, lại đây.”

“Thầy Trầm.”

Trong số những người thân quen với anh, chỉ có Lương Nhược Hư là dùng những từ như tiến sĩ Trầm để gọi Trầm Thiên Trác.

Những người còn lại, đều khách khí gọi một tiếng thầy Trầm.

Vừa tôn trọng lại vừa thân thiết.

“Để tôi giới thiệu với anh, người trước mặt là Lâm Dật, viện trưởng viện nghiên cứu của chúng tôi, viện nghiên cứu này là do anh ấy thành lập.”

“Viện trưởng Lâm, chào.”

Trầm Thiên Trác quay sang nói: “Cậu ấy là Khưu Húc Thành, kỹ sư cao cấp chuyển đến từ Long Tâm, đừng nghĩ cậu ấy còn trẻ, trình độ không tồi đâu.”

“Khưu Húc Thành?”

Lâm Dật nói thầm trong lòng, cậu ta không phải là bạn trai cũ của Hà Viện Viện sao?

Tên này rốt cuộc là có cái đức hạnh gì thế, một chút cũng không xứng với Hà Viện Viện.

Lâm Dật cảm thấy, ngay cả khi Hà Viện Viện thiếu chân cụt tay thì cậu ta cũng không xứng.

Chưa kể đến tiền bạc, chỉ nói về ngoại hình, lão Cao đã bỏ xa hắn mười con phố rồi.

“Cố lên, làm việc thật tốt.”

Lâm Dật đáp lại một câu rồi cùng Trầm Thiên Trác bước ra ngoài, cầm điếu thuốc anh ta đưa.

“Tôi nhớ người này, lẽ ra ở Long Tâm, sao bây giờ lại đến đây?”

“Thực ra tôi, giám đốc Tôn và tiểu Lục, thường đi ăn cùng nhau, trò chuyện về tiến độ của hai viện, khi biết nhân viên của chúng ta không đủ, giám đốc Tôn đã giới thiệu cậu ta. Tôi đã điều tra, trình độ thực sự tốt, vì vậy để cậu ta ở lại đây.”

Trầm Thiên Trác gảy nhẹ điếu thuốc: “Không phải là cậu có ý kiến gì về cậu ta đấy chứ, cứ nói thẳng ra đi.”

“Tôi không thân với cậu ta, có ý kiến gì được chứ, chỉ là tùy tiện hỏi một chút thôi.” Lâm Dật nói:

“Nhưng máy in thạch bản là dự án bí mật của chúng ta, thỏa thuận bảo mật phải được thực hiện tốt.”

“Yên tâm đi, tôi sẽ không làm ra những hành động thiếu chuyên nghiệp như thế đâu, cái khác thì không dám nói, về phần máy in thạch bản, tôi vẫn có thể giúp cậu trông giữ.”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 859.
Bình Luận (0)
Comment