Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 926 - Chương 924. Cô Đang Tự Sỉ Nhục Mình

Chương 924. Cô Đang Tự Sỉ Nhục Mình
Chương 924. Cô Đang Tự Sỉ Nhục Mình

Loạt chuyện này đều khiến cho Lâm Dật rất phiền lòng.

Nghĩ như thế nào cũng nghĩ không ra.

"Giúp tôi liên lạc với Nhan Từ, tôi tìm cô ấy có chút việc."

"Được, chờ chút."

Quay phim không nói gì, bởi vì Lâm Dật là đối tượng được chú ý đặc biệt, một ít yêu cầu không quá đáng đều phải tận lực thỏa mãn.

Mấy phút sau, quay phim đem tai nghe giao cho Lâm Dật.

"Có chuyện gì không?"

Nhan Từ hiểu rõ Lâm Dật, nếu như không có việc gì, anh ấy sẽ không chủ động liên hệ với mình.

"Nhân viên đài truyền hình của các cô, tới đảo trước chúng tôi mấy ngày?"

"Có ý gì?" Nhan Từ hỏi:

"Nhân viên bộ phận liên quan đến đây trước nửa tháng để sắp xếp."

"Không phải nói bọn họ, là người của tổ quay phim đó."

"Đến trước một ngày."

Lâm Dật cau mày, lập tức hỏi:

"Mấy ngày nay đều không có người ngoài lên đảo sao?"

"Không có, trên trời còn có vài chiếc máy bay trực thăng tuần tra đây, cũng không hề phát hiện có người ngoài lên đảo."

Nhan Từ nói ra:

"Anh có phải hay không quá nhạy cảm rồi? Nơi này là một hoang đảo, ngoại trừ quan chức của đảo quốc, hoặc là những người có mục đích đặc biệt như chúng tôi, nếu không những người khác sẽ không tới nơi này."

"Đạo diễn Nhan, xảy ra vấn đề rồi."

Ngay khi Lâm Dật đang muốn đem tai nghe trả lại, chợt nghe trong tai nghe có người nói chuyện.

Nghe giọng điệu, hẳn là nhân viên của tổ tiết mục.

"Xảy ra chuyện gì?"

"Có hai tuyển thủ Mỹ bị đoạt vật tư lúc trở về đã mất tích."

"Mau cử người đi tìm!" Nhan Từ đáp lại một câu, hướng về phía Lâm Dật nói:

"Phía tôi bên này xảy ra chút việc, trước tôi không nói chuyện với anh được nữa."

"Được!"

Lâm Dật cũng không quá quan tâm chuyện bên đó của Nhan Từ.

Thứ nhất vấn đề này không có liên quan gì đến anh, thứ hai đối phương vẫn là người Mỹ.

Cho dù cuối cùng thật sự xảy ra vấn đề, kết cục xấu nhất của Nhan Từ chính là bị sa thải.

Mà dùng năng lực của mình muốn bảo vệ cô ấy, căn bản không khó.

Cho nên đây đều là việc nhỏ, chết người đi được cũng không liên quan.

Sau khi nói chuyện với Nhan Từ xong, Lâm Dật đem tai nghe giao lại cho quay phim.

Tuy rằng trong lòng còn có rất nhiều nghi ngờ, nhưng anh cũng không muốn suy nghĩ những thứ này.

Ở giai đoạn hiện nay mà nói, tốc độ của người khác không nhanh bằng mình, đây chính là tin tức tốt nhất, tối thiểu sẽ không làm lỡ nhiệm vụ của mình.

Lâm Dật nhìn xung quanh, nghiêm túc nói:

"Chúng ta lui về phía sau 100 mét, tối nay ở lại đây, sáng sớm mai lên đường."

"Được."

Khi trời tối, thị lực của con người sẽ giảm, Lâm Dật cũng không ngoại lệ.

Nếu như tiếp tục tiến lên, phải cầm đèn pin bật lên, nhưng khu vực lội nước là nơi nguy hiểm nhất trên toàn bộ hòn đảo.

Nếu như mở đèn pin, nói không chắc sẽ thu hút một số thứ gì đó tới.

Nếu như là một hai con cá sấu còn có thể miễn cưỡng đối phó, nhưng nếu tới một đám, tối nay phải là ngày giỗ của mình.

Lùi tới nơi tương đối an toàn, ba người tụ lại một chỗ ăn uống, nhưng ở khu vực như vậy, không khí ngột ngạt không ít, không còn vui vẻ như mấy ngày đầu.

Màn đêm dần dần tối lại, người quay phim bận bịu cả ngày cũng không hề nghỉ ngơi, chuẩn bị quay chụp một ít cảnh sinh hoạt buổi tối ở trong rừng cây, như vậy sẽ có vẻ càng chân thực hơn.

Mà Triệu Nhất Niệm cũng chưa hề mở lều vả ra, đã đến bên người Lâm Dật.

"Cô muốn làm gì? Thừa dịp trời tối, muốn đánh dã chiến à?"

"Không đúng không đúng." Triệu Nhất Niệm nhỏ giọng nói:

"Mấy ngày trước tôi đều là theo người khác ngủ, hôm nay để tôi một mình ở trong lều, tôi có chút không dám, cho nên hai người chúng ta có thể cùng nhau ngủ không? "

"Được, cô đi đi."

Lâm Dật không nghĩ nhiều, vẻ mặt cũng không có thay đổi.

Ở nơi như thế này, ngủ là phải có quần áo, không có chỗ cho trí tưởng tượng.

Cho dù Triệu Nhất Niệm đưa ra yêu cầu như thế, Lâm Dật cũng không có cảm giác nào.

"Vậy sao anh còn đứng ở bên ngoài? Lẽ nào anh không ngủ sao?"

"Tôi ở đây gác đêm."

"Anh là sợ tôi một cô gái không an toàn sao? Cho nên tối nay muốn thủ ở chỗ này, có phải hay không?"

"Tôi là sợ cá sấu lại đây, thần không biết quỷ không hay đem chúng ta đều ăn, cùng bảo vệ cô không liên quan."

"Ai nha, anh làm sao một điểm cảm giác tống nghệ đều không có." Triệu Nhất Niệm nói:

"Anh nên nói, tôi thủ ở chỗ này chính là vì bảo vệ cô, sau đó xào một làn sóng CP, lúc phát sóng lên, bảo đảm có thể mang theo anh xuất vòng."

"Ách, không cảm thấy nhàm chán sao?"

"Khụ khụ khặc, Lâm tiên sinh, tôi cảm thấy Nhất Niệm nói có lý, như vậy quả thật có thể có đề tài để xào, tỉ lệ người xem chương trình cũng có thể tăng lên."

"Đừng kéo, tôi có bạn gái." Lâm Dật nói:

"Cái này nếu để cho cô ấy nhìn thấy, tôi buổi tối liền không cần phải về nhà ngủ rồi."

"Ai nha, như vậy có thể giúp anh nhanh chóng nổi tiếng, bạn gái anh chắc sẽ không ngại."

"Chủ yếu là vì tôi không muốn nổi tiếng, hơn nữa tôi cũng không thiếu tiền, không cần thiết làm những hành động như vậy."

"Nhưng theo tôi xào CP, anh cũng không thiệt thòi nha, tuy rằng tôi là minh tinh tuyến ba, nhưng tối thiểu cũng là minh tinh, ở phương diện ngoại hình vẫn là làm có thể đánh."

Lâm Dật sờ sờ cằm, "Ở trước mặt bạn gái của tôi, cô chính là cái sức chiến đấu chỉ có năm cặn bã, cho nên cũng đừng có nói giá trị nhan sắc của mình có thể đánh rồi."

"Tôi mới không tin." Triệu Nhất Niệm nói:

"Coi như là đỉnh lưu tiểu hoa đáng trong làng giải trí cũng không dám nói về ngoại hình hơn tôi."

"Cô cũng đừng tự rước lấy nhục, có công phu này ngủ thêm một lát, trời sáng còn phải tiếp tục lên đường đấy."

Triệu Nhất Niệm không có ý tốt nhìn Lâm Dật.

"Bạn gái của anh có phải là một phú bà lớn tuổi không? Cho nên anh không dám cầm đi ra để cho chúng tôi xem?"

"Lâm tiên sinh, kỳ thực tôi cũng có chút hiếu kỳ." Camera đại ca bát quái nói:

"Tôi gặp qua không ít nam minh tinh, nhưng bất kể là vóc người tướng mạo hay là khí chất, cũng không sánh được với anh. Hơn nữa anh còn ưu tú như vậy, cái gì cũng đều biết, tôi cảm thấy ngoại trừ phú bà, thật không có người nào có thể xứng đáng với anh."

"Kỳ thực các cô nói như vậy, tôi không có chút nào phản bác được, bạn gái của tôi quả thật là một phú bà."

"Anh xem, để cho tôi nói trúng rồi." Triệu Nhất Niệm cười ha hả nói:

"Mau cho chúng tôi nhìn xem, tôi nóng lòng lắm rồi."

"Không có cách nào xem, tôi không có mang theo điện thoại, khi nào trở về tôi cho các cô xem."

"Tôi đây có." Quay phim cười nói:

"Đây là điện thoại để cầu viện khẩn cấp, vì vậy mỗi người quay phim đều được trang bị một cái."

"Tới tới tới, điện thoại ở chỗ này đây, vào WeChat của anh liền có thể xem." Triệu Nhất Niệm nóng lòng muốn thử nói:

"Tôi thực sự muốn nhìn một chút, ở phương diện ngoài hình có thể treo tôi lên đánh thì dáng dấp ra sao đây này."

"Cô đây không phải muốn tìm chết sao."

"Ha ha, vậy mời anh để tôi chết hiểu rõ một chút."

Lâm Dật bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó lên WeChat của mình.

Cũng gọi video WeChat cho Kỷ Khuynh Nhan.

Mười mấy giây sau, video điện thoại được kết nối, khi nhìn thấy Kỷ Khuynh Nhan, Triệu Nhất Niệm với quay phim đều sững sờ.

Cảm giác rằng các vì sao và mặt trăng trên bầu trời trở nên lu mờ hơn.

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 924.
Bình Luận (0)
Comment