Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 103

Tưởng Chí Hổ đặt tách trà xuống và nhìn chủ tinh cầu ở ghế đối diện, người cũng trạc tuổi con gái mình.

Chủ tinh cầu này có dung mạo rất xinh đẹp, khi cô cầm tách trà lên, cổ tay áo trượt xuống để lộ cánh tay trắng như ngó sen, đáng tiếc một người đẹp như vậy lại ở lại tinh cầu cằn cỗi này, mà không phải phu nhân của một danh gia vọng tộc ở tinh cầu lớn, thật là phí phạm của trời.

Vân Ca không biết đám người đối diện đang nghĩ gì, cô chỉ nhìn chằm chằm vào tách trà, trò chuyện với Cảnh Trí trong đầu: "Người chơi mà anh tìm kiếm quá keo kiệt, tôi chưa bao giờ thấy qua ai lại pha trà với chỉ mỗi ba lá trà, tinh cầu của chúng ta còn chưa nghèo đến mức như vậy."

Cảnh Trí: "?"

Không phải bởi vì cô trước mặt người chơi luôn biểu hiện ra hành vi tham tiền và keo kiệt, khiến cho tất cả người chơi đều bị nhiễm theo hướng này sao?

Vân Ca vô cảm giơ tay, búng Cảnh Trí từ trên vai xuống.

Cái đầu nhỏ của Cảnh Trí cắm sâu vào nền đất, phải mất một lúc hắn mới bò dậy, quay trở lại trên vai Vân Ca.

Cảnh Trí: "Xin ký chủ giảm bớt mấy hành vi ấu trĩ."

Vân Ca lại lần nữa búng bay hắn.

Cảnh Trí: "..."

Tưởng Chí Hổ chú ý đến hành đồng giữa chủ tinh cầu và hình ảnh quang não trí năng, hắn ta uống một ngụm trà, bắt đầu nói về mục đích của chuyến đi này, "Vân nữ sĩ, tôi không muốn nhiều lời khách sáo, nói thẳng vào vấn đề đi, biểu hiện hình thức của khoáng thạch mới phát hiện trên tinh cầu rất giống với loại khoáng thạch cấp A mà công ty chúng tôi vẫn luôn cần tìm…”

Quý Quảng Bình nghe đối thoại của bọn họ, ngáp một cái rồi lập tức đứng dậy, không màng đến ánh mắt người khác đi ra khỏi phòng tiếp khách, Cố Cốc nhìn về phía Vân Ca nói "Xin lỗi." rồi lập tức đuổi theo Quý Quảng Bình.

Bọn họ đi qua lối ra phía trước của phòng tiếp khách. Đằng sau căn phòng khách tạm thời này, một nhóm người chơi đang ẩn nấp nghe lén, bọn họ chen chúc xung quanh, muốn là người đầu tiên nghe được cuộc nói chuyện trong phòng.

Đây chẳng phải chính là công ty Kỳ Tích đã tạo ra quang giáp Thần Ấn sao! Có phải sẽ có nhiệm vụ thưởng quang giáp Thần Ẩn hay không?

Vân Ca làm sao để cho bọn họ như ý được, cô trực tiếp dùng tinh thần lực làm một tấm chắn, chặn hết mọi âm thanh.

Mấy người chơi nghe hồi lâu cũng không nghe rõ nội dung, bên ngoài thấp giọng thảo luận, vì mấy người vừa rồi đi đón NPC của Kỳ Tích là nhóm người Hùng Sơ Mặc nên bọn họ chính là nhân vật trung tâm của cuộc thảo luận này.

"Lão Hùng, có mấy NPC như vậy tới đây thôi hả?"

Hùng Sơ Mặc: "Trong tinh hạm còn có 70 người khác, nhưng họ không có tiền để mua đồ phòng hộ hết cho tất cả nên chỉ có 5 người đến căn cứ trước."

Người chơi đột nhiên từ hưng phấn chuyển sang thờ ơ: "Ôi, thật là nghèo."

Hạ Thối Tử bênh vực NPC, hắn nói: “Chúng ta bán một bộ quần áo bảo hộ với giá 2 triệu, họ chỉ mua 5 bộ là điều hoàn toàn dễ hiểu. Đây là chi phí công tác chung của họ, rất sảng khoái mà lấy ra 10 triệu, cũng tính là có tiền rồi."

Người chơi lại một lần nữa hưng phấn: "100 tinh nguyên cho một bao hạt giống hoa ăn thịt người cùng sợi thực vật làm ra một bộ phòng hộ, chi phí có thể tầm 500 tinh nguyên đúng không? Cậu cư nhiên bán nó với giá 2 triệu, bốn tên súc vật các người vì cái gì không kêu bọn tôi cùng kiếm tiền chứ!"

Hùng Sơ Mặc nói: "Nam Phu nói có quá nhiều người, có vẻ như không phải là tình cờ đi ngang qua đây. Họ muốn lấy khoáng thạch, chắc chắn sẽ ở lại tinh cầu này lâu dài, còn lo lắng không bào được tiền họ ư?"

Người chơi ngẫm lại cũng thấy có đạo lý, Vân nhãi con cũng không có khả năng mỗi ngày đều canh giữ bên người NPC, bọn họ bán đồ ăn, bán quần áo, bán đồ nhu yếu phẩm hàng ngày, luôn có biện pháp để moi tiền từ túi NPC.

Bọn họ tán dương Nam Phu: "Không hổ là Nam Phu, có thể nghĩ ra mấy chủ ý thiếu đạo đức này chỉ có thể là hắn ta."

Đã đề cập đến Nam Phu, Hùng Sơ Mặc hỏi: "Mấy người có thấy Nam Phu ở đâu không?"

Bình Luận (0)
Comment