Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 164

Vật phẩm rớt xuống sau khi tiêu diệt Tuyết Yêu Vương không phải khoáng thạch, mà là trứng Trùng tộc?

Người chơi biết được tin này đều kinh ngạc đến mức muốn rớt tròng mắt!

Lúc rảnh rỗi, bọn họ cũng thường lướt tin tức trên Tinh Võng, thỉnh thoảng cũng có tìm hiểu đôi chút thông tin về Trùng tộc, bọn họ trước kia cảm thấy đây chỉ là nhân vật làm nền giúp trò chơi càng thêm đa dạng hơn thôi, ai ngờ được trong trò chơi thật sự có Trùng tộc.

Nghĩ lại cũng không có gì kỳ lạ, đây vốn dĩ là một trò chơi sinh tồn lấy bối cảnh tinh tế, việc tồn tại Trùng tộc vốn là chuyện rất bình thường, cũng có rất nhiều trò chơi giả định Trùng tộc là loại sinh vật mang đến nguy hiểm, cần bị loại bỏ.

Người chơi vô cùng tò mò về giả thiết liên quan tới Trùng tộc trong trò Tinh Cầu Của Chúng Ta, sau khi Vân Ca trò chuyện với lão Lý xong, người chơi liền bám lấy cô không thôi.

Bọn họ khóc chít chít năn nỉ cô: “Nhãi con, nói cho chúng ta một vài tin tức liên quan tới Trùng tộc đi”.

Bọn họ một khóc hai nháo ba thắt cổ, mãi cho đến khi Vân Ca gật đầu đồng ý mới cười hì hì rời khỏi.

Những người chơi mới nhìn thấy cảnh tượng này đều ngạc nhiên đến trợn mắt há mồm: “Thì ra lúc tiếp cận NPC còn cần phải thực hiện những hành động đáng xấu hổ không có liêm sĩ như vậy sao? Nên học tập!”

Hùng Sơ Mặc sắp xếp cho các người chơi: “Ba giờ chiều nay sẽ học tập nội dung liên quan tới Trùng tộc, ai có hứng thú có thể tới nghe, không có hứng thú cũng phải tới làm cảnh cho đủ mặt, đến lúc đó phải vỗ tay thật lớn, ánh mắt cũng phải thật chân thành, nhất định phải nể mặt Vân nhãi con giảng bài, mọi người đã hiểu chưa?”

Người chơi tinh mắt nhìn thấy thanh quân đao Hùng Sơ Mặc đeo ở bên hông, nhao nhao hỏi: “Đó không phải là đao của nhãi con sao, tại sao lại ở trên người anh?”

Hùng Sơ Mặc cười hì hì nói: “Nếu các anh cũng có thể hỗ trợ quảng bá trò chơi giống như tôi, các anh cũng có thể nhận được đạo cụ của trò chơi mà không cần tốn phí”. Người chơi lườm nguýt hắn, sau đó nói: “Chúng tôi không quảng bá được, nhưng bù lại chúng tôi có thể nạp tiền”.

Bọn họ vô cùng mong muốn Tinh Cầu Của Chúng Ta có thể cập nhật thêm chức năng nạp tiền, nhưng tiếc rằng Tinh Cầu Của Chúng Ta hình như hoàn toàn không có dự định để người chơi nạp tiền, cũng không biết trò chơi này của bọn họ kiếm tiền bằng cách nào nữa, nhờ vào tình yêu à?

Đối với những vấn đề này, người chơi cũng chỉ thỉnh thoảng mới nghĩ tới mà thôi, phần lớn thời gian họ bỏ ra chỉ để chơi thôi còn không đủ, lấy đâu ra tinh lực để quan tâm đến những chuyện liên quan tới nhà điều hành trò chơi.

3 giờ chiều, lớp tiểu học phổ cập kiến thức khoa học về những tin tức liên quan tới Trùng tộc diễn ra.

Người chơi mỗi người ai nấy đều cầm những chiếc ghế nhỏ, xếp hàng ngồi ở khu vực đại sảnh của căn cứ, thành viên của đội quốc gia cũng gia nhập vào đó, hơi thở của quân nhân trên người bọn họ giống như hòa lẫn với hơi thở của người chơi, thật không hổ danh là người của quân đội quốc gia.

Nếu không phải Vân Ca còn nhớ rõ gương mặt của bọn họ, có khi cô còn nghi ngờ rằng đây chỉ là ảo giác của mình, bên trong trò chơi chưa từng xuất hiện người do quốc gia cử tới.

Người chơi đồng loạt nhìn Vân Ca bằng ánh mắt chờ mong, đợi cô giảng bài.

Vân Ca mở ra luồng ánh sáng ở trên tay mình, người chơi mặt không biểu tình mà nhìn vào thầy giáo đẹp trai mà họ đã từng gặp trước đó phía trên luồng ánh sáng.

“Xin chào các bé con, tôi là thầy giáo bọ hung mà các em thích nhất đây!”

Người chơi: Lần trước người này còn xưng lần thầy giáo khủng long! Chúng tôi không hề thích anh chút nào!

“Hôm nay, thầy giáo bọ hung sẽ giảng cho các bé con về một loại sinh vật thần kỳ tồn tại trong vũ trụ của chúng ta, Trùng tộc”.

“Các bé con nhất định đã từng nghe người lớn trong nhà mình nói qua câu này, thà rằng gặp phải hải tặc tinh tế, chứ đừng gặp phải Trùng tộc... Thực ra, những lời này của người lớn có phần không đúng, hai loại sinh vật không có nhân tính này tốt nhất đừng gặp phải loại nào cả”.

Bình Luận (0)
Comment