Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 170

Vì thế, Sử Tư Nghiên liền hoà giải nói: “Lâm tướng quân, mọi người thật ra đều trở về từ chiến trường, cô Vân chắc cũng chưa biết chuyện này, vì thế mới chưa kịp sắp xếp người bionic phục vụ cho mọi người... Mọi người cũng không nên trực tiếp ra tay với người bionic dẫn đường, như vậy khác nào làm mất hết mặt mũi của cô Vân”.

Người chơi không thể tưởng tượng được mà trừng mắt nhìn Sử Tư Nghiên, lại là thứ gì đang nói chuyện đây.

Vân Ca vẫn đang nhìn Khuyết Hân Nghiên.

Lâm Hoán Chi liền nói: “Cô Vân, thật xin lỗi, là do tôi không quản lý tốt cấp dưới, người bionic này có giá bao nhiêu, tôi có thể bồi thường cho cô gấp 10 lần giá gốc”.

Người chơi: “?”

Người chơi: Cảm giác chính mình đang bị coi thường.

Khuyết Hân Nghiên cảm thấy tức chết, nàng chạy băng băng tới bên cạnh Vân Ca.

Tầm mắt của Vân Ca cũng dõi theo từng cử động của cô.

Khuyết Hân Nghiên lấy nước bọt bôi vào khóe mắt, giả vờ như nước mắt, cô ôm lấy Vân Ca, nhỏ giọng khóc nức nở: “Nhãi con, đám vương bát đản này bắt nạt chị, em phải xả giận cho chị!”

Thật ra Khuyết Hân Nghiên cũng chỉ lớn miệng vậy thôi, khi cô bỏ tay ra, lại thấy Vân Ca giữ c.h.ặ.t t.a.y cô lại ôm lấy cô, nhỏ giọng thầm thì bên tai cô: “Bây giờ, em đã có năng lực để xả giận cho chị”.

Khuyết Hân Nghiên sững sờ, Vân Ca đưa tay lên nhẹ nhàng vỗ đầu cô, nói với tất cả người chơi: “Mọi người đi chơi đi”.

Người chơi đương nhiên sẽ không đi, nếu như bọn họ đi rồi, đám NPC bụng dạ hẹp hòi này lại bắt nạt nhãi con nhà bọn họ thì phải làm sao?”

Vân Ca bước tới, cách Lâm Hoán Chi và Sử Tư Nghiên một bước, cô nhìn chằm chằm vào hai người nói: “Quy định thứ 10 trong ‘Quy tắc sinh tồn của liên minh tinh cầu và phụ lục’, tất cả những tài sản thuộc quyền sở hữu cá nhân của chủ tinh cầu nếu bị xâm phạm...”

Cô nói tới đây thì ngừng lại, đưa tay lên, bàn tay kia chính xác chỉ thẳng vào tên binh lính vừa nãy đã trêu chọc Khuyết Hân Nghiên, dùng tinh thần lực khủng bố mà hung bạo bao vây kẻ đó lại.

Những người khác mặc dù không chịu ảnh hưởng từ tinh thần lực, cũng có thể cảm nhận được hơi thở đáng sợ từ tinh thần lực lan tỏa ra xung quanh.

Lâm Hoán Chi nhíu mày, những kẻ sở hữu tinh thần lực khủng bố như vậy đều là những kẻ điên, hắn cũng phát động tinh thần lực nhằm ngăn cản Vân Ca, thế nhưng hắn chợt phát hiện ra mình vậy mà lại không thể sử dụng được tinh thần lực. Vân Ca: “Kẻ cản đường”.

Cô dùng một tay còn lại nhẹ nhàng hất Lâm Hoán Chi ra.

Gia hỏa này! Lâm Hoán Chi liên tục lui về phía sau, nhìn về phía Vân Ca bằng ánh mắt không thể tưởng tượng được, chỉ khi cấp bậc tinh thần lực chênh lệch từ 3 cấp trở lên mới có thể làm được điều này.

Ở độ tuổi này của cô sao có thể là cường giả sở hữu tinh thần lực cấp 10!

Vân Ca tiếp tục: “…Chủ tinh cầu có quyền được phòng vệ chính đáng và phản kích lại.”

Từng đợt sóng tinh thần lực vô hình không ngừng khuếch tán rộng rãi ra bên ngoài, năm ngón tay của cô lần lượt khép lại, binh lính kia bị tinh thần lực của cô bao trùm từ chân lên đầu, dần dần bị nghiền thành bột phấn.

Sau đó, cô nhẹ nhàng khống chế tinh thần lực của mình, mỉm cười nhìn thân thể của binh lính kia từ từ biến mất.

Người chơi: "Mẹ kiếp!"

Vân Ca không dám nhìn về phía người chơi.

Bỗng nhiên cô nghe thấy từng tiếng vỗ tay hào hứng của người chơi, bọn họ vô cùng hưng phấn hét lên: "Nhãi con! Nhãi con! Tôi cũng muốn học chiêu này! Quá ngầu!"

Vân Ca: "?"

Vân Ca: Chẳng lẽ mọi người không biết sợ là gì sao?

Quân kháng chiến Trùng tộc và người của trung tâm kiểm tra đo lường cảm thấy bọn họ đã bước vào sào huyệt của một kẻ điên.

Tưởng Chí Hổ dựa lưng vào vách tường, mồ hôi lạnh tuôn ra.

Hắn bỗng nhiên hiểu rõ ý nghĩa của những câu mà Vân Ca đã nói với hắn trước đó.

Trước đó Vân Ca có thái độ cao ngạo với người của Kỳ Tích không? Không hề!

Có thể nói là khách khí đến cực điểm rồi!

Bình Luận (0)
Comment