Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 192

Người chơi im lặng một lúc, sau đó hoan hô: "Thiển Hạ, cô giỏi quá!"

Bọn họ lao tới, vây quanh Thiển Hạ, liên tục khích lệ vừa rồi Thiển Hạ đánh vào mặt Thôi Chấn Xuyên khí phách tới cỡ nào, giúp họ thỏa được cơn tức trong người.

Thiển Hạ nhẹ nhàng nói: "Mọi người cố gắng tập luyện. Có ngày mọi người cũng có thể đánh bại những người như hắn."

“Những người như hắn” là chỉ Thôi Chấn Xuyên và tất cả những nhân vật NPC coi thường phụ nữ trong trò chơi.

Người chơi gật đầu, bỗng nghe một giọng nói lạ lẫm vang lên giữa nhóm, "Đúng vậy, phải chăm chỉ tập luyện mới được."

Người chơi im lặng nhìn chăm chăm vào NPC đang đứng trong nhóm người, không biết hắn đã chen vào giữa họ từ khi nào.

Mã Đại Đông cố làm ra vẻ ngây thơ: "Hôm nay gặp được mọi người, tôi cảm thấy bản thân cuối cùng đã tìm thấy tổ chức, tôi đã cảm thấy không thể hòa nhập với bọn phế vật kia từ rất lâu rồi!"

Người chơi: "..."

Người chơi: Người NPC này là thể loại người gì vậy?

Trì Dư cảm thán với Vân Ca: "Không hổ là người được cô chú ý, trong thời gian ngắn như vậy, đã tiến bộ đến mức này, quả thực là không thể tưởng tượng được."

Hắn là người đã hướng dẫn Thiển Hạ từ con số 0. Hắn hiểu rõ trình độ ban đầu của Thiến Hạ nhất.

Vân Ca nói: "Cô ấy có thiên phú đặc biệt."

Thiến Hạ là người có thiên phú, ngoài ra còn được hỗ trợ bởi hệ thống trò chơi.

Tiếp theo, Vân Ca nói: "Học trò của anh, sức chịu đựng về mặt tinh thần hơi yếu."

Trì Dư nhìn vào Thôi Chấn Xuyên vẫn đang nằm trên sàn đấu, có vẻ như đã không còn đủ sức lực để đứng lên. Trì Dư nhăn mày, hắn hiểu rõ tính cách của Thôi Chấn Xuyên, hắn không thể chỉ vì bại trận mà thành như vậy được. Hắn đến gần sàn đấu và kéo theo Mã Đức Đông, người đang lẫn vào giữa đám người chơi.

Mã Đức Đông bị lôi đi, hắn liên tục vẫy tay với Vân Ca: "Tiền bối Vân, em tên là Mã Đức Đông! Mã trong ‘Mã đáo thành công’, Đức Đông trong 'sao Đức Đông', em ở Thần Quang, nhưng trái tim em ở TU787! Em cảm thấy mình có mối quan hệ thân thiết với mọi người, sau này em chắc chắn sẽ di cư đến TU787... Hmm hmm hmm!"

Trì Dư bịt miệng Mã Đức Đông lại.

Người chơi vẫy tay với Mã Đức Đông: "Được đấy, nhớ đến đấy, chúng tôi sẽ dẫn anh tham quan căn cứ của chúng tôi!"

Mã Đức Đông cố gắng gật đầu dưới sự kìm kẹp của Trì Dư, cơ thể mũm mĩm của hắn liên tục vùng vẫy.

Vân Ca không biết nên đánh giá như thế nào về học viên này.

Trì Dư ném Mã Đức Đông vào đám học viên của Học viẹn Quang Giáp Thần Châu, nhóm học viên vây lấy Mã Đức Đông: "Hay cho tên Mã Đức Đông nhà cậu, thì ra cậu lại không có nghĩa khí như vậy, phản bội học viện chúng ta!"

Trong khi Trì Dư quay đi, hướng đến sàn đấu, nhóm học viên này vây quanh Mã Đức Đông, hỏi: "Còn là anh em hay không, tại sao lại chuyển qua bên đó mà không dẫn chúng tôi theo?"

Mã Đức Đông: "Tiếc là Thôi Chấn Xuyên đã làm hỏng ấn tượng của chúng ta với họ, nào là tinh cầu thực dân, nào là coi thường phụ nữ, may mà tôi đã cứu vớt được một chút..."

Đám người lén lút nói chuyện, không để cho Trì Dư nghe thấy.

Trì Dư đã đi đến sàn đấu, Thôi Chấn Xuyên nằm đưa lưng về phía hắn, co rúm người lại, mặt hướng về phía Vân Ca và mấy người khác.

Thôi Chấn Xuyên hai tay ôm chặt lấy đầu.

Trì Dư cúi xuống, đặt tay lên người Thôi Chấn Xuyên, hắn nhận thấy đối phương hơi run rẩy. Hắn thở dài nói: "Chấn Xuyên, thầy đã từng nói với em, đừng như thầy ngày xưa, ôm định kiến giới tính với người khác, đó đều là những suy nghĩ cổ lỗ sĩ của thời đại, em sẽ trở thành người có tiếng nói trong tương lai, tầm nhìn của em không thể hạn hẹp như những người khác."

Người dưới tay hắn lại run rẩy nữa.

Cảm giác run rẩy đó, không phải sự tức giận, không phải sự xấu hổ, mà càng giống như cao hứng và vui vẻ...

Bình Luận (0)
Comment