Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 220

Cô đá một chân của Tiểu Tỏa Niệt, hỏi: “Lúc nãy tại sao mi ở trên quan tài?”

Tiểu Tỏa Niệt: “Đương nhiên là bởi vì chơi vui rồi cạc cạc, những người này thực sự rất thú vị cạc.” Nó đong đưa chiếc m.ô.n.g ngỗng to tròn: “Cô tìm tôi làm gì cạc?”

Vân Ca: “Chuyện về Hải Hoàng, trừ những việc mi đã kể cho ta trước đây, mi còn biết được bao nhiêu?”

Tiểu Tỏa Niệt: “Nó rất đáng sợ.”

“Ngoài điều này ra?”

“Nó vô cùng đáng sợ.”

Vân Ca trầm mặc, “Nó sẽ chỉ xuất hiện vào mùa mưa sao? Nó là một sinh vật biển lớn như vậy, sau khi toàn bộ hải dương trên tinh cầu khô cạn, nó sẽ đi đâu? Tại sao nó lại đột nhiên xuất hiện vào mùa mưa, lại đột nhiên biến mất?”

Tiểu Tỏa Niệt không thể tưởng tượng được nhìn Vân Ca: “Tinh cầu của cô, cô lại hỏi tôi cạc?”

Vân Ca cũng cảm thấy hành động hiện tại của mình có chút quá đáng, có thể là do thật sự tìm không ra người để hỏi, cô mở cửa phòng để Tiểu Tỏa Niệt đi.

Trước khi Tiểu Tỏa Niệt bước ra khỏi cửa, quay đầu lại nhìn cô: “Hải Hoàng là loại sinh vật không giống chúng ta, không giống con người, đừng cố gắng tiếp cận nó, cô sẽ bị d*c vọng xâm chiếm.”

Sau khi nó để lại nhắc nhở, liền chạy trốn thật nhanh.

Vân Ca nhìn đám dê bò trên thảo nguyên, đôi mắt hiện lên vẻ hoang mang, rất nhanh cô liền lấy lại tinh thần, thay đổi trạng thái quang giáp để đi huấn luyện.

Việc huấn luyện thể năng, tinh thần lực và quang giáp không thể ngừng lại dù chỉ một ngày, để nâng cao thực lực thì ngoại trừ thiên phú ra, siêng năng cũng là yếu tố không thể thiếu.

Vân Ca tới gần hướng Trùng sào, gặp phải một người chơi đang nghiêng ngả lảo đảo trên nền tuyết, hắn nhìn thấy Vân Ca hai mắt liền sáng lên, lau sạch các dấu vết trên mặt, thì ra chính là Lục Thần.

Lục Thần: “Có người đang đuổi theo tôi.” Vân Ca triển khai tinh thần lực, quả nhiên có người của trung tâm kiểm tra đo lường cầm s.ú.n.g đi theo phía sau Lục Thần, cô lập tức vác Lục Thần lên chạy về phía xa.

Người của trung tâm kiểm tra đo lường: “Dấu vết của người bionic kia biến mất ở chỗ này.”

“Hắn không trốn được xa, nhất định phải tìm thấy hắn, không thể để hắn chạy trốn trở về căn cứ thông báo cho những người khác.”

Bọn họ dần dần đi xa, biến mất khỏi phạm vi tinh thần lực của Vân Ca.

Vân Ca thả Lục Thần xuống, hỏi hắn: “Đã xảy ra chuyện gì?”

Lục Thần giơ tay lên: “Chờ chút đã, để tôi uống thuốc, m.á.u của tôi vẫn đang chảy xuống không ngừng.”

Hắn lấy ra một lọ thuốc bổ máu, uống liên tục không ngừng.

Cho đến khi uống hết hơn 40 bình, giá trị sinh mệnh của hắn mới chậm rãi ổn định lại.

Hắn đang sử dụng thân thể của người bionic thế hệ ba, bị loại vũ khí kỳ quái của trung tâm kiểm tra đo lường b.ắ.n trúng, lập tức chảy m.á.u không ngừng. Nếu là người Bionic bình thường, chẳng phải sẽ c.h.ế.t ngay tại chỗ rồi sao?

Sau khi Lục Thần xác định giá trị sinh mệnh của mình sẽ không tiếp tục giảm xuống, hắn mới kể cho Vân Ca những phát hiện của hắn sau khi nhận nhiệm vụ tiến vào Trùng sào.

Người của trung tâm kiểm tra đo lường tìm được xác của một sinh vật khổng lồ chưa biết tên ở dưới đáy Trùng sào, nó cực kỳ to lớn, lớn đến mức thiết bị dò xét tiên tiến của bọn họ cũng chỉ có thể dò ra một phần hình dáng cơ thể bên ngoài của sinh vật nọ.

Bọn họ đang đào xác của sinh vật kia.

Khi Lục Thần lén đi vào, đúng lúc nghe được người của trung tâm kiểm tra đo lường đang thảo luận về nguồn năng lượng của cái xác này sau khi được kiểm tra, nó vậy mà có thể chống đỡ được sự chuyển động của tinh cầu suốt mấy ngàn năm, quả thực không thể tưởng tượng được.

Hắn còn phát hiện sau khi trung tâm kiểm tra đo lường phát hiện ra thứ đồ chơi này, lại lén cử rất nhiều người đi vào, tinh hạm của bọn họ dừng ở một đầu khác của tinh cầu, hiển nhiên sẽ không bị Vân Ca phát hiện.

Bọn họ còn cười nhạo, may mà đây là một tinh cầu lạc hậu, nếu không cũng sẽ không thể cử người đi vào dễ dàng như vậy.

Người của trung tâm kiểm tra đo lường vẫn luôn ở xung quanh Trùng sào mà không quay về căn cứ cũng bởi vì nguyên nhân này, bọn họ thừa dịp lúc Vân Ca và những người chơi đang chú tâm tới cuộc thi đấu quang giáp để trộm đồ của TU787.

Bình Luận (0)
Comment