Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 328

Thiển Hạ và Phượng Hoàng đẩy Thôi Chấn Xuyên và Mã Đức Đông đang cố lôi họ về ký túc xá ra, hai người vừa liên lạc với Vân Ca, vừa lo lắng chạy đi tìm cô ấy.

Cũng may, trên đường bọn họ gặp được Vân Ca cũng đang đi tìm họ.

Thiểu Hạ vẫy tay: "Ở đây ở đây!"

Phượng Hoàng nhìn thấy Vân Ca cũng nở nụ cười.

Họ cùng nhau chạy vào ký túc xá.

Tất cả mọi người đều tự hỏi: "Sao lại có Trùng Tộc xâm nhập vào Thần Châu Tinh? Xác của nữ vương Trùng Tộc Kavino vẫn còn ở Thần Châu Tinh mà?"

Khắp Thần Châu Tinh đều vang vọng tiếng báo động, quang giáp lần theo dấu vết điểm sáng cho thấy vị trí xuất hiện của Trùng Tộc, càng tiến gần, bọn họ càng nghi ngờ.

Đó không phải là nơi cất xác của nữ vương Trùng Tộc sao?

Bọn họ đi đến nơi được chỉ định, chuông báo động Trùng Tộc liên tục vang lên, nhưng ngoài cái xác lớn trước mặt, không thấy Trùng Tộc nào khác.

Đột nhiên, cái xác Trùng Tộc trước mắt cử động.

Nhưng khi quang giáp nhìn qua, mọi thứ đều như bình thường.

Rất nhiều quang giáp xuất hiện, kiểm tra toàn bộ khu vực trong Thần Châu Tinh, cuối cùng bọn họ cũng không tìm thấy Trùng Tộc nào.

Đợt báo động này được xem như là một sự cố nhầm lẫn.

...

Thời gian quay trở lại một giờ trước đó.

TU787, phòng của Cơ Bảo.

Lý Lộc Lộc khoá cửa phòng, tự hào nói: "Trùng Trùng, tôi mang đồ ngon đến cho cậu đây!"

Trứng trùng màu trắng duỗi ra những chiếc chân đầu tiên, nhẹ nhàng lắc lư để đón lấy mùi hương trong không khí.

Nó cũng đã ngửi thấy mùi hương đặc biệt đó.

Nó chính là tên nhóc đã dặn Lý Lộc Lộc phải cẩn thận.

Lý Lộc Lộc ở trong phòng biến hình dạng trùng, nôn ra gần hết những sinh vật cộng sinh mà cô vừa ăn, sau đó đặt chúng trước mặt trứng trùng, "Tôi không tiêu hóa mà để dành cho cậu đó!"

Trứng trùng cử động chân, nó muốn nói là: "Rõ ràng là do cô ăn không hết."

Lý Lộc Lộc ngượng ngùng cười cười.

Bề mặt trứng trùng nứt ra một khe hở, nuốt chửng hết sinh vật cộng sinh chỉ trong một ngụm. Nó càng ăn nhiều, phần màu trắng trên bề mặt trứng trùng càng trắng hơn.

Phần màu trắng đậm đến một mức độ nhất định, sẽ đột nhiên mờ đi, Lý Lộc Lộc nhìn thấy hình dáng trùng ẩn hiện trong trứng trùng.

Bề mặt trứng trùng từ từ nứt ra một khe hở, lộ ra hơi thở bên trong.

Sau khi Lý Lộc Lộc ngửi thấy mùi hương đó, như bị kích thích, cô bé giật mình nhớ về những ký ức bị ẩn đi trong cơ thể, cô trở nên cuồng nhiệt, cúi đầu về phía trứng trùng, thể hiện sự khiêm tốn tối đa.

Vương của Trùng Tộc đang ở đây.

Cô ấy là tôi tớ đầu tiên của vương.

Trách nhiệm của cô ấy là truyền tải tín hiệu của vương.

Lý Lộc Lộc mở miệng, phát ra tiếng kêu vô thanh của Trùng Tộc mà chỉ có Trùng Tộc mới nghe được.

Tiếng kêu này lan rộng ra, truyền đến từng con Trùng Tộc.

Tất cả các Trùng Tộc trong tinh tế đều cảm nhận được hơi thở này.

Trong vũ trụ bao la, bọn chúng quỳ xuống với cùng một tư thế, từng đợt từng đợt liên tiếp, hướng về phía TU787.

Vương của chúng ta, xin hãy cho họ biết chỉ dẫn tiếp theo!

"Chỉ dẫn cho chúng biết cách làm thế nào để tiến bước trên con đường tuyệt vọng này!



Quân đoàn 34 của Lực lượng kháng chiến Trùng Tộc đang chiến đấu chống lại Trùng Tộc Kamaya.

Bọn họ đã hy sinh rất nhiều chiến sĩ.

Trùng Tộc Kamaya là một trong những Trùng Tộc dũng mãnh thiện chiến và nổi tiếng khó chơi nhất trong các Trùng Tộc, khi nghe tin có tinh hạm đụng phải Trùng Tộc này, bọn họ đánh liều đến giải cứu.

Không còn cách nào khác, bọn họ chính là quân kháng chiến Trùng Tộc.

Nhiệm vụ của bọn họ chính là chiến đấu với Trùng Tộc và bảo vệ liên minh.

Số lượng chiến sĩ tử vong ngày càng nhiều, ban đầu bọn họ còn nghĩ họ sẽ bị diệt đoàn, nhưng không ngờ lại xảy ra biến cố!"

Trùng Tộc Kamaya trước mặt đột nhiên đứng im không chuyển động, để mặc bọn họ c.h.é.m giết.

Tinh thần của Quân nhân thuộc quân đoàn kháng chiến Trùng Tộc 34 trở nên hưng phấn, bọn họ đã tiêu diệt toàn bộ Trùng Tộc Kamaya, giải cứu được tinh hạm đã gửi tín hiệu cầu cứu.

Nhưng điều làm họ ngạc nhiên là trong tinh hạm ấy lại là một chủ tinh cầu.

Là chủ tinh cầu của tinh cầu thuộc địa của 12 tinh cầu thủ đô!

Cũng là một nhân vật quan trọng!

Bình Luận (0)
Comment