Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 389

Đây không phải những lời nói chót lưỡi đầu môi, mọi người đều thật sự nghiêm túc chấp hành nó.

Cảm xúc lúc này của Mạc Nhu và Thẩm Tĩnh An không giống với gia đình Lý Dũng và đám người bionic Cốc Hưng Hoa, bọn họ thật sự cảm thấy vô cùng cảm động, cảm giác đã tìm được chốn bình yên cho mình.

Kiềm Chi Lư thông báo: “Kiến trúc sư tinh cầu xuất sắc Hoàng Khang Thái đã tới.”

Người chơi ngạc nhiên không kịp đề phòng: “Hả? Bây giờ đã tới rồi à?”

Kiềm Chi Lư gật đầu: “Đúng vậy, tôi cũng không ngờ hắn lại tới nhanh như vậy, mọi người nhanh chóng chuẩn bị nghi thức chào đón, tất cả cùng thay áo đẹp, đừng mặc mấy cái vải rách này nữa.”

Người chơi không vui nói: “Vải rách cái gì mà vải rách, cái này gọi là mốt, anh thì hiểu cái rắm gì”

Nói thì nói như vậy, nhưng bọn họ vẫn về phòng thay những bộ đồ trang trọng hơn.

Hoàng Thái Khang lái tinh hạm tư nhân tới, trước đây, lúc hắn xin cấp giấy phép di dân cũng đã xin phép Vân Ca cho phép hắn được nhập cảnh vào tinh cầu.

Hoàng Khang Thái chuẩn bị suốt mấy tháng, cuối cùng hắn cũng đã tới được tinh cầu mà hắn ngày đêm ao ước được bước chân tới.

Hắn không ngờ rằng Bái Tinh nhanh như vậy đã xây dựng xong khu thành chủ có quy mô không hề nhỏ, lúc hắn từ trên tinh hạm nhìn xuống, hắn liền biết khu thành chủ trông rất bình thường này do tất cả mọi người cùng chung tay tạo ra.

Thì ra người của Bái Tinh nhiều hơn hắn nghĩ rất nhiều, hèn gì lúc hắn phỏng vấn bọn họ lại nghiêm khắc đến vậy, xem ra hắn cũng chẳng là gì cả…

Người chơi nhìn thấy tinh hạm tư nhân hoành tráng của Hoàng Khang Thái, hai mắt liền tỏa sáng lấp lánh.

Nhìn đi, bọn họ đã phát hiện ra điều gì?

Một người giàu có!

Gương mặt của Hoàng Khang Thái trông rất giống trẻ con, hắn có một khuôn mặt baby, mặc dù tuổi tác không còn nhỏ, nhưng lại mang đến cho người khác một cảm giác vô cùng trẻ trung. Hắn dắt một người phụ nữ còn cao hơn mình nửa cái đầu, người phụ nữ này có làn da màu bánh mật, gương mặt quyến rũ, chính là vợ của Hoàng Khang Thái, Khúc Mộng Nguyệt.

Sau lưng bọn họ có rất nhiều người máy mang hành lý, đang vận chuyển hành lý cho bọn họ.

Kiềm Chi Lư bước lên đón tiếp hai người: “Xin chào Hoàng tiên sinh, chúng tôi không ngờ mọi người lại tới nhanh như vậy, chúng tôi ở nơi này còn chưa chuẩn bị đầy đủ, mong mọi người thứ lỗi.”

Hoàng Khang Thái và Khúc Mộng Nguyệt nhìn thấy người chơi giơ pháo hoa ánh sáng lên sau đó b.ắ.n về phía bọn họ, từng dải ánh sáng phủ khắp trời, đẹp cực kỳ.

Hoàng Khang Thái bắt tay Kiềm Chi Lư: “Anh khách khí quá. Xin hỏi Vân chủ tinh cầu đâu rồi?”

Kiềm Chi Lư nói: “Chủ tinh cầu của chúng tôi bị nhốt vào nhà tù chịu phạt rồi.” Hắn nhìn đồng hồ rồi nói: “Còn bốn tiếng nữa chủ tinh cầu mới được thả ra, nếu anh không để ý, hay là để tôi đưa các người đi dạo một vòng trước nhé?”

Hoàng Khang Thái: “Hả?”

Hắn cho rằng mình nghe nhầm rồi.

Hắn hỏi lại ba lần, xác nhận tai mình không có vấn đề gì cả, hắn bắt đầu cảm thấy thích thú với nhà tù trong miệng của Kiềm Chi Lư: “Tôi có thể đi xem Tháp Tẩy Tội của các anh không?”

Kiềm Chi Lư gật đầu đồng ý, hắn nhìn sang đống hành lý của Hoàng Khang Thái.

Hoàng Khang Thái nói: “Tôi thấy phòng ở trong khu dân cư của khu thành chính rất tốt, tôi cũng có tìm hiểu về giá cả phòng ở trên trang web chính thức của các người, tôi muốn mua trước 20 căn…”

Kiềm Chi Lư: “Khụ khụ khụ khụ!”

Kiềm Chi Lư trợn tròn mắt hỏi hắn: “Anh mua nhiều phòng ở như vậy làm gì?”

Hoàng Khang Thái nghiêng đầu nhìn hắn: “Chỉ là một loại đầu tư mà thôi, cũng không tốn kém bao nhiêu.”

Kiềm Chi Lư: “Anh phải chờ chủ tinh cầu ra ngoài đã mới có thể mua phòng, nguyên liệu phòng ở đều nằm trong tay cô ấy, còn hành lý của anh, nếu anh không để ý có thể để tạm trên mặt đất, ở chỗ của chúng tôi không ai dám trộm cả.”

Những lời này của hắn cũng là âm thầm nhắc nhở những người chơi ở phía sau, để bọn họ suy nghĩ làm thế nào để cướp đoạt của người giàu có này hoặc là trộm một ít hành lý của bọn họ, cướp của nhà giàu chia cho người nghèo cũng không tính là vi phạm pháp luật đâu nhỉ!

Bình Luận (0)
Comment