Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 401

Tinh tặc hoàn toàn không biết Hải Hoàng to lớn tới mức đấy, cho dù bọn họ có chạy ra sao vẫn nhu cũ nằm trong vòng vây các xúc tu của nó.

Hải Hoàng giống như đang đập ruồi bọ, náo nhiệt chơi trò vỗ đánh những tên hải tặc tinh tế.

Vân Ca ngồi trên xúc tu của Hải Hoàng, cô đung đưa chân nhỏ, miệng lẩm bẩm một giai điệu đã được người chơi cải biên: “Một mình ta mặt đối mặt, cây cỏ bay đến bầu trời xa xôi…”

Chủ tinh cầu nơi này cuối cùng cũng dẫn sinh vật cộng sinh của hắn ra.

Sinh vật cộng sinh của hắn là một con thực nhân quy, cơ thể của nó vô cùng to lớn, to bằng mười chiếc xúc tu của Hải Hoàng.

Chủ tinh cầu của Thanh Trúc Tinh tức giận đi tới, nhưng lúc hắn ta nhìn thấy sinh vật cộng sinh của người tới, lửa giận của hắn lập tức bị dập tắt, hắn đang định nói gì đó, nhưng Vân Ca hoàn toàn không cho hắn cơ hội nói chuyện.

Ngay khi Hải Hoàng cuốn thực nhân quy lại ăn xuống, Vân Ca cũng xông lên phía trước, trên không trung chỉ lưu lại một cái bóng, thanh quân đao trong tay cô đã chặt đứt đầu của đối phương.

Mọi chuyện đều đơn giản như vậy.

Tinh cầu này rất nhỏ, nhưng sinh vật cộng sinh của nó không tệ, Hải Hoàng no bụng nấc lên một cái, sau đó nó bay lên không trung, mở to con mắt kép của mình ra nhìn Vân Ca đang điên cuồng c.h.é.m g.i.ế.c hải tặc tinh tế.

Nhân loại không thể chống nổi một đòn của sinh vật cộng sinh, bọn họ bị những lời thì thầm ảnh hưởng và mê hoặc, giống như lúc Vân Ca nghe được những âm thanh dụ dỗ liên tục của Hải Hoàng, những lời thì thầm đó khiến bọn họ nổi điên, mặc kệ người khác xâu xé.

Đất đai ở Thanh Trúc Tinh bị nhiễm đỏ thành màu nâu đậm, Vân Ca nhìn những người còn sót lại đang run bần bật trên tinh cầu là người nhà của mấy tên hải tặc tinh tế và nô lệ.

Bọn họ khiếp đảm nhìn về cô gái cả người đầy m.á.u đang đứng ở phía trước.

Vân Ca cúi người xuống, dịu dàng nói: “Mọi người sẽ nói chuyện mà tôi làm ra ngoài chứ?”

Ngay sau đó, tất cả mọi người đều nhìn thấy ở sau lưng Vân Ca có một đôi mắt đáng sợ đang nấp trong mây đen, sau đó là tiếng sấm sét vang lên, xúc tu và giác hút của nó dần dần cử động trong làn sấm chớp. Bọn họ không trả lời câu hỏi của Vân Ca, bọn họ e ngại cô, sợ hãi cô, kinh ngạc đến mức không nói nên lời.

Vân Ca rủ mắt xuống, một lát sau, cô đứng thẳng người lên, bâng quơ nói: “Giết sạch toàn bộ, sửa sang lại tinh cầu này.”

Cánh Trí kéo chặt tóc của Vân Ca.

Hải Hoàng bật cười ha ha, nó chạy tới tinh cầu này, cho dù không thể hút hết toàn bộ lực sinh mệnh của nhân loại ở đây, chỉ cần g.i.ế.c người thôi cũng đủ để trong lòng nó cảm thấy vui vẻ.

Thanh Trúc Tinh tràn ngập mùi m.á.u tanh mãi không tan đi, sinh cơ của tinh cầu cũng dần dần biến mất.

Hải Hoàng thu lại tất cả dấu vết chứng minh nó đã từng xuất hiện ở nơi này, Vân Ca đưa nó và Cảnh Trí lên tinh hạm, sau đó cô ở trên tinh tế tiến hành thay đổi một chiếc tinh hạm khác.

Tinh hạm mà Vân Ca đi lên một tinh hạm chiến đấu vừa mới ra mắt của Bái Tinh, sau đó cô liền phá hủy tinh hạm của bọn hải tặc tinh tế kia.

Đáy mắt Vân Ca phản chiếu hình ảnh ngọn lửa bùng lên tiêu hủy tinh hạm của bọn hải tặc tinh tế. Sau đó, cô rút thanh quân đao vừa nãy đã dùng để g.i.ế.c người ra, đ.â.m vào tay chân và bụng mình, đều là những bộ phận không nguy hiểm tới tính mạng nhưng lại khiến người ta vô cùng đau đớn.

Vân Ca cắn chặt răng, xoay thanh quân đao trên miệng vết thương, mồ hôi trên trán cô chảy dài từ trên mặt rơi xuống đất.

Cô vừa rồi đã làm gì?

Vân Ca cuộn mình trên mặt đất, ôm lấy đầu, nhỏ giọng nghẹn ngào.

Cô để Hải Hoàng g.i.ế.c hết tất cả người của một tinh cầu, trong đó thậm chí còn có cả những nhân loại vô tội.

Sao cô có thể làm ra những việc này được chứ?

Nguyên nhân không phải do Hải Hoàng, là cô muốn làm như vậy.

Bình Luận (0)
Comment