Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 42

Trận mưa to này kéo dài liên tục ba ngày, Vân Ca nhóm các người chơi nhận ra có điều gì đó không ổn, cơn mưa không hề có xu hướng dừng lại chút xíu nào.

Đồng ruộng rau dưa có xu hướng sẽ bị úng nước, nhóm người chơi đào chúng ra đặt vào trong chậu đá, cuối cùng cứu lại được một chút tổn thất.

Nhưng sau khi thời gian mưa to kéo dài hơn, vấn đề tiếp theo đã tới.

Nước trên thảo nguyên thế mà đã cao tới đầu gối của bọn họ, mỗi ngày họ rời khỏi ngôi nhà gỗ họ đều phải đi bộ trong nước.

Nhà gỗ nhiều ngày ngâm trong nước mưa bắt đầu dột nước, không có cách nào ở được trong nhà.

Vân Ca hỏi TU787, nó vui vẻ biểu lộ: Nó thích nhất mùa mưa tới!

Mùa mưa sẽ kéo dài liên tục suốt ba tháng, sẽ không nhiều hơn một ngày cũng không ít hơn một ngày.

Trong thời gian mùa mưa, gần như toàn bộ ba phần tư tinh cầu đều bị nước bao trùm. Mùa mưa cũng là mùa mà sinh vật biển điên cuồng chào đón.

TU787 nói nếu Vân Ca không thích nước, thì hãy di chuyển đến điểm cao hơn ở phương bắc, nơi đó là điểm duy nhất khô ráo trong mùa mưa.

Đại khái Vân Ca biết sinh vật trên thảo nguyên đi đến chỗ nào.

Cô nói tin tức này cho người chơi.

Người chơi ngu cả người ra.

Bọn họ phải di chuyển sao…

Vứt bỏ lại gia viên mà bọn họ đã xây dựng lên?

Mưa càng rơi càng lớn, dưới nước xuất hiện những sinh vật biển nhỏ hung dữ thân dài, bề ngoài giống cá piranha, hàm răng sắc nhọn như máy xay thịt.

Chúng thích gặm nhấm mọi thứ, kể cả người chơi và Vân Ca. Mọi người quấn chặt da thú vào chân để đám cá này không làm hại họ, đám cá lại quay sang gặm nhắm ngôi nhà gỗ.

Kèm theo tiếng gặm nhắm không ngừng, mọi người tăng tốc phân loại và kiểm đếm đồ dùng cắm trại, đóng thuyền gỗ rồi cho vào ba lô, mọi thứ đã sẵn sàng.

Dưới sự chuẩn bị rời đi của bọn họ, nhà gỗ trong doanh địa sập đi hơn một nửa.

Lúc Hùng Sơ Mặc chuẩn bị rời khỏi doanh địa liền “tạm biệt”. Trong lòng hắn chợt có chút buồn bã.

Chơi Tinh Cầu Của Chúng Ta cho đến bây giờ, không khoa trương chút nào khi nói hắn đã coi nơi này trở thành một thế giới chân thật khác, mỗi một ngày đều dụng tâm mà xây dựng tinh cầu.

Đây là doanh địa bọn họ dùng thời gian hai tháng trong trò chơi xây dựng lên, là nhà của bọn họ.

Hiện tại bởi vì mùa mưa mà bọn họ không thể không rời khỏi nơi này.

Trong phòng phát sóng trực tiếp mỗi ngày có rất nhiều người xem, bọn họ nhìn doanh địa xây dựng lên từng chút một, nhóm người chơi từ sống trong ký túc xá tập thể không đủ ăn đến làm ruộng và sống trong biệt thự nhỏ như cuộc sống của một tiểu địa chủ.

Hiện tại cái gì cũng không còn.

Mọi thứ đều phải làm lại từ đầu.

"Không biết vì sao đột nhiên có chút bi thương."

"Khóc lớn, cần phải rời đi sao, đây đều là tâm huyết của mọi người đó."

"Không sao, sau khi mùa mưa kết thúc mọi người có thể trở về! đến lúc đó có thể kiến tạo lại gia viên mới."

"Tia lửa hy vọng vẫn còn đó, người chơi sẽ không bao giờ bỏ cuộc!"

Vân Ca cùng người chơi mang theo hành lý, xuất phát hướng về phía bắc.

Lam tinh cầu.

Ngày 23 tháng 9 năm 2049.

Hùng Sơ Mặc rời khỏi khoang trò chơi, hắn vừa đổ dung dịch dinh dưỡng vào khoang trò chơi, vừa cầm điện thoại lên gửi tin nhắn cho nhóm bạn.

Văn Hóa Thấp: "A a a, cái mùa mưa này đã hủy hoại tất cả những nỗ lực của chúng tôi rồi, tức giận, tôi sẽ làm việc chăm chỉ trong thời gian sắp tới, sau khi mấy cậu offline, chúng tôi đã hơn hai ngày rưỡi trên mặt nước, vậy mà chút dấu hiệu của đất liền cũng không thấy, làm xong công việc thì nhanh chóng lên mạng đi!"

Tôi Yêu Kỳ Muội: "Hắc Thổ đừng quan tâm đ ến mùa mưa đó nữa! Mau lên xem Tàng Trúc ra bài đánh giá mới kìa, cái tên đó nhất định là thu tiền để hắc "Tinh Cầu Của Chúng Ta" rồi!"

Tàng Trúc cũng xem như là một người đánh giá trò chơi có quyền uy, kỹ năng chơi game của hắn ta cũng ở cấp bậc đại thần, đã từng vì thành công vượt qua trò chơi hành động chiến thuật khó "Ẩn nấp" mà nổi tiếng, đánh giá của hắn ta có rất nhiều người chơi xem và tin tưởng.

Nhưng danh tiếng của Tàng Trúc trong ngành không tốt, có nhiều đánh giá trò chơi của hắn không khách quan và không công bằng, mang đậm ý kiến cá nhân, miễn là hắn ta không thích, thì trò chơi đó sẽ thành rác rưởi.

Nếu không phải như vậy, thì trong ngành sẽ không đến nỗi ghét hắn ta như vậy.

Bình Luận (0)
Comment