Một Bước Lên Tiên

Chương 152

“Không cần đâu, vợ tôi vẫn còn đợi tôi ở nhà”, Bạch Diệc Phi lắc đầu, không đợi Diệp Ngải phản ứng lại mà trực tiếp rời đi.

Còn Diệp Ngải thì ngây người tại chỗ, đứng một hồi lâu cô ta mới lên tiếng: “Anh yêu vợ mình đến thế sao?”

“Cô ta có gì tốt”.

“Tôi mới là người phù hợp với anh nhất”.

Ánh mắt Diệp Ngải biến đổi, cuối cùng trở nên kiên định hơn, như muốn nói ‘Bạch Diệc Phi! Tôi cần anh”.

Ban đầu, vì muốn hủy hoại Hầu Tước nên cô ta mới phải đi điều tra về Bạch Diệc Phi. Nhưng càng tìm hiểu nhiều thì cô ta lại càng có hứng thú với anh. Đến bây giờ, tiếp xúc với anh mấy lần nên cô phát hiện ra, mình muốn có được người đàn ông như Bạch Diệc Phi.

Từ nhỏ đến lớn, Diệp Ngải muốn có thứ gì thì đều có được, kể cả là về người cũng vậy.

Quay trở về xe, Diệp Ngải nhấc mấy gọi số điện thoại của Lý Phàm.

“Tám giờ tối đến tìm tôi”.

Tám giờ, Lý Phàm xuất hiện đúng giờ ở biệt thự của Diệp Ngải rồi được hai vệ sĩ dẫn vào trong.

“Chị Ngải”, Lý Phàm gọi một tiếng, nhìn thấy Diệp Ngải mặc đồ ngủ xuyên thấu thì lập tức cúi đầu xuống.

Nhưng Diệp Ngải không phát hiện ra điều này, cô ta chỉ ném một xấp ảnh cho gã ta, nói: “Cậu biết nên làm thế nào rồi chứ?”

Lý Phàm cầm ảnh lên, nhìn: “Đây là Bạch Diệc Phi?”

“Đúng vậy”, Diệp Ngải gật đầu nói: “Chắc cậu vẫn chưa biết thân phận thật sự của Bạch Diệc Phi chứ?”

Lý Phàm nhìn Diệp Ngải rồi ngây người ra một lúc, nói: “Thân phận? Hắn thì có thể có thân phận gì chứ?”

Diệp Ngải cười sặc một tiếng, trong lòng thầm nghĩ ‘Đúng là tên ngốc’.

“Chủ tịch tập đoàn Hầu Tước chính là Bạch Diệc Phi đấy”.

“Gì cơ?”, Lý Phàm trợn trừng mắt với vẻ khó tin.

“Chị Ngải, chuyện này làm sao có thể? Có phải là nhầm lẫn gì không?”

Diệp Ngải cười lạnh một tiếng, Lý Phàm lập tức ngậm miệng lại, bởi phản ứng này của cô ta như đã nói rõ tất cả.

Không ngờ Bạch Diệc Phi lại là chủ tịch tập đoàn Hầu Tước, chẳng trách mà trước đó hắn lại hống hách bổ nhiệm chủ tịch Lý Thị như vậy, chẳng trách mà thái độ ông nội đối với hắn cũng thay đổi rất nhiều.

Nhưng vậy thì đã làm sao? Hiện giờ nhà họ Lý không sợ Hầu Tước nữa, nói khác đi, không bao lâu nữa tập đoàn Hầu Tước sẽ bị sập rồi.

Diệp Ngải nhìn Lý Phàm một cái, thản nhiên nói: “Chỗ ảnh này đủ cho cậu dùng rồi”.

Lý Phàm lập tức hào hứng nói: “Chị Ngải! Tôi biết nên làm thế nào rồi, chị cứ yên tâm ạ”.

“Ha ha… Bạch Diệc Phi! Lần này thì mày chết chắc rồi”.

Diệp Ngải đứng lên, nói: “Biết rồi thì mau đi đi”.

Lý Phàm gật đầu rồi rời đi luôn. Cầm tấm ảnh trên tay, gã ta cười một cách nham hiểm, thầm nói: “Bạch Diệc Phi! Tao phải khiến cho mày thân bại danh liệt, mãi mãi không có ngày được sống tốt”.



Sáng sớm hôm sau, cả thành phố Thiên Bắc như bùng nổ, bởi vì sáng sớm đã xuất hiện tin hot.

Chủ tịch tập đoàn Hầu Tước, Bạch Diệc Phi, 24 tuổi, có một người vợ đẹp ở thành phố Thiên Bắc vẫn không thấy đủ, còn tìm ‘của lạ’ ở bên ngoài. Không chỉ thế, còn nhiều người ‘phục vụ’ một lúc, cảnh tượng vô cùng nhức mắt, có cả ảnh thật người thật nữa.

Bên dưới tin hot đó còn kèm theo mấy tấm ảnh của Bạch Diệc Phi và ba cô gái đều đang trần như nhộng.

Vì bức ảnh có giới hạn độ tuổi nên những phần nhạy cảm của người phụ nữ trong ảnh đều được làm mờ đi nhưng những người bình thường vừa nhìn đã hiểu được luôn.

Cả buổi sáng, gần như ai cũng thảo luận về vấn đề này.

“Không ngờ chủ tịch lại là người như vậy”.

“Ngoại tình… Trai hư đây mà”.

“Người có tiền đúng là biết ‘chơi’ thật”.

“…”.

Bạch Diệc Phi sáng sớm tỉnh dậy không xem điện thoại, ăn sáng xong anh đi thẳng đến tập đoàn Hầu Tước. Đợi đến lúc anh vào phòng lớn của tập đoàn thì các nhân viên đều nhìn với ánh mắt kỳ dị.

Bạch Diệc Phi thấy buồn bực, hôm nay mình ăn mặc có vấn đề sao? Hay là mình rửa mặt không sạch?

Vào đến văn phòng, vừa mới ngồi xuống thì Long Linh Linh liền chạy vào nói: “Chủ tịch….”, Long Linh Linh ngập ngừng nói.

Bạch Diệc Phi tò mò hỏi: “Sao thế?”

Long Linh Linh nhìn dáng vẻ của Bạch Diệc Phi dường như là không biết tin tức sáng nay nên nói luôn: “Chủ tịch! Anh xem tin tức sáng nay chưa?”

Bạch Diệc Phi lắc đầu, nói: “Tôi còn chưa xem điện thoại”, nói xong anh lấy điện thoại ra rồi lật xem tin tức.

Tin đầu tiên là tin hot nhất trong ngày: Chủ tịch tập đoàn Hầu Tước ngoại tình!

Mí mắt Bạch Diệc Phi giật giật, trong lòng thầm đoán, ấn vào tin đó thì thấy, quả nhiên là như vậy nhưng anh cố gắng không hoang mang.

Trước tiên, anh bảo Trần Hạo đi xử lý ảnh, vốn là mặt của Bạch Diệc Phi nên thoạt nhìn thì thấy đúng, nhưng khi nhìn kỹ mới thấy có vấn đề.

Diệp Ngải tự mình chụp thì tất nhiên không thể nghi ngờ gì được, còn Lý Phàm vốn là kẻ ngốc nên làm sao cẩn thận thế được.

Long Linh Linh thấy sau khi xem tin tức xong mà Bạch Diệc Phi không có biểu cảm gì thì cô ta thấy nghi ngờ trong lòng. Nếu như là thật thì chắc Bạch Diệc Phi phải hoảng loạn lắm mới đúng. Còn nếu là giả thì anh phải tức giận chứ. Nhưng cả hai cái đều không phải, Bạch Diệc Phi lúc này đang rất bình tĩnh.

“Chủ tịch?”

Bạch Diệc Phi ngẩng đầu lên ném điện thoại sang một bên, hỏi: “Cô có tin tôi không?”

Long Linh Linh gật đầu: “Có ạ”.

Nếu là trước đây thì cô ta nghĩ Bạch Diệc Phi sẽ làm ra những chuyện như này. Nhưng giờ đây thì cô ta sẽ không bao giờ tin. Một người đàn ông mà cứ như khúc gỗ khi đứng trước phụ nữ thì có làm được chuyện này không?

Hơn nữa, cô ta có xinh không? Không phải cô ta tự mãn nhưng ba cô gái trong bức ảnh kia không thể nào so với cô ta được.

Muốn tìm gái bên ngoài thì cũng nên tìm người như cô ta mới phải!

Trời ơi! Cô ta đang nghĩ cái gì vậy?

Bạch Diệc Phi gật đầu, nói: “Không phải sự thật đâu. Những tấm ảnh này là do một cô gái nhân lúc tôi ngất xỉu cố ý chụp lại đấy”.

“Gì cơ? Chủ tịch, anh bị làm sao, anh bị ngất khi nào?”

Bạch Diệc Phi ừm một tiếng, sau đó nói: “Cũng không có gì, chuyện này tôi sẽ xử lý”.

Long Linh Linh gật đầu, giờ đây cô ta rất tin tưởng Bạch Diệc Phi.

Đột nhiên Bạch Diệc Phi nhớ ra có thể Lý Tuyết cũng sẽ nhìn thấy những tấm ảnh này nên anh lập tức gọi điện cho cô nhưng cô không bắt máy.

Nói đi cũng phải nói lại, sau khi Bạch Diệc Phi ra khỏi nhà, Lý Tuyết luôn cảm thấy trong nhà ngột ngạt nên định ra ngoài đi dạo một chút.
Bình Luận (0)
Comment