Một Đời Một Kiếp Chỉ Thương Một Người

Chương 39


Bộ phim "Hoa hồng trong gió" mấy ngày nay tiến triển rất tốt.

Ngoại trừ những cảnh quay khó phải NG mấy lần thì nhưng phần khác Diệp Ly Lạc đều có thể thuận lợi vượt qua.

Một người mới như cô làm được như vậy là quá tốt chính bản thân cô cũng phải ngạc nhiên.
Sau khi kí hợp đồng với Vân Hoa dưới sự trợ giúp của Triệu Đồng, Diệp Ly Lạc trở thành nghệ sĩ dưới tay người đại diện Tĩnh Văn.
Tĩnh Văn là người đại diện hàng đầu của công ty vốn lúc đầu cũng không phải là lựa chọn cô nhưng với thân phận hiện tại của cô mà nói công ty không thể không làm vậy.
Công nhận Tĩnh Văn rất chuyện nghiệp, sau khi trở thành người đại diện của Diệp Ly Lạc, cô ấy đã ra tay gần như dẹp đi những tin đồn ác ý trên mạng.

Cô ấy tung đoạn video buổi thử vai của Diệp Ly Lạc lên mạng vào thời điểm hợp nhất khiến cho đám anti cô muốn chỉ trích về việc cô nhận được vai chính không bằng thực lựa đều phải ngậm miệng.
Cư dân mạng A: "Trời đất, màn diễn xuất này của Diệp Ly Lạc không phải là quá đỉnh đi, sao tôi cảm thấy rõ ràng cô ấy không phải người mới."
Cư dân mạng B: "Tôi từng đọc qua bộ "Hoa hồng trong gió" của Triệu Đồng, có cảm giác cô ấy rất giống Thẩm Tư Tư, dường như sinh ra đã là định sẵn đóng vai diễn này."
Cư dân mạng C: "Kĩ năng diễn xuất bậc này với người mới đóng là quá tốt rồi, tôi xin phép thu lại những câu chê cười trước đây."
Cư dân mạng D: "Sao nhìn cô ấy đóng Thẩm Tư Tư khí chất và xinh đẹp vậy?"
Cư dân mạng E: "Hừ, chỉ mới thử vai một đoạn làm sao biết cả quá trình diễn đều tốt chứ.


Huống chi so với chị Nguyệt thì Diệp Ly Lạc rõ ràng không bằng."
Cư dân mạng F: "Người ta không bằng những người ta được chọn làm nữ chính.

Còn chị Nguyệt kia được chọn sao? Cái đạo diễn Triệu muốn đâu phải là ai nổi tiếng, xinh đẹp hơn mà là ai hợp với vai diễn này hơn."
......................
"Tiểu Lạc, buổi phóng vấn chiều nay chuẩn bị đến đâu rồi."
"Em chuẩn bị ổn thỏa hết rồi ạ."
"Vậy thì được nhớ kĩ đừng lo lắng quá, cứ bình tĩnh mà trả lời nếu không em sẽ bị đám phóng viên kia bắt được nhược điểm đấy."
"Vâng."
Đây là lần thứ ba Tĩnh Văn dặn dò cô rồi.

Diệp Ly Lạc cũng chỉ biết cười khổ, có vẻ trông cô không được đáng tin cho lắm.

Dạo gần đây Tĩnh Văn nhận rất nhiều buổi phỏng vấn cho cô và đương nhiên là câu hỏi và câu trả lời đều được người đại diện nayd lường hết.
Diệp Ly Lạc cũng không phải là thiếu nữ hồn nhiên ngây thơ, vẫn còn hơi e sợ khi lần đầu đứng trước ống kính và sự luống cuống, khờ khạo trước những câu hỏi gai góc của phóng viên.

Cô vẫn luôn bình tĩnh, tỉnh táo dù sao công chúa như cô từ nhỏ đã được mẫu hậu tận tâm dạy dỗ.

Chính cái tự tin bình tĩnh cùng khí chất cao quý của cô cũng góp phần hút rất nhiều fan cho mình.

Quá trình quay phim diễn ra đều rất thuận lợi.

Với một người mới như Diệp Ly Lạc thì chính là vậy.

Chỉ là khác với không khí vui vẻ hứng khởi của đoàn phim do Diệp Ly Lạc đóng, đoàn phim bên phía Diệp Di Nguyệt luôn căng thẳng đến khó thở.

Mà người gây ra những điều này lại chính là Diệp Di Nguyệt.

Đạo diễn nhìn cô diễn một cảnh quay dễ như vậy mà lại liên tiếp NG mấy lần làm ông muốn phát điên, trán nổi đầy gân xanh.

Diệp Di Nguyệt này rốt cuộc bị làm sao vậy? Những hôm trước còn biểu hiện rất tốt nhưng hiện tại không làm sao mà xem nổi.

Nếu không phải bộ phim đã quay quá nửa ông thực muốn đuổi Diệp Di Nguyệt ra khỏi đoàn phim này.

Vốn dĩ Diệp Di Nguyệt tâm trạng đang cực kì khó chịu vì chuyện của Diệp Ly Lạc lại thêm đạo diễn khó tính vậy nên cô ta cũng chẳng thể bình tâm mà đóng phim được.

Sắc mặt chẳng mấy tốt đẹp, hôm nay lại bị lão đạo diễn đó mắng một trận cũng may Diệp Di Nguyệt kiểm chế được không để mình hét vào mặt ông ta.

Cô trở về phòng nghỉ.

Trợ lí Tiểu Ngải thấy thế vội chạy đến cầm theo một bình nước giải khát.
"Chị Nguyệt, chị uống thử đi."
Diệp Di Nguyệt chẳng thèm nâng mí mắt liếc qua một cái mà đã hất văng nó đi.

Tiểu Ngải không kịp phản ứng, nhìn bình nước giải khát mình vừa mua bị hất văng dưới đất không khỏi kinh sợ:
"Chị...!em...!"
Diệp Di Nguyệt trừng mắt nhìn cô, ngay lập tức Tiểu Ngại im bặt không dám nói thêm câu nào.


Diệp Di Nguyệt đi về phía sofa ngồi xuống.

Chỉ cần nghĩ đến mấy ngày nay mình bị đạo diễn chỉ trích, tức giận đủ kiểu là cô lại thấy bực mình.

Lại cộng thêm đám diễn viên không nổi tiếng bằng cô nhưng lại nhân lúc cô gặp xui xẻo mà cười nhạo sau lưng, cơn giận xông lên não căn nắm chặt lấy bàn tay, cơ hồ móng tay đâm thật mạnh vào da thịt.
Chỉ tại Diệp Ly Lạc! Chỉ tại cô ta! Nếu không phải cô ta thì cô sẽ bị đạo diễn mắng sao? Chỉ tại cô ta cô mới bị đám diễn viên kia chế nhạo.

Chỉ tại cô ta mà cô mất đi sự chú ý.

Đều tại cô ta.

Nếu không phải là cô ta thì cô sẽ không cần suy nghĩ nhiều đến vậy.



Bình Luận (0)
Comment