Edit: Dĩm
Sau khi nhận được mệnh lệnh cuối cùng, cô không chờ nổi duỗi thẳng chân nằm trên giường nhìn hắn đầy mong đợi.
"Thao em… cầu xin chủ nhân thao em!"
Hà Trạch Thành bẻ hai chân cô ra, hướng lên trên nâng lên, hắn nhìn thấy vết máu trên cúc huyệt đã khô, còn có dâm thủy hòa cùng tinh dịch của hắn đang ở trong tiểu huyệt.
Không chút do dự lần này hắn kéo chân cô mà chọc côn thịt đang dựng đứng của mình vào, tiểu huyệt ẩm ướt trở nên trơn nhẵn, chạm đến chỗ sâu nhất.
"A ... thật thoải mái, thật thoải mái! Chủ nhân thao nô lệ rất thoải mái."
Cảm giác được lấp đầy vô cùng thoải mái!
Tiểu huyệt ướt át hàm chứa lấy côn thịt, đâm thẳng vào trong cơ thể cô.
Người dưới thân không ngừng thở dốc, chỉ có hắn mới cứu được cô.
Chỉ hắn mới có thể.
Người khác đều không thể!
Đôi mắt vô thần lại trở nên nóng rực.
Không hài lòng với tư thế này, Hà Trạch Thành cởi trói trên cổ cô, ôm cô lên rồi trực tiếp đi vào phòng tắm.
"A!" Lâm Ấm chỉ có thể ôm cổ, hai chân kẹp lấy hắn,mới không ngã xuống.
Mỗi bước đi là một lần kích thích đối với cô, côn thịt mà cô khao khát đang từng chút từng chút một đẩy vào sâu, mở rộng tử cung, mài mòn làn da mỏng manh bên trong.
"Sướng quá… thật thoải mái… Thao em, lại dùng lực thao em, thao chết em!" Cô không ngừng rên rỉ, nói những lời dâm đãng đó, chỉ cầu xin được hắn thao.
Hà Trạch Thành nghiến răng nghiến lợi, dục vọng vô hình cũng đang vùi dập lý trí, hắn vỗ mạnh vào mông cô: "Đồ lẳng lơ! Thỏa mãn em!"
Khi vào phòng tắm, hắn rút côn thịt ướt át của mình ra, ấn cô xuống bồn rửa mặt, hung hăng ra lệnh: "Bám vào!"
Côn thịt sưng tấy phía sau đột nhiên không ngừng ra vào, kích thích trọng tâm đang lung lay của cô, cô vội vàng nắm lấy thành bồn rửa mặt, cúi người ấn mông để hắn ra vào dễ dàng hơn.
Những lời dâm đãng đó không ngừng nói ra từ miệng cô, mỗi lần đẩy vào đều có thể đạt đến cao trào như rơi vào chốn thần tiên, hai mắt nhuốm màu tình dục trở nên mờ mịt, kêu lên.
"Tuyệt quá, chủ nhân thật tuyệt, thao chết nô lệ, mau thao chết nô lệ ..."
"Bang!"
"Bạch Bạch!"
Hắn cúi đầu vỗ mông cô một cái, đôi mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm vào côn thịt đang ra vào. Mỗi lần đều có thể cảm nhận được sự ấm áp của quy đầu, làm hắn phát điên lên.
"Thao chết em, ai cho phép em tự sát, dù tôi có thao chết em cũng không được tự sát, em là của tôi, tại sao lại tự sát! Sinh mệnh em là của tôi, tôi không cho phép, thì em không có quyền được chết."
Lâm Ấm bị anh đâm mạnh mẽ đến chảy nước mắt, dữ tợn cười.
Hóa ra hắn sợ cô chết.
"A~"
Dục vọng trong người cô chưa nguôi ngoai, cô sắp hỏng rồi, chỉ muốn đâm vào tường! Muốn chết đi cho xong.